古诗词

杜范

途中二绝

杜范

脚踏京尘动数旬,归途又复见书云。jiǎo tà jīng chén dòng shù xún,guī tú yòu fù jiàn shū yún。
群阴已放阳来复,看取新年别有春。qún yīn yǐ fàng yáng lái fù,kàn qǔ xīn nián bié yǒu chūn。

和韩蕺山见赠绝句

杜范

世网缠身未得归,但劳清梦到林扉。shì wǎng chán shēn wèi dé guī,dàn láo qīng mèng dào lín fēi。
高人误作班行看,只是山中一布衣。gāo rén wù zuò bān xíng kàn,zhǐ shì shān zhōng yī bù yī。

秋游雁荡道中

杜范

遥睇前峰已出奇,从今便合办新诗。yáo dì qián fēng yǐ chū qí,cóng jīn biàn hé bàn xīn shī。
山灵似是知予意,拥翠来迎步步移。shān líng shì shì zhī yǔ yì,yōng cuì lái yíng bù bù yí。

石梁

杜范

它山不数碎如拳,有此撑空万古寒。tā shān bù shù suì rú quán,yǒu cǐ chēng kōng wàn gǔ hán。
好个山中廊庙具,游人浪作石梁看。hǎo gè shān zhōng láng miào jù,yóu rén làng zuò shí liáng kàn。

照胆潭

杜范

布袜青鞋得远寻,四边卧石护清深。bù wà qīng xié dé yuǎn xún,sì biān wò shí hù qīng shēn。
从他照破千人胆,容我论交一片心。cóng tā zhào pò qiān rén dǎn,róng wǒ lùn jiāo yī piàn xīn。

罗汉洞

杜范

攒空巨石太崔嵬,踊跃山巅亦壮哉。zǎn kōng jù shí tài cuī wéi,yǒng yuè shān diān yì zhuàng zāi。
谁把斧斤挥直下,斫开洞户许人来。shuí bǎ fǔ jīn huī zhí xià,zhuó kāi dòng hù xǔ rén lái。

道中戏成

杜范

造物人言是小儿,偶然越样与儿嬉。zào wù rén yán shì xiǎo ér,ǒu rán yuè yàng yǔ ér xī。
不过几块粗顽石,博得人夸几个奇。bù guò jǐ kuài cū wán shí,bó dé rén kuā jǐ gè qí。

天柱

杜范

削成一柱是何年,屹立当空更不偏。xuē chéng yī zhù shì hé nián,yì lì dāng kōng gèng bù piān。
我欲借渠成大厦,少陵此意久无传。wǒ yù jiè qú chéng dà shà,shǎo líng cǐ yì jiǔ wú chuán。

天聪洞

杜范

脚力穷时眼力通,层梯倚石上天聪。jiǎo lì qióng shí yǎn lì tōng,céng tī yǐ shí shàng tiān cōng。
世间无限惟顽石,独此中间透外空。shì jiān wú xiàn wéi wán shí,dú cǐ zhōng jiān tòu wài kōng。

小龙湫

杜范

水脉凭高天外来,半空散得万飞埃。shuǐ mài píng gāo tiān wài lái,bàn kōng sàn dé wàn fēi āi。
老龙卧处知何在,唤作灵湫亦漫猜。lǎo lóng wò chù zhī hé zài,huàn zuò líng jiǎo yì màn cāi。

大龙湫

杜范

半世名闻始见之,洞心无语立多时。bàn shì míng wén shǐ jiàn zhī,dòng xīn wú yǔ lì duō shí。
经行处处皆奇绝,此比诸峰更绝奇。jīng xíng chù chù jiē qí jué,cǐ bǐ zhū fēng gèng jué qí。

携酒落成倅厅绮霞阁口号代简

杜范

绮霞风月一番新,剩把馀光烛近邻。qǐ xiá fēng yuè yī fān xīn,shèng bǎ yú guāng zhú jìn lín。
闻道落成开宴席,也容老子挹芳尘。wén dào luò chéng kāi yàn xí,yě róng lǎo zi yì fāng chén。

和阳字韵

杜范

又还秋色到萸觞,检点东篱次第黄。yòu hái qiū sè dào yú shāng,jiǎn diǎn dōng lí cì dì huáng。
碧水连天无限思,栏杆无奈带斜阳。bì shuǐ lián tiān wú xiàn sī,lán gān wú nài dài xié yáng。

寄题芦洲

杜范

幽人作计筑幽居,傍水为亭手植芦。yōu rén zuò jì zhù yōu jū,bàng shuǐ wèi tíng shǒu zhí lú。
何爱世间闲草木,只缘胸次有江湖。hé ài shì jiān xián cǎo mù,zhǐ yuán xiōng cì yǒu jiāng hú。

贻富室翁

杜范

葱疗丹田麦疗饥,葱羹麦饭两相宜。cōng liáo dān tián mài liáo jī,cōng gēng mài fàn liǎng xiāng yí。
请君试上城头望,多少人家午未炊。qǐng jūn shì shàng chéng tóu wàng,duō shǎo rén jiā wǔ wèi chuī。

夏夜云月不明有感

杜范

天色未清霁,浮云翳层空。tiān sè wèi qīng jì,fú yún yì céng kōng。
朦胧玉盘质,仿佛擘絮中。méng lóng yù pán zhì,fǎng fú bāi xù zhōng。
琼宇本莹彻,一发不可容。qióng yǔ běn yíng chè,yī fā bù kě róng。
胡为受掩盖,万象归冥蒙。hú wèi shòu yǎn gài,wàn xiàng guī míng méng。
谁能召风伯,扫氛有馀功。shuí néng zhào fēng bó,sǎo fēn yǒu yú gōng。
中天悬清光,娟娟万里同。zhōng tiān xuán qīng guāng,juān juān wàn lǐ tóng。

病中和东里寺中作

杜范

陋质百不能,补败倚师友。lòu zhì bǎi bù néng,bǔ bài yǐ shī yǒu。
东里丈人行,幸忝巾屦后。dōng lǐ zhàng rén xíng,xìng tiǎn jīn jù hòu。
君诗如秋霁,峭绝森碧岫。jūn shī rú qiū jì,qiào jué sēn bì xiù。
又如万古壑,潺湲泻寒溜。yòu rú wàn gǔ hè,chán yuán xiè hán liū。
一手转机轴,四顾无匹偶。yī shǒu zhuǎn jī zhóu,sì gù wú pǐ ǒu。
明窗一披读,张胆不论斗。míng chuāng yī pī dú,zhāng dǎn bù lùn dòu。
愿分有馀光,屡夺自醉酒。yuàn fēn yǒu yú guāng,lǚ duó zì zuì jiǔ。
驽骀费剪拂,鞭策谁可久。nú dài fèi jiǎn fú,biān cè shuí kě jiǔ。
徂暑变新凉,一气分六九。cú shǔ biàn xīn liáng,yī qì fēn liù jiǔ。
逼仄尘区间,蒸郁未改旧。bī zè chén qū jiān,zhēng yù wèi gǎi jiù。
心逐林泉佳,病滋面目丑。xīn zhú lín quán jiā,bìng zī miàn mù chǒu。
起来强力贫,宁敢继富有。qǐ lái qiáng lì pín,níng gǎn jì fù yǒu。

募兵

杜范

召募古来有,今者何其艰。zhào mù gǔ lái yǒu,jīn zhě hé qí jiān。
文书急如雨,取办都保间。wén shū jí rú yǔ,qǔ bàn dōu bǎo jiān。
百夫不当十,一夫费千镮。bǎi fū bù dāng shí,yī fū fèi qiān huán。
恐被嗜利徒,无能御国患。kǒng bèi shì lì tú,wú néng yù guó huàn。
老母与少妇,蓬头走江干。lǎo mǔ yǔ shǎo fù,péng tóu zǒu jiāng gàn。
挽之不得留,悲泣声彻天。wǎn zhī bù dé liú,bēi qì shēng chè tiān。
母曰我壮子,妇曰我健夫。mǔ yuē wǒ zhuàng zi,fù yuē wǒ jiàn fū。
衣裳破无补,田园荒未锄。yī shang pò wú bǔ,tián yuán huāng wèi chú。
一朝弃我去,饥寒我何如。yī cháo qì wǒ qù,jī hán wǒ hé rú。
我欲从汝行,生死同一隅。wǒ yù cóng rǔ xíng,shēng sǐ tóng yī yú。
抑恐惰军气,累汝重汝辜。yì kǒng duò jūn qì,lèi rǔ zhòng rǔ gū。
今业已分离,把袂略须臾。jīn yè yǐ fēn lí,bǎ mèi lüè xū yú。
拭泪为汝言,汝亦无我虞。shì lèi wèi rǔ yán,rǔ yì wú wǒ yú。
戮力济王功,期以斩强胡。lù lì jì wáng gōng,qī yǐ zhǎn qiáng hú。

戊辰冬和汤南万韵

杜范

我闻抱膝翁,高卧南中庐。wǒ wén bào xī wēng,gāo wò nán zhōng lú。
方其未遇时,邈若与世疏。fāng qí wèi yù shí,miǎo ruò yǔ shì shū。
起来扶汉业,肉骨成丰腴。qǐ lái fú hàn yè,ròu gǔ chéng fēng yú。
青简万世名,寒窗一编书。qīng jiǎn wàn shì míng,hán chuāng yī biān shū。
出处宁异辙,此道诚非迂。chū chù níng yì zhé,cǐ dào chéng fēi yū。
懒老天下士,被褐尚穷居。lǎn lǎo tiān xià shì,bèi hè shàng qióng jū。
负米供一饱,晨昏撷园蔬。fù mǐ gōng yī bǎo,chén hūn xié yuán shū。
自知身有待,宁论食无鱼。zì zhī shēn yǒu dài,níng lùn shí wú yú。
博洽贯万理,收拾归一途。bó qià guàn wàn lǐ,shōu shí guī yī tú。
翰墨泻三峡,意气横九衢。hàn mò xiè sān xiá,yì qì héng jiǔ qú。
才大用宁小,道肥身不臞。cái dà yòng níng xiǎo,dào féi shēn bù qú。
勋名会有时,天意非人图。xūn míng huì yǒu shí,tiān yì fēi rén tú。
璧玉藏名山,抱璞初不渝。bì yù cáng míng shān,bào pú chū bù yú。
良工一顾盼,光彩照路隅。liáng gōng yī gù pàn,guāng cǎi zhào lù yú。
看君策駉马,愿言刈其刍。kàn jūn cè jiōng mǎ,yuàn yán yì qí chú。

戊辰冬和汤南万韵

杜范

春初走京华,秋杪归旧庐。chūn chū zǒu jīng huá,qiū miǎo guī jiù lú。
简编废已久,开卷涩且疏。jiǎn biān fèi yǐ jiǔ,kāi juǎn sè qiě shū。
谁能击其蒙,石田或可腴。shuí néng jī qí méng,shí tián huò kě yú。
雁山有佳士,读尽天下书。yàn shān yǒu jiā shì,dú jǐn tiān xià shū。
足迹半九州,不惮道里迂。zú jì bàn jiǔ zhōu,bù dàn dào lǐ yū。
陋邦何足临,而亦来我居。lòu bāng hé zú lín,ér yì lái wǒ jū。
相从一尊酒,未厌园中蔬。xiāng cóng yī zūn jiǔ,wèi yàn yuán zhōng shū。
笑谭欣有合,浩若纵壑鱼。xiào tán xīn yǒu hé,hào ruò zòng hè yú。
人生惟所适,所适各有途。rén shēng wéi suǒ shì,suǒ shì gè yǒu tú。
胸中苟不迷,到处皆通衢。xiōng zhōng gǒu bù mí,dào chù jiē tōng qú。
箪瓢有真乐,颜氏何其臞。dān piáo yǒu zhēn lè,yán shì hé qí qú。
没没嗟我生,未知终焉图。méi méi jiē wǒ shēng,wèi zhī zhōng yān tú。
论交须论心,所论在不渝。lùn jiāo xū lùn xīn,suǒ lùn zài bù yú。
愿君示一语,令我反三隅。yuàn jūn shì yī yǔ,lìng wǒ fǎn sān yú。
君无金玉音,请诵一束刍。jūn wú jīn yù yīn,qǐng sòng yī shù chú。
188«45678910