古诗词

徐钧

苏颋

徐钧

两相同寅喜协和,此心合处直无阿。liǎng xiāng tóng yín xǐ xié hé,cǐ xīn hé chù zhí wú ā。
广平补衮虽良手,公与弥缝力最多。guǎng píng bǔ gǔn suī liáng shǒu,gōng yǔ mí fèng lì zuì duō。

张说

徐钧

东宫侍读读何经,相位当知要竭诚。dōng gōng shì dú dú hé jīng,xiāng wèi dāng zhī yào jié chéng。
谀说却陈封禅颂,非心未格侈心生。yú shuō què chén fēng chán sòng,fēi xīn wèi gé chǐ xīn shēng。

韩休

徐钧

览鉴形癯恨鲜欢,格非一事古来难。lǎn jiàn xíng qú hèn xiān huān,gé fēi yī shì gǔ lái nán。
力邀强制何能久,却恐移心向宴安。lì yāo qiáng zhì hé néng jiǔ,què kǒng yí xīn xiàng yàn ān。

潘好礼

徐钧

废王立武覆车同,抗疏精忠幸见从。fèi wáng lì wǔ fù chē tóng,kàng shū jīng zhōng xìng jiàn cóng。
若使荒淫终愎谏,玄宗又是一高宗。ruò shǐ huāng yín zhōng bì jiàn,xuán zōng yòu shì yī gāo zōng。

卢怀慎

徐钧

曹参尚守萧何法,鲍叔惭分管仲权。cáo cān shàng shǒu xiāo hé fǎ,bào shū cán fēn guǎn zhòng quán。
莫笑当时呼伴食,元之秉国恐妨贤。mò xiào dāng shí hū bàn shí,yuán zhī bǐng guó kǒng fáng xián。

张嘉贞

徐钧

得近清光幸已深,卷帘何意欲呈身。dé jìn qīng guāng xìng yǐ shēn,juǎn lián hé yì yù chéng shēn。
贪荣自遂台衡志,诏杖三加及贵臣。tān róng zì suì tái héng zhì,zhào zhàng sān jiā jí guì chén。

张九龄

徐钧

禄山必兆边陲祸,林甫终贻庙社忧。lù shān bì zhào biān chuí huò,lín fǔ zhōng yí miào shè yōu。
二事眼前君不悟,何须金鉴录千秋。èr shì yǎn qián jūn bù wù,hé xū jīn jiàn lù qiān qiū。

杜暹

徐钧

婺女初官辞赆纸,安西按虏复埋金。wù nǚ chū guān cí jìn zhǐ,ān xī àn lǔ fù mái jīn。
公清勤约自宜相,文墨何须较浅深。gōng qīng qín yuē zì yí xiāng,wén mò hé xū jiào qiǎn shēn。

倪若水

徐钧

人重朝班恶外迁,一时荣擢似登仙。rén zhòng cháo bān è wài qiān,yī shí róng zhuó shì dēng xiān。
谁知鼙鼓渔阳祸,不在朝廷却在边。shuí zhī pí gǔ yú yáng huò,bù zài cháo tíng què zài biān。

元德秀

徐钧

山水光中寄一枝,琴尊尽日每相随。shān shuǐ guāng zhōng jì yī zhī,qín zūn jǐn rì měi xiāng suí。
太平老去身何恨,只隔明年便乱离。tài píng lǎo qù shēn hé hèn,zhǐ gé míng nián biàn luàn lí。

李白

徐钧

风骨神仙籍里人,诗狂酒圣且平生。fēng gǔ shén xiān jí lǐ rén,shī kuáng jiǔ shèng qiě píng shēng。
开元一遇成何事,留得千秋万古名。kāi yuán yī yù chéng hé shì,liú dé qiān qiū wàn gǔ míng。

杜甫

徐钧

万里飘零独此身,诗魂终恋浣花村。wàn lǐ piāo líng dú cǐ shēn,shī hún zhōng liàn huàn huā cūn。
宁贫宁冻宁饥死,一饭何曾忘至尊。níng pín níng dòng níng jī sǐ,yī fàn hé céng wàng zhì zūn。

贺知章

徐钧

身外生涯总是虚,狂游一梦入清都。shēn wài shēng yá zǒng shì xū,kuáng yóu yī mèng rù qīng dōu。
有家不住犹为观,底用区区觅鉴湖。yǒu jiā bù zhù yóu wèi guān,dǐ yòng qū qū mì jiàn hú。

李林甫

徐钧

柄国年深巧蔽欺,如何方面用胡儿。bǐng guó nián shēn qiǎo bì qī,rú hé fāng miàn yòng hú ér。
只知怙宠身为计,不道渔阳乱已基。zhǐ zhī hù chǒng shēn wèi jì,bù dào yú yáng luàn yǐ jī。

安禄山

徐钧

随人畜养宁知父,负主恩私岂有君。suí rén chù yǎng níng zhī fù,fù zhǔ ēn sī qǐ yǒu jūn。
逆气终然招逆报,可怜四海乱如云。nì qì zhōng rán zhāo nì bào,kě lián sì hǎi luàn rú yún。

王维

徐钧

凝碧池头听乐府,不能身死但能悲。níng bì chí tóu tīng lè fǔ,bù néng shēn sǐ dàn néng bēi。
辋川他日成名胜,藉得朝天一首诗。wǎng chuān tā rì chéng míng shèng,jí dé cháo tiān yī shǒu shī。

颜杲卿

徐钧

一曲霓裳失太平,渔阳鼙鼓暗风尘。yī qū ní shang shī tài píng,yú yáng pí gǔ àn fēng chén。
君王只识杨丞相,不识平原老守臣。jūn wáng zhǐ shí yáng chéng xiāng,bù shí píng yuán lǎo shǒu chén。

僧一行

徐钧

两戒山河剖析明,历分十二议尤精。liǎng jiè shān hé pōu xī míng,lì fēn shí èr yì yóu jīng。
况逢燕国为删润,可信千年说尚行。kuàng féng yàn guó wèi shān rùn,kě xìn qiān nián shuō shàng xíng。

杜鸿渐

徐钧

将相浮云了幻躯,髡缁何事效浮图。jiāng xiāng fú yún le huàn qū,kūn zī hé shì xiào fú tú。
灵州劝进无君父,投佛还能脱罪无。líng zhōu quàn jìn wú jūn fù,tóu fú hái néng tuō zuì wú。

李泌

徐钧

衣白山人再造唐,谋家议国虑深长。yī bái shān rén zài zào táng,móu jiā yì guó lǜ shēn zhǎng。
功成拂袖还归去,高节依稀汉子房。gōng chéng fú xiù hái guī qù,gāo jié yī xī hàn zi fáng。