古诗词

徐钧

李翱

徐钧

幽怀赋好欧公赏,实录文高黄子称。yōu huái fù hǎo ōu gōng shǎng,shí lù wén gāo huáng zi chēng。
复性一书几有道,千年真可续韩灯。fù xìng yī shū jǐ yǒu dào,qiān nián zhēn kě xù hán dēng。

张籍

徐钧

师门昔已称高弟,乐府今尤说最工。shī mén xī yǐ chēng gāo dì,lè fǔ jīn yóu shuō zuì gōng。
但遣终身毋叛道,著书不必似轲雄。dàn qiǎn zhōng shēn wú pàn dào,zhù shū bù bì shì kē xióng。

皇甫湜

徐钧

授业韩门岁月深,文章有法笔千钧。shòu yè hán mén suì yuè shēn,wén zhāng yǒu fǎ bǐ qiān jūn。
三缣一字非邀价,赏识如裴复几人。sān jiān yī zì fēi yāo jià,shǎng shí rú péi fù jǐ rén。

卢仝

徐钧

数间破屋洛城傍,门闭春风煮茗香。shù jiān pò wū luò chéng bàng,mén bì chūn fēng zhǔ míng xiāng。
月蚀一诗讥逆党,添丁奇祸竟堪伤。yuè shí yī shī jī nì dǎng,tiān dīng qí huò jìng kān shāng。

孟郊

徐钧

自古诗人例怨穷,不知穷正街诗工。zì gǔ shī rén lì yuàn qióng,bù zhī qióng zhèng jiē shī gōng。
先生吟苦身尤蹇,恰似霜阶诉候虫。xiān shēng yín kǔ shēn yóu jiǎn,qià shì shuāng jiē sù hòu chóng。

贾岛

徐钧

早弃浮屠学缀文,争知命薄第难登。zǎo qì fú tú xué zhuì wén,zhēng zhī mìng báo dì nán dēng。
行吟月下敲门句,气味依然不脱僧。xíng yín yuè xià qiāo mén jù,qì wèi yī rán bù tuō sēng。

李汉

徐钧

官虽御史未为荣,一序韩编万古名。guān suī yù shǐ wèi wèi róng,yī xù hán biān wàn gǔ míng。
不是文翁能有眼,谁知佳婿在诸生。bù shì wén wēng néng yǒu yǎn,shuí zhī jiā xù zài zhū shēng。

温造

徐钧

威行藩将来朝觐,胆落金吾畏击弹。wēi xíng fān jiāng lái cháo jìn,dǎn luò jīn wú wèi jī dàn。
牛刃恢恢方用世,青山虽好去应难。niú rèn huī huī fāng yòng shì,qīng shān suī hǎo qù yīng nán。

李绅

徐钧

手书不受叛臣污,摧抑多端只故吾。shǒu shū bù shòu pàn chén wū,cuī yì duō duān zhǐ gù wú。
已喜生前能自保,却怜身后尚遭诬。yǐ xǐ shēng qián néng zì bǎo,què lián shēn hòu shàng zāo wū。

元稹

徐钧

元和诗体夙驰声,巧致公台只暂荣。yuán hé shī tǐ sù chí shēng,qiǎo zhì gōng tái zhǐ zàn róng。
绿野主人天下望,不应疏外负平生。lǜ yě zhǔ rén tiān xià wàng,bù yīng shū wài fù píng shēng。

元结

徐钧

漫劳当日牧舂陵,立石尤多感德民。màn láo dāng rì mù chōng líng,lì shí yóu duō gǎn dé mín。
独有磨崖碑故在,文章千古耀湘滨。dú yǒu mó yá bēi gù zài,wén zhāng qiān gǔ yào xiāng bīn。

啖助

徐钧

谈经唐世岂无人,君独春秋学最深。tán jīng táng shì qǐ wú rén,jūn dú chūn qiū xué zuì shēn。
力辩邱阳非左氏,后来朱子始知音。lì biàn qiū yáng fēi zuǒ shì,hòu lái zhū zi shǐ zhī yīn。

张志和

徐钧

细雨斜风一钓丝,绿蓑青笠镇相随。xì yǔ xié fēng yī diào sī,lǜ suō qīng lì zhèn xiāng suí。
朝廷休觅渔歌看,万顷千波总是诗。cháo tíng xiū mì yú gē kàn,wàn qǐng qiān bō zǒng shì shī。

严武

徐钧

蜀政贪残岂自全,母心直向死方安。shǔ zhèng tān cán qǐ zì quán,mǔ xīn zhí xiàng sǐ fāng ān。
如何三度专方面,不博庭闱一饷欢。rú hé sān dù zhuān fāng miàn,bù bó tíng wéi yī xiǎng huān。

崔祐甫

徐钧

道德驰声满建中,岂无人可继馀风。dào dé chí shēng mǎn jiàn zhōng,qǐ wú rén kě jì yú fēng。
最怜贞观开元治,付与奸邪蕞陋翁。zuì lián zhēn guān kāi yuán zhì,fù yǔ jiān xié zuì lòu wēng。

谢安

徐钧

高卧东山意豁如,端然笑咏只清虚。gāo wò dōng shān yì huō rú,duān rán xiào yǒng zhǐ qīng xū。
晋朝负荷伊谁力,堪叹身亡国亦除。jìn cháo fù hé yī shuí lì,kān tàn shēn wáng guó yì chú。
276«891011121314