古诗词

徐钧

山涛

徐钧

身心已逐竹林游,为国搜贤事却优。shēn xīn yǐ zhú zhú lín yóu,wèi guó sōu xián shì què yōu。
持正拟官觇上意,事君可作不忠谋。chí zhèng nǐ guān chān shàng yì,shì jūn kě zuò bù zhōng móu。

王戎

徐钧

清虚外托内营财,手运牙筹亦富哉。qīng xū wài tuō nèi yíng cái,shǒu yùn yá chóu yì fù zāi。
不料晋朝名位上,士风如是亦堪哀。bù liào jìn cháo míng wèi shàng,shì fēng rú shì yì kān āi。

阮籍

徐钧

身负经纶济世才,时乎多故最堪哀。shēn fù jīng lún jì shì cái,shí hū duō gù zuì kān āi。
覃思远害无他计,酣饮端为免祸媒。tán sī yuǎn hài wú tā jì,hān yǐn duān wèi miǎn huò méi。

嵇康

徐钧

卧龙并论恐非伦,望重宜为世所珍。wò lóng bìng lùn kǒng fēi lún,wàng zhòng yí wèi shì suǒ zhēn。
大抵重名人敬仰,如何名重反伤身。dà dǐ zhòng míng rén jìng yǎng,rú hé míng zhòng fǎn shāng shēn。

向秀

徐钧

心慕庄书善说玄,发明奇趣理昭然。xīn mù zhuāng shū shàn shuō xuán,fā míng qí qù lǐ zhāo rán。
世人窃取公遗论,却把前言作己言。shì rén qiè qǔ gōng yí lùn,què bǎ qián yán zuò jǐ yán。

刘伶

徐钧

宗尚无为学有原,背违师训亦安然。zōng shàng wú wèi xué yǒu yuán,bèi wéi shī xùn yì ān rán。
至于身死便埋说,明犯庄书所戒言。zhì yú shēn sǐ biàn mái shuō,míng fàn zhuāng shū suǒ jiè yán。

阮咸

徐钧

矫俗竿悬犊与裈,几非人道谩夸论。jiǎo sú gān xuán dú yǔ kūn,jǐ fēi rén dào mán kuā lùn。
却于奇律通精妙,制作新书今尚存。què yú qí lǜ tōng jīng miào,zhì zuò xīn shū jīn shàng cún。

祖逖

徐钧

慷慨才能立志坚,计谋端可定中原。kāng kǎi cái néng lì zhì jiān,jì móu duān kě dìng zhōng yuán。
晋元倘使图经略,事业韩彭可比肩。jìn yuán tǎng shǐ tú jīng lüè,shì yè hán péng kě bǐ jiān。

陶侃

徐钧

荡除国难功勋盛,王室因之得载安。dàng chú guó nán gōng xūn shèng,wáng shì yīn zhī dé zài ān。
最是南陵千里外,拾遗屏迹化尤难。zuì shì nán líng qiān lǐ wài,shí yí píng jì huà yóu nán。

温峤

徐钧

刚肠出仕岂徒然,须信天伦有后先。gāng cháng chū shì qǐ tú rán,xū xìn tiān lún yǒu hòu xiān。
可怪绝裾违母事,伤哉遗恨后人传。kě guài jué jū wéi mǔ shì,shāng zāi yí hèn hòu rén chuán。

刘超

徐钧

步侍车舆幽厄中,犹将古训启君衷。bù shì chē yú yōu è zhōng,yóu jiāng gǔ xùn qǐ jūn zhōng。
他时改葬怀瞻望,可见当年授受功。tā shí gǎi zàng huái zhān wàng,kě jiàn dāng nián shòu shòu gōng。

陈頵

徐钧

中华倾弊无他故,习尚清谈出望门。zhōng huá qīng bì wú tā gù,xí shàng qīng tán chū wàng mén。
奏议救时翻见黜,搜扬隐逸更谁论。zòu yì jiù shí fān jiàn chù,sōu yáng yǐn yì gèng shuí lùn。

郭璞

徐钧

博学多闻世所宗,推占小术验奇功。bó xué duō wén shì suǒ zōng,tuī zhàn xiǎo shù yàn qí gōng。
人生祸福既前定,犹撰青囊启后蒙。rén shēng huò fú jì qián dìng,yóu zhuàn qīng náng qǐ hòu méng。

庾亮

徐钧

戒君刻薄议申韩,老子申韩岂二端。jiè jūn kè báo yì shēn hán,lǎo zi shēn hán qǐ èr duān。
横势始辞终复擅,异端每向遁辞看。héng shì shǐ cí zhōng fù shàn,yì duān měi xiàng dùn cí kàn。

庾冰

徐钧

经纶外务望心忠,好礼犹为世所崇。jīng lún wài wù wàng xīn zhōng,hǎo lǐ yóu wèi shì suǒ chóng。
俭约自无骄泰习,固权却有旧家风。jiǎn yuē zì wú jiāo tài xí,gù quán què yǒu jiù jiā fēng。

庾翼

徐钧

少有经纶济世谋,拔温轻浩孰能俦。shǎo yǒu jīng lún jì shì móu,bá wēn qīng hào shú néng chóu。
休言庾亮名居最,当在江东第一流。xiū yán yǔ liàng míng jū zuì,dāng zài jiāng dōng dì yī liú。

桓温

徐钧

世有英明善治君,奸雄屈伏作能臣。shì yǒu yīng míng shàn zhì jūn,jiān xióng qū fú zuò néng chén。
尽忠于国人臣事,底事甘为跋扈人。jǐn zhōng yú guó rén chén shì,dǐ shì gān wèi bá hù rén。

谢安

徐钧

战败苻坚百万兵,晋家宗社赖而存。zhàn bài fú jiān bǎi wàn bīng,jìn jiā zōng shè lài ér cún。
当时家使玄犹在,国祚桓玄未可吞。dāng shí jiā shǐ xuán yóu zài,guó zuò huán xuán wèi kě tūn。

王羲之

徐钧

人物风流世所推,操持议论每清奇。rén wù fēng liú shì suǒ tuī,cāo chí yì lùn měi qīng qí。
自量才位难牟弟,故乞馀年请代之。zì liàng cái wèi nán móu dì,gù qǐ yú nián qǐng dài zhī。

桓豁

徐钧

以石名儿合谶言,奇机端可破苻坚。yǐ shí míng ér hé chèn yán,qí jī duān kě pò fú jiān。
信乎有志终成事,逐将诛丕岂偶然。xìn hū yǒu zhì zhōng chéng shì,zhú jiāng zhū pī qǐ ǒu rán。