古诗词

王柏

挽时佥判

王柏

灵辰不留兮,挽者何悲。líng chén bù liú xī,wǎn zhě hé bēi。
羌茂行之皎皎兮,而今已而。qiāng mào xíng zhī jiǎo jiǎo xī,ér jīn yǐ ér。
惟孝友百行之首兮,何习俗之日醨。wéi xiào yǒu bǎi xíng zhī shǒu xī,hé xí sú zhī rì lí。
惟不亏其降衷兮,何足尚乎浮辞。wéi bù kuī qí jiàng zhōng xī,hé zú shàng hū fú cí。
灵辰不留兮,斯人永归。líng chén bù liú xī,sī rén yǒng guī。
薤露一声兮,行人泪垂。xiè lù yī shēng xī,xíng rén lèi chuí。

徐制参挽歌

王柏

北风高兮岁律将残,望东陇兮目断旌丹。běi fēng gāo xī suì lǜ jiāng cán,wàng dōng lǒng xī mù duàn jīng dān。
有美君子兮揽众芳而自饰,直哉惟清兮不亢不激。yǒu měi jūn zi xī lǎn zhòng fāng ér zì shì,zhí zāi wéi qīng xī bù kàng bù jī。
郁十五年之朝望兮,仅彯缨于列院。yù shí wǔ nián zhī cháo wàng xī,jǐn piāo yīng yú liè yuàn。
参幕府以自诡兮,乃劬劬而忘倦。cān mù fǔ yǐ zì guǐ xī,nǎi qú qú ér wàng juàn。
宜表世而厉俗兮,曷止于斯。yí biǎo shì ér lì sú xī,hé zhǐ yú sī。
灵辰不留兮,祖奠载期。líng chén bù liú xī,zǔ diàn zài qī。
薤歌之一章兮,孰不孔悲。xiè gē zhī yī zhāng xī,shú bù kǒng bēi。

徐制参挽歌

王柏

岁律残兮北风正南,渡梅花之桥兮龙㡛镳镳。suì lǜ cán xī běi fēng zhèng nán,dù méi huā zhī qiáo xī lóng máng biāo biāo。
有美君子兮苍梧翠竹,善继善述兮恢韦斋之芳躅。yǒu měi jūn zi xī cāng wú cuì zhú,shàn jì shàn shù xī huī wéi zhāi zhī fāng zhú。
羌世道之纬繣兮,孰识夫异体而同气。qiāng shì dào zhī wěi huà xī,shú shí fū yì tǐ ér tóng qì。
惟不忘其所由生兮,合群从而一视。wéi bù wàng qí suǒ yóu shēng xī,hé qún cóng ér yī shì。
慨垂绝之叮咛兮,欲蜕而理融。kǎi chuí jué zhī dīng níng xī,yù tuì ér lǐ róng。
灵人不留兮,将永閟于幽宫。líng rén bù liú xī,jiāng yǒng bì yú yōu gōng。
再歌薤灵之章兮,号万壑之长松。zài gē xiè líng zhī zhāng xī,hào wàn hè zhī zhǎng sōng。

徐制参挽歌

王柏

北风北风兮岁律告终,岂惟岁律兮嗟世道之益穷。běi fēng běi fēng xī suì lǜ gào zhōng,qǐ wéi suì lǜ xī jiē shì dào zhī yì qióng。
有美君子兮,非斯世之人物。yǒu měi jūn zi xī,fēi sī shì zhī rén wù。
有古人之风兮,有无我之德。yǒu gǔ rén zhī fēng xī,yǒu wú wǒ zhī dé。
我亦何知兮,托先世之馀契。wǒ yì hé zhī xī,tuō xiān shì zhī yú qì。
两书相劳苦兮,蔼然敬爱之意。liǎng shū xiāng láo kǔ xī,ǎi rán jìng ài zhī yì。
迹虽疏兮此心不忘,死生契阔兮怅十二里之高冈。jì suī shū xī cǐ xīn bù wàng,sǐ shēng qì kuò xī chàng shí èr lǐ zhī gāo gāng。
歌薤露之卒章兮,有泪滂滂。gē xiè lù zhī zú zhāng xī,yǒu lèi pāng pāng。

挽邵公容春

王柏

北风猎猎兮申原之幽,玄扉启兮灵辰不留。běi fēng liè liè xī shēn yuán zhī yōu,xuán fēi qǐ xī líng chén bù liú。
苏黄之像兮俨其如在,容春之人兮杳不可求。sū huáng zhī xiàng xī yǎn qí rú zài,róng chūn zhī rén xī yǎo bù kě qiú。
一棺兮厚德,万古兮高丘。yī guān xī hòu dé,wàn gǔ xī gāo qiū。

挽邵公容春

王柏

申原幽幽兮北风正高,薤露一声兮山鬼夜号。shēn yuán yōu yōu xī běi fēng zhèng gāo,xiè lù yī shēng xī shān guǐ yè hào。
吉人考终兮如蜕,遗编不朽兮风骚。jí rén kǎo zhōng xī rú tuì,yí biān bù xiǔ xī fēng sāo。
一丘兮安固,万古兮滔滔。yī qiū xī ān gù,wàn gǔ xī tāo tāo。

挽邵公容春

王柏

北风北风兮丹旐飞飞,申原迈迈兮铎声孔悲。běi fēng běi fēng xī dān zhào fēi fēi,shēn yuán mài mài xī duó shēng kǒng bēi。
素缰栾栾兮二子皇皇,如有望兮魂其来归。sù jiāng luán luán xī èr zi huáng huáng,rú yǒu wàng xī hún qí lái guī。
地有灵兮人杰,表尔隧兮丰碑。dì yǒu líng xī rén jié,biǎo ěr suì xī fēng bēi。

宋史馆检阅所性先生时天彝父挽些

王柏

大专盘物兮刚柔荡摩,五行杂糅兮颛蒙孔多。dà zhuān pán wù xī gāng róu dàng mó,wǔ xíng zá róu xī zhuān méng kǒng duō。
陶一气之奇佹兮奄宇宙之几何,握异采之陆离兮蹇儃佪而逶迤。táo yī qì zhī qí guǐ xī yǎn yǔ zhòu zhī jǐ hé,wò yì cǎi zhī lù lí xī jiǎn chán huí ér wēi yí。
袭正轨之茂则兮耻践迹而循科,御长辕而猎太空兮摧九折之峨峨。xí zhèng guǐ zhī mào zé xī chǐ jiàn jì ér xún kē,yù zhǎng yuán ér liè tài kōng xī cuī jiǔ zhé zhī é é。
孑不群而介立兮众嚣嚣而肆呵,玄虬蹶泥兮浸雄虹于颓波。jié bù qún ér jiè lì xī zhòng xiāo xiāo ér sì hē,xuán qiú jué ní xī jìn xióng hóng yú tuí bō。
陇廉孟娵之莫辨兮世掩掩其层睋,神藐藐而上征兮诉纬繣于太和。lǒng lián mèng jū zhī mò biàn xī shì yǎn yǎn qí céng é,shén miǎo miǎo ér shàng zhēng xī sù wěi huà yú tài hé。
忽修灵之聿皇兮任侏儒之傞傞,咎将谁执兮岂天赋之未薖。hū xiū líng zhī yù huáng xī rèn zhū rú zhī suō suō,jiù jiāng shuí zhí xī qǐ tiān fù zhī wèi kē。
落日下大墅兮慨高风之吟哦,羌若人之莫见兮感生意于庭柯。luò rì xià dà shù xī kǎi gāo fēng zhī yín ó,qiāng ruò rén zhī mò jiàn xī gǎn shēng yì yú tíng kē。
卓丰词兮九里,亘千秋兮不磨。zhuó fēng cí xī jiǔ lǐ,gèn qiān qiū xī bù mó。

挽蔡文叔

王柏

南风之薰兮五弦绝,可以解愠兮忧心益惙。nán fēng zhī xūn xī wǔ xián jué,kě yǐ jiě yùn xī yōu xīn yì chuò。
念寓形于溟涬兮,藐一沤之起灭。niàn yù xíng yú míng xìng xī,miǎo yī ōu zhī qǐ miè。
前乎数千年之名世兮,后方来而未歇。qián hū shù qiān nián zhī míng shì xī,hòu fāng lái ér wèi xiē。
往者不我留兮,来者不我接。wǎng zhě bù wǒ liú xī,lái zhě bù wǒ jiē。
何彼顽之弗夭兮,而独萎乎此哲。hé bǐ wán zhī fú yāo xī,ér dú wēi hū cǐ zhé。
非夫人之立极兮,凛世路之迫阨。fēi fū rén zhī lì jí xī,lǐn shì lù zhī pò è。
惟圣斯恻兮,建学校以寿吾道之脉。wéi shèng sī cè xī,jiàn xué xiào yǐ shòu wú dào zhī mài。
士不可辱兮又焉可杀,孰悟我圣明兮几袭秦之乱辙。shì bù kě rǔ xī yòu yān kě shā,shú wù wǒ shèng míng xī jǐ xí qín zhī luàn zhé。
我公之忠愤贯日兮,所以疾驱而朅朅。wǒ gōng zhī zhōng fèn guàn rì xī,suǒ yǐ jí qū ér qiè qiè。
一去国兮一阴方猾,再去国兮重阴栗烈。yī qù guó xī yī yīn fāng huá,zài qù guó xī zhòng yīn lì liè。
鄙夫熟视兮,壮群邪之蟠结。bǐ fū shú shì xī,zhuàng qún xié zhī pán jié。
目断留田兮,歌南风之阕。mù duàn liú tián xī,gē nán fēng zhī què。

挽蔡文叔

王柏

南风之时兮吹彼棘薪,乔木斯坏兮栋梁曷任。nán fēng zhī shí xī chuī bǐ jí xīn,qiáo mù sī huài xī dòng liáng hé rèn。
栌栌椳闑与扂楔兮,匠眯眯而弗寻。lú lú wēi niè yǔ diàn xiē xī,jiàng mī mī ér fú xún。
况承天之八柱兮,穷岁月而莫登。kuàng chéng tiān zhī bā zhù xī,qióng suì yuè ér mò dēng。
天岂不生材兮,郁牛山之嶙峋。tiān qǐ bù shēng cái xī,yù niú shān zhī lín xún。
雨露之所润兮,存日夜之肫肫。yǔ lù zhī suǒ rùn xī,cún rì yè zhī zhūn zhūn。
及大厦之将颠兮,无一木之可乘。jí dà shà zhī jiāng diān xī,wú yī mù zhī kě chéng。
羌小民之怨咨兮,谓天不仁。qiāng xiǎo mín zhī yuàn zī xī,wèi tiān bù rén。
非道通乎三极兮,孰识天心。fēi dào tōng hū sān jí xī,shú shí tiān xīn。
天既仁爱我民兮笃生伟人,一去就兮治乱攸分。tiān jì rén ài wǒ mín xī dǔ shēng wěi rén,yī qù jiù xī zhì luàn yōu fēn。
天亦仁爱我公兮,不使见犬羊之骇奔,危机发兮众寐昏昏。tiān yì rén ài wǒ gōng xī,bù shǐ jiàn quǎn yáng zhī hài bēn,wēi jī fā xī zhòng mèi hūn hūn。
秉离明以为烛兮,魂营营而上征。bǐng lí míng yǐ wèi zhú xī,hún yíng yíng ér shàng zhēng。
目断留田兮,歌南风之再吟。mù duàn liú tián xī,gē nán fēng zhī zài yín。

挽蔡文叔

王柏

南风南风兮,莫苏槁质。nán fēng nán fēng xī,mò sū gǎo zhì。
坎离互宅兮,已翩翩乎月窟。kǎn lí hù zhái xī,yǐ piān piān hū yuè kū。
驾朱鸟以启路兮,潜玄宫而永息。jià zhū niǎo yǐ qǐ lù xī,qián xuán gōng ér yǒng xī。
终长夜之漫漫兮,委人间之正则。zhōng zhǎng yè zhī màn màn xī,wěi rén jiān zhī zhèng zé。
道所以经世兮,名不可以虚得。dào suǒ yǐ jīng shì xī,míng bù kě yǐ xū dé。
方一去而即悟兮,可以淑艾乎士习。fāng yī qù ér jí wù xī,kě yǐ shū ài hū shì xí。
倘再去而能悟兮,庶奸谀之屏迹。tǎng zài qù ér néng wù xī,shù jiān yú zhī píng jì。
使长孺居中司马遂相兮,狂酋当为之怵惕。shǐ zhǎng rú jū zhōng sī mǎ suì xiāng xī,kuáng qiú dāng wèi zhī chù tì。
又何至于闯江逾岭兮,喋血上国。yòu hé zhì yú chuǎng jiāng yú lǐng xī,dié xuè shàng guó。
思魏徵而奠九龄兮,吁其何及。sī wèi zhēng ér diàn jiǔ líng xī,xū qí hé jí。
公虽九原兮,疑遗忠之尚尽。gōng suī jiǔ yuán xī,yí yí zhōng zhī shàng jǐn。
我被公之知兮,始终如一。wǒ bèi gōng zhī zhī xī,shǐ zhōng rú yī。
不得哭公于堂兮,不得执公之绋。bù dé kū gōng yú táng xī,bù dé zhí gōng zhī fú。
我何负于神明兮,两足如絷。wǒ hé fù yú shén míng xī,liǎng zú rú zhí。
歌南风之三叠兮,恨无极。gē nán fēng zhī sān dié xī,hèn wú jí。

哀倪孟容父词

王柏

忆昔见公兮,季原之堂。yì xī jiàn gōng xī,jì yuán zhī táng。
兄弟怡怡兮,清约是将。xiōng dì yí yí xī,qīng yuē shì jiāng。
蔼子姓之弦歌兮,头角昂昂。ǎi zi xìng zhī xián gē xī,tóu jiǎo áng áng。
来者起敬兮,知德义之日昌。lái zhě qǐ jìng xī,zhī dé yì zhī rì chāng。
造化无情兮,慨有季之先亡。zào huà wú qíng xī,kǎi yǒu jì zhī xiān wáng。
气象少异兮,灯火凄凉。qì xiàng shǎo yì xī,dēng huǒ qī liáng。
幸二子之自奋兮,视前有光。xìng èr zi zhī zì fèn xī,shì qián yǒu guāng。
何禄养之不久兮,遽惊风木之伤。hé lù yǎng zhī bù jiǔ xī,jù jīng fēng mù zhī shāng。
痛日月之未改兮,已变故常。tòng rì yuè zhī wèi gǎi xī,yǐ biàn gù cháng。
以公之刚介兮,岂北面于缁黄。yǐ gōng zhī gāng jiè xī,qǐ běi miàn yú zī huáng。
我知公之心兮,萦不足以挽其恨之长。wǒ zhī gōng zhī xīn xī,yíng bù zú yǐ wǎn qí hèn zhī zhǎng。
东风作恶兮雪絮正狂,黄垆晓启兮松楸苍苍。dōng fēng zuò è xī xuě xù zhèng kuáng,huáng lú xiǎo qǐ xī sōng qiū cāng cāng。
劳生兮永佚,世事兮茫茫。láo shēng xī yǒng yì,shì shì xī máng máng。
交之道兮日落,老有泪兮滂滂。jiāo zhī dào xī rì luò,lǎo yǒu lèi xī pāng pāng。

盛化州挽些

王柏

悼世习之纬繣兮,争骛乎险阨。dào shì xí zhī wěi huà xī,zhēng wù hū xiǎn è。
蕴异采而儃佪兮,已喧豗而吠怪。yùn yì cǎi ér chán huí xī,yǐ xuān huī ér fèi guài。
孰视衣冠之故宇兮,腥膻菅蒯。shú shì yī guān zhī gù yǔ xī,xīng shān jiān kuǎi。
酣一盎之醯蚋兮,较得失乎晻暧。hān yī àng zhī xī ruì xī,jiào dé shī hū àn ài。
公胡为乎高搴兮,提一剑以北指。gōng hú wèi hū gāo qiān xī,tí yī jiàn yǐ běi zhǐ。
恐修名之不立兮,气轩轩而有伟。kǒng xiū míng zhī bù lì xī,qì xuān xuān ér yǒu wěi。
扪虱以谈当世之务兮,江东莫比。mén shī yǐ tán dāng shì zhī wù xī,jiāng dōng mò bǐ。
烬世雠于蔡焰兮,同雪国耻。jìn shì chóu yú cài yàn xī,tóng xuě guó chǐ。
驱驰乎蚕丛鱼凫兮,上功万里。qū chí hū cán cóng yú fú xī,shàng gōng wàn lǐ。
中原咫尺兮,莫归寸疆。zhōng yuán zhǐ chǐ xī,mò guī cùn jiāng。
素志剥落兮,怊惝恍而凄凉。sù zhì bō luò xī,chāo chǎng huǎng ér qī liáng。
霾轮絷马兮,猛思故乡。mái lún zhí mǎ xī,měng sī gù xiāng。
晚得一障兮,遥遥乎南荒。wǎn dé yī zhàng xī,yáo yáo hū nán huāng。
时缤纷而易变兮,又何可以久留。shí bīn fēn ér yì biàn xī,yòu hé kě yǐ jiǔ liú。
谪星堕境内兮,吾将奚求。zhé xīng duò jìng nèi xī,wú jiāng xī qiú。
魂营营而上征兮,叩太仪之幽幽。hún yíng yíng ér shàng zhēng xī,kòu tài yí zhī yōu yōu。
敛智囊而不售兮,遗恨千秋。liǎn zhì náng ér bù shòu xī,yí hèn qiān qiū。
夙闻公名兮,意卓荦而不羁。sù wén gōng míng xī,yì zhuó luò ér bù jī。
解后公之挥麈兮,心朗气夷。jiě hòu gōng zhī huī zhǔ xī,xīn lǎng qì yí。
尝叩公之所历兮,动中事机。cháng kòu gōng zhī suǒ lì xī,dòng zhōng shì jī。
将款密乎山扉兮,杳璜佩而莫追。jiāng kuǎn mì hū shān fēi xī,yǎo huáng pèi ér mò zhuī。
悲风起兮江村,白日下兮大墅。bēi fēng qǐ xī jiāng cūn,bái rì xià xī dà shù。
表独立兮雄碑,间一丘兮今古。biǎo dú lì xī xióng bēi,jiān yī qiū xī jīn gǔ。

挽通守陈帑院

王柏

羌西屴之屹然兮,钟此奇才。qiāng xī lì zhī yì rán xī,zhōng cǐ qí cái。
方世道之纬繣兮,弃骐骥而驾驽骀。fāng shì dào zhī wěi huà xī,qì qí jì ér jià nú dài。
以一尉而诛二凶兮,宜异言之喧豗。yǐ yī wèi ér zhū èr xiōng xī,yí yì yán zhī xuān huī。
炯此念而安民兮,皇恤乎身灾。jiǒng cǐ niàn ér ān mín xī,huáng xù hū shēn zāi。
公论虽屡蚀兮,犹有时而复开。gōng lùn suī lǚ shí xī,yóu yǒu shí ér fù kāi。
开之何未久兮,而终不能遂公之壮怀。kāi zhī hé wèi jiǔ xī,ér zhōng bù néng suì gōng zhī zhuàng huái。
诗书兮自适,优游兮力斋。shī shū xī zì shì,yōu yóu xī lì zhāi。
扶疾而告修善之训兮,俄怛焉而顺隤。fú jí ér gào xiū shàn zhī xùn xī,é dá yān ér shùn tuí。
彼西屴之无情兮,忍璜佩之沈薶。bǐ xī lì zhī wú qíng xī,rěn huáng pèi zhī shěn mái。
生于是死于是兮,湛一气之去来。shēng yú shì sǐ yú shì xī,zhàn yī qì zhī qù lái。
惟心无愧而气不馁之言兮,万古莫得而尘埃。wéi xīn wú kuì ér qì bù něi zhī yán xī,wàn gǔ mò dé ér chén āi。
况有不朽之铭兮,表独立于崔嵬。kuàng yǒu bù xiǔ zhī míng xī,biǎo dú lì yú cuī wéi。

挽施子华

王柏

二五交运兮,杂糅乎刚柔。èr wǔ jiāo yùn xī,zá róu hū gāng róu。
美恶厚薄兮,何禀生之不侔。měi è hòu báo xī,hé bǐng shēng zhī bù móu。
厚者未必薰兮,薄者未必莸。hòu zhě wèi bì xūn xī,báo zhě wèi bì yóu。
羌寓形于溟涬兮,藐起灭之一沤。qiāng yù xíng yú míng xìng xī,miǎo qǐ miè zhī yī ōu。
惟父母之哭子兮,蹇彼苍之大尤。wéi fù mǔ zhī kū zi xī,jiǎn bǐ cāng zhī dà yóu。
吾尝抱此至痛兮,知毅翁之恨难收。wú cháng bào cǐ zhì tòng xī,zhī yì wēng zhī hèn nán shōu。
虽我不识子兮,知谨实而好修。suī wǒ bù shí zi xī,zhī jǐn shí ér hǎo xiū。
抚新碑而感慨兮,相铎声之口讴。fǔ xīn bēi ér gǎn kǎi xī,xiāng duó shēng zhī kǒu ōu。
奥山兮泉浏,凄巘兮云幽。ào shān xī quán liú,qī yǎn xī yún yōu。
夫子有命矣夫之叹兮,可以释而翁之忧忧。fū zi yǒu mìng yǐ fū zhī tàn xī,kě yǐ shì ér wēng zhī yōu yōu。

挽王夫人

王柏

秋山萧萧兮,连山之冈。qiū shān xiāo xiāo xī,lián shān zhī gāng。
有幽一宫兮,千古其藏。yǒu yōu yī gōng xī,qiān gǔ qí cáng。
毓野堂之世则兮,绵瓜瓞以承芳。yù yě táng zhī shì zé xī,mián guā dié yǐ chéng fāng。
来宗牖而自度兮,如奉姑嫜。lái zōng yǒu ér zì dù xī,rú fèng gū zhāng。
相君子之婉婉兮,发轫康庄。xiāng jūn zi zhī wǎn wǎn xī,fā rèn kāng zhuāng。
囿一世之天兮,遽瘗佩而沈璜。yòu yī shì zhī tiān xī,jù yì pèi ér shěn huáng。
秋风萧萧兮,连山之冈。qiū fēng xiāo xiāo xī,lián shān zhī gāng。

挽王夫人

王柏

连山之冈兮,秋风萧萧。lián shān zhī gāng xī,qiū fēng xiāo xiāo。
有永千古兮,幽宫迢迢。yǒu yǒng qiān gǔ xī,yōu gōng tiáo tiáo。
一编之女训兮,慨遗音之寂寥。yī biān zhī nǚ xùn xī,kǎi yí yīn zhī jì liáo。
蔼清芬其如在兮,鞶帨彯彯。ǎi qīng fēn qí rú zài xī,pán shuì piāo piāo。
忍双亲之望望兮,迟女归而魂消。rěn shuāng qīn zhī wàng wàng xī,chí nǚ guī ér hún xiāo。
灵辰不留,谁其拟招。líng chén bù liú,shuí qí nǐ zhāo。
连山之冈,秋风萧萧。lián shān zhī gāng,qiū fēng xiāo xiāo。

怀古呈通守郑定斋

王柏

东方有猗桐,菀彼云之岑。dōng fāng yǒu yī tóng,wǎn bǐ yún zhī cén。
良工一斤斧,斫为膝上琴。liáng gōng yī jīn fǔ,zhuó wèi xī shàng qín。
朱弦轻拂抹,盎然太古音。zhū xián qīng fú mǒ,àng rán tài gǔ yīn。
不弹箕子操,不调离骚声。bù dàn jī zi cāo,bù diào lí sāo shēng。
安得夔典乐,天下终和平。ān dé kuí diǎn lè,tiān xià zhōng hé píng。

怀古呈通守郑定斋

王柏

南方有良药,神妙难具写。nán fāng yǒu liáng yào,shén miào nán jù xiě。
沉疴一刀圭,无不立愈者。chén kē yī dāo guī,wú bù lì yù zhě。
性烈必瞑眩,色恶如土苴。xìng liè bì míng xuàn,sè è rú tǔ jū。
仓公一见之,宝爱不忍舍。cāng gōng yī jiàn zhī,bǎo ài bù rěn shě。
欲起国膏肓,先当医苟且。yù qǐ guó gāo huāng,xiān dāng yī gǒu qiě。

怀古呈通守郑定斋

王柏

西方有精铁,淬以百鍊坚。xī fāng yǒu jīng tiě,cuì yǐ bǎi liàn jiān。
范为三尺剑,烱烱双花寒。fàn wèi sān chǐ jiàn,jiǒng jiǒng shuāng huā hán。
勿以埋厚地,勿以投深渊。wù yǐ mái hòu dì,wù yǐ tóu shēn yuān。
未染蛟龙腥,未睨奸雄元。wèi rǎn jiāo lóng xīng,wèi nì jiān xióng yuán。
丈夫才把握,且以破拘挛。zhàng fū cái bǎ wò,qiě yǐ pò jū luán。