古诗词

徐钧

王通

徐钧

太平十二策空陈,得似河汾讲道真。tài píng shí èr cè kōng chén,dé shì hé fén jiǎng dào zhēn。
缕指隋唐名将相,多君交友与门人。lǚ zhǐ suí táng míng jiāng xiāng,duō jūn jiāo yǒu yǔ mén rén。

史万岁

徐钧

征南轻仆孔明碑,想见生平暴可知。zhēng nán qīng pū kǒng míng bēi,xiǎng jiàn shēng píng bào kě zhī。
一死虽因奸计陷,亦由廷辩忿招疑。yī sǐ suī yīn jiān jì xiàn,yì yóu tíng biàn fèn zhāo yí。

牛弘

徐钧

射牛可怒理都然,三问何如一忍贤。shè niú kě nù lǐ dōu rán,sān wèn hé rú yī rěn xián。
底事妇言坚不听,为忧伤我弟兄天。dǐ shì fù yán jiān bù tīng,wèi yōu shāng wǒ dì xiōng tiān。

虞世基

徐钧

沮人言盗纵君骄,蒙蔽终难止绎骚。jǔ rén yán dào zòng jūn jiāo,méng bì zhōng nán zhǐ yì sāo。
到底国亡身亦死,措心何异相秦高。dào dǐ guó wáng shēn yì sǐ,cuò xīn hé yì xiāng qín gāo。

李密

徐钧

泥封函谷策诚奇,人不能从己不疑。ní fēng hán gǔ cè chéng qí,rén bù néng cóng jǐ bù yí。
何事昏迷还至此,只因天欲启唐基。hé shì hūn mí hái zhì cǐ,zhǐ yīn tiān yù qǐ táng jī。

贺若弼

徐钧

乃翁永诀语堪悲,果定江南副所期。nǎi wēng yǒng jué yǔ kān bēi,guǒ dìng jiāng nán fù suǒ qī。
守口未能终死舌,如何忘却刺锥时。shǒu kǒu wèi néng zhōng sǐ shé,rú hé wàng què cì zhuī shí。

韩擒虎

徐钧

俘主摧都锐莫当,区区破阵却争长。fú zhǔ cuī dōu ruì mò dāng,qū qū pò zhèn què zhēng zhǎng。
不堪世上无分别,自作阎罗地下王。bù kān shì shàng wú fēn bié,zì zuò yán luó dì xià wáng。

杨素

徐钧

巧逢挟忌立功名,杀父犹从罪更深。qiǎo féng xié jì lì gōng míng,shā fù yóu cóng zuì gèng shēn。
已托沉浮轻大节,尚言富贵本无心。yǐ tuō chén fú qīng dà jié,shàng yán fù guì běn wú xīn。

宋之问

徐钧

百丑祇能博寸荣,趋权恃势苦营营。bǎi chǒu qí néng bó cùn róng,qū quán shì shì kǔ yíng yíng。
早知触宪终归死,何似闲吟过一生。zǎo zhī chù xiàn zhōng guī sǐ,hé shì xián yín guò yī shēng。

娄师德

徐钧

面乾人唾苦无刚,为国求贤虑却长。miàn qián rén tuò kǔ wú gāng,wèi guó qiú xián lǜ què zhǎng。
不是阴将人杰荐,谁能取日再兴唐。bù shì yīn jiāng rén jié jiàn,shuí néng qǔ rì zài xīng táng。

狄仁杰

徐钧

天理何曾一日亡,始终感悟为存唐。tiān lǐ hé céng yī rì wáng,shǐ zhōng gǎn wù wèi cún táng。
平生独有知人鉴,身后功名付老张。píng shēng dú yǒu zhī rén jiàn,shēn hòu gōng míng fù lǎo zhāng。

侯思止

徐钧

一丁不识望台官,獬豸如何可并冠。yī dīng bù shí wàng tái guān,xiè zhì rú hé kě bìng guān。
不解触邪翻触正,凶顽合作虎狼看。bù jiě chù xié fān chù zhèng,xiōng wán hé zuò hǔ láng kàn。

乔知之

徐钧

绿珠诗作怨方新,往事尤当监季伦。lǜ zhū shī zuò yuàn fāng xīn,wǎng shì yóu dāng jiān jì lún。
赴井已迟徒累主,真标那似堕楼人。fù jǐng yǐ chí tú lèi zhǔ,zhēn biāo nà shì duò lóu rén。

苏味道

徐钧

万事模棱持两端,脂韦自饰巧求全。wàn shì mó léng chí liǎng duān,zhī wéi zì shì qiǎo qiú quán。
如何身处周唐际,党武翻成徇一偏。rú hé shēn chù zhōu táng jì,dǎng wǔ fān chéng xùn yī piān。

张昌宗

徐钧

乘鹤吹笙想俊游,丑闻宫掖擅风流。chéng hè chuī shēng xiǎng jùn yóu,chǒu wén gōng yē shàn fēng liú。
身膏斧踬终尘土,若比莲花花亦羞。shēn gāo fǔ zhì zhōng chén tǔ,ruò bǐ lián huā huā yì xiū。

张柬之

徐钧

八十衰翁气尚存,挥戈一整旧乾坤。bā shí shuāi wēng qì shàng cún,huī gē yī zhěng jiù qián kūn。
惜哉千载多遗恨,馀烬犹存竟燎原。xī zāi qiān zài duō yí hèn,yú jìn yóu cún jìng liáo yuán。

武三思

徐钧

群贤逐去在朝空,宫禁潜归掌握中。qún xián zhú qù zài cháo kōng,gōng jìn qián guī zhǎng wò zhōng。
若使当时诛不早,崇恩庙貌又兴隆。ruò shǐ dāng shí zhū bù zǎo,chóng ēn miào mào yòu xīng lóng。

卢藏用

徐钧

托隐终南得美除,何期触网仅全躯。tuō yǐn zhōng nán dé měi chú,hé qī chù wǎng jǐn quán qū。
此中佳处今休道,捷径元来是畏途。cǐ zhōng jiā chù jīn xiū dào,jié jìng yuán lái shì wèi tú。

姚崇

徐钧

天资权谲性圆通,相业开元治效中。tiān zī quán jué xìng yuán tōng,xiāng yè kāi yuán zhì xiào zhōng。
至死未能忘故智,乞铭犹自算燕公。zhì sǐ wèi néng wàng gù zhì,qǐ míng yóu zì suàn yàn gōng。

宋璟

徐钧

一片刚方铁石心,梅花冷淡独知音。yī piàn gāng fāng tiě shí xīn,méi huā lěng dàn dú zhī yīn。
君王外貌虽加敬,卖直谁知内忌深。jūn wáng wài mào suī jiā jìng,mài zhí shuí zhī nèi jì shēn。