古诗词

杜范

挽李处士

杜范

确荦群山兀海隅,芬川蔚有吉人居。què luò qún shān wù hǎi yú,fēn chuān wèi yǒu jí rén jū。
施仁一念周乡井,称善同声溢里闾。shī rén yī niàn zhōu xiāng jǐng,chēng shàn tóng shēng yì lǐ lǘ。
教子垂芳心有待,荣亲养老意何如。jiào zi chuí fāng xīn yǒu dài,róng qīn yǎng lǎo yì hé rú。
貤恩漫尔撑门户,肯负当年一束书。yí ēn màn ěr chēng mén hù,kěn fù dāng nián yī shù shū。

挽赵漕閤中

杜范

丘公四海大名垂,有女来嫔阀阅宜。qiū gōng sì hǎi dà míng chuí,yǒu nǚ lái pín fá yuè yí。
蘋藻自供寒女事,琴书未许世人知。píng zǎo zì gōng hán nǚ shì,qín shū wèi xǔ shì rén zhī。
舟移夜壑方遗恨,剑合平津自有时。zhōu yí yè hè fāng yí hèn,jiàn hé píng jīn zì yǒu shí。
膝上一经勋已策,吁嗟不赋板舆词。xī shàng yī jīng xūn yǐ cè,xū jiē bù fù bǎn yú cí。

挽□□

杜范

韬光自古常难见,友道于今幸可论。tāo guāng zì gǔ cháng nán jiàn,yǒu dào yú jīn xìng kě lùn。
勋业但看江左相,才名已识下邽门。xūn yè dàn kàn jiāng zuǒ xiāng,cái míng yǐ shí xià guī mén。
壮哉兰若当时志,已矣云山此日原。zhuàng zāi lán ruò dāng shí zhì,yǐ yǐ yún shān cǐ rì yuán。
到底百年同一梦,山林钟鼎尚何言。dào dǐ bǎi nián tóng yī mèng,shān lín zhōng dǐng shàng hé yán。

挽翟亲

杜范

时运遭逢亦偶然,著鞭莫讶祖生先。shí yùn zāo féng yì ǒu rán,zhù biān mò yà zǔ shēng xiān。
闭门终负三冬用,脂箧徒夸十部贤。bì mén zhōng fù sān dōng yòng,zhī qiè tú kuā shí bù xián。
玉树幸能光旧德,爵罗宁复叹当年。yù shù xìng néng guāng jiù dé,jué luó níng fù tàn dāng nián。
生平未快荆州愿,有泪空令落九泉。shēng píng wèi kuài jīng zhōu yuàn,yǒu lèi kōng lìng luò jiǔ quán。

仙山知寺志刚示余以浸碧唱和诗漫继其韵

杜范

穷年奔走缭乡隅,暂此凭栏意已殊。qióng nián bēn zǒu liáo xiāng yú,zàn cǐ píng lán yì yǐ shū。
一水光明平处现,四山容色淡中铺。yī shuǐ guāng míng píng chù xiàn,sì shān róng sè dàn zhōng pù。
莫羞尘鬓临冰鉴,自有灵原照玉壶。mò xiū chén bìn lín bīng jiàn,zì yǒu líng yuán zhào yù hú。
浸碧主人应领会,试言此碧有耶无。jìn bì zhǔ rén yīng lǐng huì,shì yán cǐ bì yǒu yé wú。

林倅到迓之途中小诗

杜范

简书奔走日冲冲,偶此郊行兴易浓。jiǎn shū bēn zǒu rì chōng chōng,ǒu cǐ jiāo xíng xīng yì nóng。
雨意酝成春野意,云容点就晓山容。yǔ yì yùn chéng chūn yě yì,yún róng diǎn jiù xiǎo shān róng。
茧丝贮色桑条上,饼饵吹香麦陇中。jiǎn sī zhù sè sāng tiáo shàng,bǐng ěr chuī xiāng mài lǒng zhōng。
忽忆故园归去好,云山知隔几千重。hū yì gù yuán guī qù hǎo,yún shān zhī gé jǐ qiān zhòng。

和林簿二诗

杜范

忧喜从来巧聚门,刖人有足未为尊。yōu xǐ cóng lái qiǎo jù mén,yuè rén yǒu zú wèi wèi zūn。
人生何用家万石,世事还输酒一尊。rén shēng hé yòng jiā wàn shí,shì shì hái shū jiǔ yī zūn。
荒径赋归人已远,急流勇退意犹存。huāng jìng fù guī rén yǐ yuǎn,jí liú yǒng tuì yì yóu cún。
功名千古成何事,眼底荣枯不足论。gōng míng qiān gǔ chéng hé shì,yǎn dǐ róng kū bù zú lùn。

和林簿二诗

杜范

宦途元自险于山,我辈孤寒分外难。huàn tú yuán zì xiǎn yú shān,wǒ bèi gū hán fēn wài nán。
萧寺羡君成胜概,新诗为我解愁端。xiāo sì xiàn jūn chéng shèng gài,xīn shī wèi wǒ jiě chóu duān。
自叹落落无三语,底事区区为一官。zì tàn luò luò wú sān yǔ,dǐ shì qū qū wèi yī guān。
初夏北窗新枕簟,碧梧昼影正清团。chū xià běi chuāng xīn zhěn diàn,bì wú zhòu yǐng zhèng qīng tuán。

大雨喜成小诗呈百里

杜范

颙颙万目望穹苍,连日雷车走阿香。yóng yóng wàn mù wàng qióng cāng,lián rì léi chē zǒu ā xiāng。
不用瓮中留蜥蜴,已闻野外舞商羊。bù yòng wèng zhōng liú xī yì,yǐ wén yě wài wǔ shāng yáng。
滂?施泽盈千浍,䆉稏收功可万箱。pāng tuó shī zé yíng qiān huì,bà yà shōu gōng kě wàn xiāng。
令尹爱民天所相,三年境内乐穰穰。lìng yǐn ài mín tiān suǒ xiāng,sān nián jìng nèi lè ráng ráng。

酥溪寺舍窗前有黄金间璧玉竹可爱谩作二十字不许撞题

杜范

中土太淡素,东皇染半节。zhōng tǔ tài dàn sù,dōng huáng rǎn bàn jié。
此君已不群,此种更奇绝。cǐ jūn yǐ bù qún,cǐ zhǒng gèng qí jué。

得光字

杜范

挂起梧桐月,先成一夜霜。guà qǐ wú tóng yuè,xiān chéng yī yè shuāng。
与君飞大白,一口吸秋光。yǔ jūn fēi dà bái,yī kǒu xī qiū guāng。

空明洞

杜范

莫讶青山小,山因洞得名。mò yà qīng shān xiǎo,shān yīn dòng dé míng。
仙人骑鹤去,留迹在空明。xiān rén qí hè qù,liú jì zài kōng míng。

和六十叔二绝

杜范

夕阳有意为人留,斜映寒江著小舟。xī yáng yǒu yì wèi rén liú,xié yìng hán jiāng zhù xiǎo zhōu。
远目遥岑无限意,不须萧瑟赋悲秋。yuǎn mù yáo cén wú xiàn yì,bù xū xiāo sè fù bēi qiū。

和六十叔二绝

杜范

半窗斜日带东篱,桂子团团已满枝。bàn chuāng xié rì dài dōng lí,guì zi tuán tuán yǐ mǎn zhī。
朝露晚风并夜月,细看一一是君诗。cháo lù wǎn fēng bìng yè yuè,xì kàn yī yī shì jūn shī。

辛未白鹭一绝

杜范

故园苍莽淡烟霏,白鹭翩然下小池。gù yuán cāng mǎng dàn yān fēi,bái lù piān rán xià xiǎo chí。
岂我机心犹未尽,踌蹰四顾复惊飞。qǐ wǒ jī xīn yóu wèi jǐn,chóu chú sì gù fù jīng fēi。

次韵十一叔芍药五绝

杜范

白白朱朱扫地残,尚馀红芍带春妍。bái bái zhū zhū sǎo dì cán,shàng yú hóng sháo dài chūn yán。
娉婷自笑成孤语,困倚芳丛背日眠。pīng tíng zì xiào chéng gū yǔ,kùn yǐ fāng cóng bèi rì mián。

次韵十一叔芍药五绝

杜范

簇簇妖红裛露鲜,春工烂漫乞君看。cù cù yāo hóng yì lù xiān,chūn gōng làn màn qǐ jūn kàn。
心期点检都无可,幸有花盟独未寒。xīn qī diǎn jiǎn dōu wú kě,xìng yǒu huā méng dú wèi hán。

次韵十一叔芍药五绝

杜范

心事摧残厌世喧,眼前能复问媸妍。xīn shì cuī cán yàn shì xuān,yǎn qián néng fù wèn chī yán。
故园春色还依旧,此日看花意不然。gù yuán chūn sè hái yī jiù,cǐ rì kàn huā yì bù rán。

次韵十一叔芍药五绝

杜范

手把春花已后春,锦容入眼更成新。shǒu bǎ chūn huā yǐ hòu chūn,jǐn róng rù yǎn gèng chéng xīn。
凭栏落日浑无□,倍觉君诗信有神。píng lán luò rì hún wú,bèi jué jūn shī xìn yǒu shén。

次韵十一叔芍药五绝

杜范

寒暑回还日日新,数枝留得几多春。hán shǔ huí hái rì rì xīn,shù zhī liú dé jǐ duō chūn。
君能弹压凭佳句,一段清襟亦可人。jūn néng dàn yā píng jiā jù,yī duàn qīng jīn yì kě rén。