古诗词

杜范

詹世显老丈舂米为赠时有张老之子携其父诗求月助即以詹米转馈之詹丈以诗送米和其诗

杜范

归来两见春载耜,老矣陈人愧髦士。guī lái liǎng jiàn chūn zài sì,lǎo yǐ chén rén kuì máo shì。
书生活计常若拙,瓶粟屡空固其理。shū shēng huó jì cháng ruò zhuō,píng sù lǚ kōng gù qí lǐ。
石庄好义无不为,独将饱腹念朝饥。shí zhuāng hǎo yì wú bù wèi,dú jiāng bǎo fù niàn cháo jī。
担石赪肩米叩户,要转儿啼成欢嬉。dān shí chēng jiān mǐ kòu hù,yào zhuǎn ér tí chéng huān xī。
此赐何敢望此老,况有新诗非草草。cǐ cì hé gǎn wàng cǐ lǎo,kuàng yǒu xīn shī fēi cǎo cǎo。
再拜为之惊且惭,锦章玉粲斗新好。zài bài wèi zhī jīng qiě cán,jǐn zhāng yù càn dòu xīn hǎo。
我贫犹有稻粱谋,更有贫士需麦舟。wǒ pín yóu yǒu dào liáng móu,gèng yǒu pín shì xū mài zhōu。
为君乞与君然否,乐施曷计谁家留。wèi jūn qǐ yǔ jūn rán fǒu,lè shī hé jì shuí jiā liú。

徐倅尊人挽诗二首

杜范

教子成名岂偶然,存心积善契苍天。jiào zi chéng míng qǐ ǒu rán,cún xīn jī shàn qì cāng tiān。
独工学问驰清誉,旁习阴阳得异传。dú gōng xué wèn chí qīng yù,páng xí yīn yáng dé yì chuán。
煞有哀荣身后事,不差生死梦中言。shā yǒu āi róng shēn hòu shì,bù chà shēng sǐ mèng zhōng yán。
欲占厚德看铭志,七十之期过一年。yù zhàn hòu dé kàn míng zhì,qī shí zhī qī guò yī nián。

徐倅尊人挽诗二首

杜范

论子论交事契深,同年同里又同心。lùn zi lùn jiāo shì qì shēn,tóng nián tóng lǐ yòu tóng xīn。
登堂未展庞公拜,梦奠俄惊尼父吟。dēng táng wèi zhǎn páng gōng bài,mèng diàn é jīng ní fù yín。
自古阴功天所予,如公遐福世同歆。zì gǔ yīn gōng tiān suǒ yǔ,rú gōng xiá fú shì tóng xīn。
老成渐渐凋零尽,空有潸然泪满襟。lǎo chéng jiàn jiàn diāo líng jǐn,kōng yǒu shān rán lèi mǎn jīn。

天柱峰

杜范

探幽不知疲,前赏方未极。tàn yōu bù zhī pí,qián shǎng fāng wèi jí。
晨行越高岭,拔地见峭石。chén xíng yuè gāo lǐng,bá dì jiàn qiào shí。
有如万菡萏,玲珑倚秋碧。yǒu rú wàn hàn dàn,líng lóng yǐ qiū bì。
东西忽异状,顾步忘所历。dōng xī hū yì zhuàng,gù bù wàng suǒ lì。
一峰柱中天,壁立千仞直。yī fēng zhù zhōng tiān,bì lì qiān rèn zhí。
旁无寸土势,始觉造化力。páng wú cùn tǔ shì,shǐ jué zào huà lì。
凛凛苍铁姿,漠漠太古色。lǐn lǐn cāng tiě zī,mò mò tài gǔ sè。
俯疑霹雳怒,仰视元气黑。fǔ yí pī lì nù,yǎng shì yuán qì hēi。
溟波啮南维,在昔因荡激。míng bō niè nán wéi,zài xī yīn dàng jī。
伊谁拔山来,作此颠倒侧。yī shuí bá shān lái,zuò cǐ diān dào cè。
诸峰左右辏,参差列矛戟。zhū fēng zuǒ yòu còu,cān chà liè máo jǐ。
或如削层霞,薰蒸半天赤。huò rú xuē céng xiá,xūn zhēng bàn tiān chì。
或如簸大旗,千骑皆辟易。huò rú bǒ dà qí,qiān qí jiē pì yì。
或颖如书空,或攫如戏翼。huò yǐng rú shū kōng,huò jué rú xì yì。
或如龙夭矫,两石陷其脊。huò rú lóng yāo jiǎo,liǎng shí xiàn qí jí。
噀雨空洞中,幽响日夜滴。xùn yǔ kōng dòng zhōng,yōu xiǎng rì yè dī。
扪萝展奇眺,百态堕胸臆。mén luó zhǎn qí tiào,bǎi tài duò xiōng yì。
眼光乱崖窍,日气光映射。yǎn guāng luàn yá qiào,rì qì guāng yìng shè。
似闻多灵秘,路绝天所惜。shì wén duō líng mì,lù jué tiān suǒ xī。
侧身下篁筱,倦坐屡胁息。cè shēn xià huáng xiǎo,juàn zuò lǚ xié xī。
沉思融结初,令人叹开辟。chén sī róng jié chū,lìng rén tàn kāi pì。

三月某日有感而书

杜范

敏不可恃,钝宜自强。mǐn bù kě shì,dùn yí zì qiáng。
诗酒荒嬉,恐暴汝良。shī jiǔ huāng xī,kǒng bào rǔ liáng。
我日衰惰,赖汝以张。wǒ rì shuāi duò,lài rǔ yǐ zhāng。
安肆日偷,古训洋洋。ān sì rì tōu,gǔ xùn yáng yáng。
我与伯氏,短檠夜书。wǒ yǔ bó shì,duǎn qíng yè shū。
矻矻待旦,我所不如。kū kū dài dàn,wǒ suǒ bù rú。
每一念之,抆涕痛乎。měi yī niàn zhī,wěn tì tòng hū。
嗣而昌之,其后人欤。sì ér chāng zhī,qí hòu rén yú。

和讷斋题晓山亭

杜范

理粲万象,孰妙孰徼。lǐ càn wàn xiàng,shú miào shú jiǎo。
卓彼南山,目游心讨。zhuó bǐ nán shān,mù yóu xīn tǎo。
露气澄澈,净不容扫。lù qì chéng chè,jìng bù róng sǎo。
瑟瑟风松,剪剪烟筱。sè sè fēng sōng,jiǎn jiǎn yān xiǎo。
甘梦未觉,一声晨鸟。gān mèng wèi jué,yī shēng chén niǎo。
恐随宾送,岁月空老。kǒng suí bīn sòng,suì yuè kōng lǎo。
整冠危坐,抱膝自笑。zhěng guān wēi zuò,bào xī zì xiào。
天际飞鸿,健翮矫矫。tiān jì fēi hóng,jiàn hé jiǎo jiǎo。
一念既彻,何远不到。yī niàn jì chè,hé yuǎn bù dào。
我卷我书,岂其弗考。wǒ juǎn wǒ shū,qǐ qí fú kǎo。
万动纷起,万虑冥澡。wàn dòng fēn qǐ,wàn lǜ míng zǎo。
斯物之格,斯理之奥。sī wù zhī gé,sī lǐ zhī ào。
随寓随得,靡间昏晓。suí yù suí dé,mí jiān hūn xiǎo。
云麓固夷,石壁非峭。yún lù gù yí,shí bì fēi qiào。
目在而察,炯炯独燎。mù zài ér chá,jiǒng jiǒng dú liáo。
有临泰华,或视以渺。yǒu lín tài huá,huò shì yǐ miǎo。
山岂不崇,乃见之小。shān qǐ bù chóng,nǎi jiàn zhī xiǎo。
扁亭者谁,有揭斯表。biǎn tíng zhě shuí,yǒu jiē sī biǎo。

耕甫归书约信二字为别二首

杜范

水失其防,一决莫止。shuǐ shī qí fáng,yī jué mò zhǐ。
人心惟危,殆亦若此。rén xīn wéi wēi,dài yì ruò cǐ。
曾子之守,传习在是。céng zi zhī shǒu,chuán xí zài shì。
以约失之,盖亦鲜矣。yǐ yuē shī zhī,gài yì xiān yǐ。

耕甫归书约信二字为别二首

杜范

实之谓信,言巽行果。shí zhī wèi xìn,yán xùn xíng guǒ。
言有不实,自丧厥我。yán yǒu bù shí,zì sàng jué wǒ。
谁其掩之,不善已播。shuí qí yǎn zhī,bù shàn yǐ bō。
人而无信,不知其可。rén ér wú xìn,bù zhī qí kě。
188«45678910