古诗词

徐钧

范滂

徐钧

慨然揽辔志澄清,一激谁知党祸成。kǎi rán lǎn pèi zhì chéng qīng,yī jī shuí zhī dǎng huò chéng。
母子可怜终死别,庶几广孝在扬名。mǔ zi kě lián zhōng sǐ bié,shù jǐ guǎng xiào zài yáng míng。

刘宠

徐钧

门无吏扰夜安眠,前守何如此守贤。mén wú lì rǎo yè ān mián,qián shǒu hé rú cǐ shǒu xián。
却是山民缠旧习,区区相送尚持钱。què shì shān mín chán jiù xí,qū qū xiāng sòng shàng chí qián。

孟尝

徐钧

人心物意两相关,后浦明珠去尚还。rén xīn wù yì liǎng xiāng guān,hòu pǔ míng zhū qù shàng hái。
为国不知贤是宝,却令遁迹老空山。wèi guó bù zhī xián shì bǎo,què lìng dùn jì lǎo kōng shān。

边韶

徐钧

寸晷分阴闲可惜,粪墙朽木责非苛。cùn guǐ fēn yīn xián kě xī,fèn qiáng xiǔ mù zé fēi kē。
便便书腹贪眠昼,免得诸生笑诮么。biàn biàn shū fù tān mián zhòu,miǎn dé zhū shēng xiào qiào me。

孔融

徐钧

客满尊中酒不空,卓非善听亦徒劳。kè mǎn zūn zhōng jiǔ bù kōng,zhuó fēi shàn tīng yì tú láo。
早知应聘终罹祸,罪死何如节死高。zǎo zhī yīng pìn zhōng lí huò,zuì sǐ hé rú jié sǐ gāo。

杨修

徐钧

料事通神自一奇,奸碓如操已深疑。liào shì tōng shén zì yī qí,jiān duì rú cāo yǐ shēn yí。
多言屡中真何补,一死由来自不知。duō yán lǚ zhōng zhēn hé bǔ,yī sǐ yóu lái zì bù zhī。

王烈

徐钧

窃牛尚恐彦方知,德化乡邦不拾遗。qiè niú shàng kǒng yàn fāng zhī,dé huà xiāng bāng bù shí yí。
若使此风推四海,盗窥神鼎亦羞为。ruò shǐ cǐ fēng tuī sì hǎi,dào kuī shén dǐng yì xiū wèi。

曹世叔妻班昭

徐钧

有妇谁能似尔贤,文章操行美俱全。yǒu fù shuí néng shì ěr xián,wén zhāng cāo xíng měi jù quán。
一编汉史何须续,女戒人间自可传。yī biān hàn shǐ hé xū xù,nǚ jiè rén jiān zì kě chuán。

董祀妻蔡琰

徐钧

此生已分老沙尘,谁把黄金赎得身。cǐ shēng yǐ fēn lǎo shā chén,shuí bǎ huáng jīn shú dé shēn。
十八拍笳休愤切,须知薄命是佳人。shí bā pāi jiā xiū fèn qiè,xū zhī báo mìng shì jiā rén。

昭烈帝

徐钧

崎岖蜀道谩三分,势去英雄挽不能。qí qū shǔ dào mán sān fēn,shì qù yīng xióng wǎn bù néng。
若使人心似西汉,未输光武独中兴。ruò shǐ rén xīn shì xī hàn,wèi shū guāng wǔ dú zhōng xīng。

孔明

徐钧

草庐初志汉重兴,向洛趋秦拟策勋。cǎo lú chū zhì hàn zhòng xīng,xiàng luò qū qín nǐ cè xūn。
芒角一星如未坠,不应天下只三分。máng jiǎo yī xīng rú wèi zhuì,bù yīng tiān xià zhǐ sān fēn。

文帝

徐钧

才输十倍德何如,窃位称尊启帝图。cái shū shí bèi dé hé rú,qiè wèi chēng zūn qǐ dì tú。
自料孔明非可敌,终身不敢瞰成都。zì liào kǒng míng fēi kě dí,zhōng shēn bù gǎn kàn chéng dōu。

陈思王植

徐钧

任性何能胜矫情,夺储切勿怨无成。rèn xìng hé néng shèng jiǎo qíng,duó chǔ qiè wù yuàn wú chéng。
阿丕纵享为君乐,得似文章午载名。ā pī zòng xiǎng wèi jūn lè,dé shì wén zhāng wǔ zài míng。

大帝权

徐钧

鼎峙东吴命世雄,甘心俯受魏丕封。dǐng zhì dōng wú mìng shì xióng,gān xīn fǔ shòu wèi pī fēng。
炎刘已尽犹馀蜀,唇齿胡为反内攻。yán liú yǐ jǐn yóu yú shǔ,chún chǐ hú wèi fǎn nèi gōng。

周瑜

徐钧

一举灰飞赤壁船,托名助汉岂私权。yī jǔ huī fēi chì bì chuán,tuō míng zhù hàn qǐ sī quán。
如何不放蛟龙雨,欲断刘家一脉传。rú hé bù fàng jiāo lóng yǔ,yù duàn liú jiā yī mài chuán。

武帝

徐钧

上袭篡攘三世业,下承丕祚本无功。shàng xí cuàn rǎng sān shì yè,xià chéng pī zuò běn wú gōng。
平吴获竟男戎虑,不悟荒淫有女戎。píng wú huò jìng nán róng lǜ,bù wù huāng yín yǒu nǚ róng。

贾后

徐钧

弑姑杀子欲何为,伤败彝伦总不知。shì gū shā zi yù hé wèi,shāng bài yí lún zǒng bù zhī。
祸乱晋朝诚在己,灭亡父族咎归谁。huò luàn jìn cháo chéng zài jǐ,miè wáng fù zú jiù guī shuí。

觐后

徐钧

淫奔何暇择莸薰,牛马相传谶已云。yín bēn hé xiá zé yóu xūn,niú mǎ xiāng chuán chèn yǐ yún。
可怪奸遗牛姓种,也来相继马为君。kě guài jiān yí niú xìng zhǒng,yě lái xiāng jì mǎ wèi jūn。

王祥

徐钧

卧冰得鲤供亲养,至孝诚能上格天。wò bīng dé lǐ gōng qīn yǎng,zhì xiào chéng néng shàng gé tiān。
每信天人常吻合,应知容谷响声传。měi xìn tiān rén cháng wěn hé,yīng zhī róng gǔ xiǎng shēng chuán。

羊祜

徐钧

平吴献策了无遗,馈药人无鸩毒疑。píng wú xiàn cè le wú yí,kuì yào rén wú zhèn dú yí。
最是感人仁德厚,当时堕泪有遗碑。zuì shì gǎn rén rén dé hòu,dāng shí duò lèi yǒu yí bēi。