古诗词

徐钧

马援

徐钧

还书万里诫诸郎,毁誉翻成误季良。hái shū wàn lǐ jiè zhū láng,huǐ yù fān chéng wù jì liáng。
说道谨言元不谨,谤招薏苡亦堪伤。shuō dào jǐn yán yuán bù jǐn,bàng zhāo yì yǐ yì kān shāng。

宋弘

徐钧

淫色繁声已力排,义存夫妇岂容乖。yín sè fán shēng yǐ lì pái,yì cún fū fù qǐ róng guāi。
君王莫作图婚想,未问悬知事不谐。jūn wáng mò zuò tú hūn xiǎng,wèi wèn xuán zhī shì bù xié。

严光

徐钧

故人风谊可能忘,辞禄无嫌故态狂。gù rén fēng yì kě néng wàng,cí lù wú xián gù tài kuáng。
仁义一言非小补,此身何必佐岩廊。rén yì yī yán fēi xiǎo bǔ,cǐ shēn hé bì zuǒ yán láng。

桓谭

徐钧

力排谶纬本非经,言直多因见理明。lì pái chèn wěi běn fēi jīng,yán zhí duō yīn jiàn lǐ míng。
却憾临危无定守,仓皇叩地苦求生。què hàn lín wēi wú dìng shǒu,cāng huáng kòu dì kǔ qiú shēng。

郭伋

徐钧

安边治郡蔼仁风,竹马欢呼迎送中。ān biān zhì jùn ǎi rén fēng,zhú mǎ huān hū yíng sòng zhōng。
恺悌真为民父母,怀恩何处不儿童。kǎi tì zhēn wèi mín fù mǔ,huái ēn hé chù bù ér tóng。

董宣

徐钧

弹击京畿已五期,一廉始叹盖棺时。dàn jī jīng jī yǐ wǔ qī,yī lián shǐ tàn gài guān shí。
君王万里犹明见,近有斯人却未知。jūn wáng wàn lǐ yóu míng jiàn,jìn yǒu sī rén què wèi zhī。

刘昆

徐钧

於菟渡水火回烟,异事情知出偶然。yú tú dù shuǐ huǒ huí yān,yì shì qíng zhī chū ǒu rán。
若谓嘉祥关德政,后无可继是诬天。ruò wèi jiā xiáng guān dé zhèng,hòu wú kě jì shì wū tiān。

班固

徐钧

网罗一代史编成,得失忠邪已熟评。wǎng luó yī dài shǐ biān chéng,dé shī zhōng xié yǐ shú píng。
往鉴在前浑不顾,却依戚党幸功名。wǎng jiàn zài qián hún bù gù,què yī qī dǎng xìng gōng míng。

班超

徐钧

人生适意在家山,万里封侯老未还。rén shēng shì yì zài jiā shān,wàn lǐ fēng hóu lǎo wèi hái。
燕颔虎头成底事,但求生入玉门关。yàn hàn hǔ tóu chéng dǐ shì,dàn qiú shēng rù yù mén guān。

黄香

徐钧

无双天下早驰声,曾被君王说语荣。wú shuāng tiān xià zǎo chí shēng,céng bèi jūn wáng shuō yǔ róng。
枕席温凉遗信史,发挥纯孝赖渊明。zhěn xí wēn liáng yí xìn shǐ,fā huī chún xiào lài yuān míng。

吴祐

徐钧

观过知仁民不欺,多因德化匪刑齐。guān guò zhī rén mín bù qī,duō yīn dé huà fěi xíng qí。
片言一忤权臣意,拂袖归来自灌畦。piàn yán yī wǔ quán chén yì,fú xiù guī lái zì guàn qí。

苏章

徐钧

国法已难私故人,一杯缱绻岂真情。guó fǎ yǐ nán sī gù rén,yī bēi qiǎn quǎn qǐ zhēn qíng。
不知直正奸贪罪,何必容心强立名。bù zhī zhí zhèng jiān tān zuì,hé bì róng xīn qiáng lì míng。

马融

徐钧

士迫饥寒已变初,权门宁免曳长裾。shì pò jī hán yǐ biàn chū,quán mén níng miǎn yè zhǎng jū。
帐纱所学明何事,却陷忠良草奏书。zhàng shā suǒ xué míng hé shì,què xiàn zhōng liáng cǎo zòu shū。

胡广

徐钧

六朝黄发老三公,固位依违善取容。liù cháo huáng fā lǎo sān gōng,gù wèi yī wéi shàn qǔ róng。
真是乡原为德贼,如何至德比中庸。zhēn shì xiāng yuán wèi dé zéi,rú hé zhì dé bǐ zhōng yōng。

茅容

徐钧

一鸡供母不供宾,主亦无惭宾不嗔。yī jī gōng mǔ bù gōng bīn,zhǔ yì wú cán bīn bù chēn。
礼遇何须分厚薄,论交只是贵清真。lǐ yù hé xū fēn hòu báo,lùn jiāo zhǐ shì guì qīng zhēn。

徐稚

徐钧

万里冥鸿惜羽毛,安车虽聘邈难招。wàn lǐ míng hóng xī yǔ máo,ān chē suī pìn miǎo nán zhāo。
清名自足高天下,岂独南州擅得高。qīng míng zì zú gāo tiān xià,qǐ dú nán zhōu shàn dé gāo。

姜肱

徐钧

画手尚难图我貌,安车何可屈吾身。huà shǒu shàng nán tú wǒ mào,ān chē hé kě qū wú shēn。
惟馀争死同衾事,千载称为孝友人。wéi yú zhēng sǐ tóng qīn shì,qiān zài chēng wèi xiào yǒu rén。

陈蕃

徐钧

身居一室尚凝尘,天下如何扫得清。shēn jū yī shì shàng níng chén,tiān xià rú hé sǎo dé qīng。
须信修齐可平治,绝怜志大竟无成。xū xìn xiū qí kě píng zhì,jué lián zhì dà jìng wú chéng。

荀淑

徐钧

家号八龙名父子,学传二李好师生。jiā hào bā lóng míng fù zi,xué chuán èr lǐ hǎo shī shēng。
风标想见当时少,况是闲居绝宦情。fēng biāo xiǎng jiàn dāng shí shǎo,kuàng shì xián jū jué huàn qíng。

陈寔

徐钧

世多扬激伯夷隘,公独谦虚下惠和。shì duō yáng jī bó yí ài,gōng dú qiān xū xià huì hé。
吊死自惭知己少,逃生却喜活人多。diào sǐ zì cán zhī jǐ shǎo,táo shēng què xǐ huó rén duō。