古诗词

徐钧

王昭君

徐钧

画工虽巧岂堪凭,妍丑何如一见真。huà gōng suī qiǎo qǐ kān píng,yán chǒu hé rú yī jiàn zhēn。
自是君王先错计,爱将耳目寄他人。zì shì jūn wáng xiān cuò jì,ài jiāng ěr mù jì tā rén。

张良

徐钧

博浪椎挥四海惊,虎狼虽暴已无秦。bó làng chuí huī sì hǎi jīng,hǔ láng suī bào yǐ wú qín。
兴刘灭项犹馀事,岂是萧韩行辈人。xīng liú miè xiàng yóu yú shì,qǐ shì xiāo hán xíng bèi rén。

萧何

徐钧

相国人夸佐沛公,收图运饷守关中。xiāng guó rén kuā zuǒ pèi gōng,shōu tú yùn xiǎng shǒu guān zhōng。
不知用蜀为根本,此是兴王第一功。bù zhī yòng shǔ wèi gēn běn,cǐ shì xīng wáng dì yī gōng。

项伯

徐钧

霸上孤军势莫支,鸿门一剑事尤危。bà shàng gū jūn shì mò zhī,hóng mén yī jiàn shì yóu wēi。
射阳不与留侯旧,楚汉兴亡未可知。shè yáng bù yǔ liú hóu jiù,chǔ hàn xīng wáng wèi kě zhī。

陈平

徐钧

生平多智足兴刘,奇秘终贻正大羞。shēng píng duō zhì zú xīng liú,qí mì zhōng yí zhèng dà xiū。
若使托孤权独任,未知诛吕若为谋。ruò shǐ tuō gū quán dú rèn,wèi zhī zhū lǚ ruò wèi móu。

郦食其

徐钧

掉舌降齐七十城,休因掩袭恨遭烹。diào shé jiàng qí qī shí chéng,xiū yīn yǎn xí hèn zāo pēng。
淮阴请假终基祸,得似高梁数世荣。huái yīn qǐng jiǎ zhōng jī huò,dé shì gāo liáng shù shì róng。

纪信

徐钧

诳楚言降乐受烹,重围得脱汉基成。kuáng chǔ yán jiàng lè shòu pēng,zhòng wéi dé tuō hàn jī chéng。
论封无爵死无传,幸有唐碑为发明。lùn fēng wú jué sǐ wú chuán,xìng yǒu táng bēi wèi fā míng。

樊哙

徐钧

后党兴戎衅已成,龙髯忽堕幸逃生。hòu dǎng xīng róng xìn yǐ chéng,lóng rán hū duò xìng táo shēng。
不于吕祸身先死,未必终能保令名。bù yú lǚ huò shēn xiān sǐ,wèi bì zhōng néng bǎo lìng míng。

周勃

徐钧

功成无罪付廷平,借援东朝始得生。gōng chéng wú zuì fù tíng píng,jiè yuán dōng cháo shǐ dé shēng。
若使当时逢吕后,诛夷又是一韩彭。ruò shǐ dāng shí féng lǚ hòu,zhū yí yòu shì yī hán péng。

滕公

徐钧

日奉车音语易亲,朱奴立受再生恩。rì fèng chē yīn yǔ yì qīn,zhū nú lì shòu zài shēng ēn。
淮阴元是公全活,末着何妨更一言。huái yīn yuán shì gōng quán huó,mò zhe hé fáng gèng yī yán。

王陵

徐钧

抗议争封独犯颜,周陈只合共持难。kàng yì zhēng fēng dú fàn yán,zhōu chén zhǐ hé gòng chí nán。
若能坚守长陵约,不但刘安吕亦安。ruò néng jiān shǒu zhǎng líng yuē,bù dàn liú ān lǚ yì ān。

周昌

徐钧

廷争废嫡见操持,故仗刚强托爱儿。tíng zhēng fèi dí jiàn cāo chí,gù zhàng gāng qiáng tuō ài ér。
三召归来竟无语,此时何不更期期。sān zhào guī lái jìng wú yǔ,cǐ shí hé bù gèng qī qī。

叔孙通

徐钧

秦府藏书熟见闻,三王遗意可追寻。qín fǔ cáng shū shú jiàn wén,sān wáng yí yì kě zhuī xún。
如何绵蕞因秦陋,古礼沦亡恨到今。rú hé mián zuì yīn qín lòu,gǔ lǐ lún wáng hèn dào jīn。

陆贾

徐钧

溺冠骑项不知儒,马上功成习未除。nì guān qí xiàng bù zhī rú,mǎ shàng gōng chéng xí wèi chú。
新语见称应有意,当时人未说诗书。xīn yǔ jiàn chēng yīng yǒu yì,dāng shí rén wèi shuō shī shū。

四皓

徐钧

避乱商山且茹之,遽因厚币起幽栖。bì luàn shāng shān qiě rú zhī,jù yīn hòu bì qǐ yōu qī。
母强子弱几危汉,悔杀先生一出低。mǔ qiáng zi ruò jǐ wēi hàn,huǐ shā xiān shēng yī chū dī。

季布

徐钧

一诺千金汉重臣,平生恩力报何曾。yī nuò qiān jīn hàn zhòng chén,píng shēng ēn lì bào hé céng。
朱家不德人传美,殊愧张苍父事陵。zhū jiā bù dé rén chuán měi,shū kuì zhāng cāng fù shì líng。

贾谊

徐钧

年少毋庸毁洛阳,才高虑远策深长。nián shǎo wú yōng huǐ luò yáng,cái gāo lǜ yuǎn cè shēn zhǎng。
如何宣室成虚问,才傅长沙又傅梁。rú hé xuān shì chéng xū wèn,cái fù zhǎng shā yòu fù liáng。

周亚夫

徐钧

削平吴楚大功成,一旦生疑触怒霆。xuē píng wú chǔ dà gōng chéng,yī dàn shēng yí chù nù tíng。
自是君王多任刻,非关许负相书灵。zì shì jūn wáng duō rèn kè,fēi guān xǔ fù xiāng shū líng。

董仲舒

徐钧

三策前陈语漫详,外迁一再相骄王。sān cè qián chén yǔ màn xiáng,wài qiān yī zài xiāng jiāo wáng。
惟馀正谊兼明道,此传流传万古香。wéi yú zhèng yì jiān míng dào,cǐ chuán liú chuán wàn gǔ xiāng。

李陵

徐钧

名将生降负己知,丧师辱国死犹迟。míng jiāng shēng jiàng fù jǐ zhī,sàng shī rǔ guó sǐ yóu chí。
河梁羞与子卿别,携手空馀五字诗。hé liáng xiū yǔ zi qīng bié,xié shǒu kōng yú wǔ zì shī。
2761234567»