古诗词

晁说之

江暮

晁说之

何能浣客愁,长夏暮江头。hé néng huàn kè chóu,zhǎng xià mù jiāng tóu。
岚远疑无象,潮平似不流。lán yuǎn yí wú xiàng,cháo píng shì bù liú。
须臾云送雨,荡扬鸟随舟。xū yú yún sòng yǔ,dàng yáng niǎo suí zhōu。
明年北归去,谈话未应休。míng nián běi guī qù,tán huà wèi yīng xiū。

因诵张司业无事焚香坐有时寻竹行之句拟其体作

晁说之

寂寞江边舍,攲斜架上书。jì mò jiāng biān shě,qī xié jià shàng shū。
焚香一童子,寻竹众鸡雏。fén xiāng yī tóng zi,xún zhú zhòng jī chú。
更甚昔人懒,宁论今世疏。gèng shén xī rén lǎn,níng lùn jīn shì shū。
但惭为吏在,不得跨鲸鱼。dàn cán wèi lì zài,bù dé kuà jīng yú。

江亭晚望

晁说之

秋色日骎骎,江亭敞宿阴。qiū sè rì qīn qīn,jiāng tíng chǎng sù yīn。
残霞沉浦口,新月出波心。cán xiá chén pǔ kǒu,xīn yuè chū bō xīn。
客恨此时薄,归怀晚岁深。kè hèn cǐ shí báo,guī huái wǎn suì shēn。
邻僧数来往,未肯愧南金。lín sēng shù lái wǎng,wèi kěn kuì nán jīn。

戏呈通叟年兄索其近诗

晁说之

归期若可数,何事此时情。guī qī ruò kě shù,hé shì cǐ shí qíng。
春色雨中尽,客愁天际生。chūn sè yǔ zhōng jǐn,kè chóu tiān jì shēng。
离骚烦尔传,月旦莫余评。lí sāo fán ěr chuán,yuè dàn mò yú píng。
早韭周妻厌,因因不肯鸣。zǎo jiǔ zhōu qī yàn,yīn yīn bù kěn míng。

通叟年兄视以柳侯庙诗三首辄亦有作所谓增来章之美也

晁说之

平昔柳侯庙,拾君诗兴馀。píng xī liǔ hóu miào,shí jūn shī xīng yú。
帝阍谁掌制,天步此贞符。dì hūn shuí zhǎng zhì,tiān bù cǐ zhēn fú。
敢恨初沈佩,惟惭再索车。gǎn hèn chū shěn pèi,wéi cán zài suǒ chē。
罗池聊自戏,况复已榛芜。luó chí liáo zì xì,kuàng fù yǐ zhēn wú。

通叟年兄视以柳侯庙诗三首辄亦有作所谓增来章之美也

晁说之

何处乘驹去,空庭荔子垂。hé chù chéng jū qù,kōng tíng lì zi chuí。
韩词方走奠,柳庙久徂饥。hán cí fāng zǒu diàn,liǔ miào jiǔ cú jī。
既恨谋身误,仍嗟报国隳。jì hèn móu shēn wù,réng jiē bào guó huī。
罗池便如此,不复问愚池。luó chí biàn rú cǐ,bù fù wèn yú chí。

通叟年兄视以柳侯庙诗三首辄亦有作所谓增来章之美也

晁说之

当世容谗贼,他年奈我何。dāng shì róng chán zéi,tā nián nài wǒ hé。
文编兴旧学,诗价重东坡。wén biān xīng jiù xué,shī jià zhòng dōng pō。
木檞开能几,子规啼漫多。mù jiě kāi néng jǐ,zi guī tí màn duō。
罗池碑字灭,犹解彻庭莎。luó chí bēi zì miè,yóu jiě chè tíng shā。

悠悠

晁说之

悠悠知作吏,泯泯送年华。yōu yōu zhī zuò lì,mǐn mǐn sòng nián huá。
勉强对残客,殷勤惜落花。miǎn qiáng duì cán kè,yīn qín xī luò huā。
敦行惭不圣,潮汐恨空赊。dūn xíng cán bù shèng,cháo xī hèn kōng shē。
却怕梁园去,家人问海涯。què pà liáng yuán qù,jiā rén wèn hǎi yá。

春初

晁说之

春初未有象,幽兴一何深。chūn chū wèi yǒu xiàng,yōu xīng yī hé shēn。
细雨能输酒,轻风不隔琴。xì yǔ néng shū jiǔ,qīng fēng bù gé qín。
无烦问北信,且强学南音。wú fán wèn běi xìn,qiě qiáng xué nán yīn。
白发宁欺客,愁来处处侵。bái fā níng qī kè,chóu lái chù chù qīn。

春色

晁说之

春色真无赖,羁人自慨慷。chūn sè zhēn wú lài,jī rén zì kǎi kāng。
莺能嘲客语,花解笑人忙。yīng néng cháo kè yǔ,huā jiě xiào rén máng。
腰衱休含睇,栏干枉断肠。yāo jié xiū hán dì,lán gàn wǎng duàn cháng。
明当元几日,何处有流觞。míng dāng yuán jǐ rì,hé chù yǒu liú shāng。

即事

晁说之

自言愚似醉,休道醉如愚。zì yán yú shì zuì,xiū dào zuì rú yú。
不耻小盘食,宁惭掘笔书。bù chǐ xiǎo pán shí,níng cán jué bǐ shū。
九原怀往泪,万里梦同途。jiǔ yuán huái wǎng lèi,wàn lǐ mèng tóng tú。
政恐能知我,何妨更骂予。zhèng kǒng néng zhī wǒ,hé fáng gèng mà yǔ。

留别延庆明智

晁说之

傍海嗟为客,倾心欣所知。bàng hǎi jiē wèi kè,qīng xīn xīn suǒ zhī。
烟霞威凤老,岐路断猿悲。yān xiá wēi fèng lǎo,qí lù duàn yuán bēi。
梦亦西方近,谈休南本迟。mèng yì xī fāng jìn,tán xiū nán běn chí。
行行招隐意,嵩岫解相思。xíng xíng zhāo yǐn yì,sōng xiù jiě xiāng sī。

途中寄高仲诏

晁说之

飘零谁惜别,不赋送行诗。piāo líng shuí xī bié,bù fù sòng xíng shī。
独有悲秋客,难忘上垄时。dú yǒu bēi qiū kè,nán wàng shàng lǒng shí。
素心惭锦段,清泪湿琼枝。sù xīn cán jǐn duàn,qīng lèi shī qióng zhī。
塞马寒来健,夫君莫我思。sāi mǎ hán lái jiàn,fū jūn mò wǒ sī。

乞宫观报罢作

晁说之

明时不可干,多虑自多艰。míng shí bù kě gàn,duō lǜ zì duō jiān。
颇谢散班格,徒怜本色官。pǒ xiè sàn bān gé,tú lián běn sè guān。
高门宁倚伏,下客强悲欢。gāo mén níng yǐ fú,xià kè qiáng bēi huān。
郑驷应相念,秦川岁律殚。zhèng sì yīng xiāng niàn,qín chuān suì lǜ dān。

感事

晁说之

短发犹思沐,修途颇梦归。duǎn fā yóu sī mù,xiū tú pǒ mèng guī。
不惭为吏拙,但恨读书非。bù cán wèi lì zhuō,dàn hèn dú shū fēi。
陇上健儿戍,渔阳突骑围。lǒng shàng jiàn ér shù,yú yáng tū qí wéi。
谁能图战阵,枉是著朝衣。shuí néng tú zhàn zhèn,wǎng shì zhù cháo yī。

访郭圆机不遇

晁说之

久雨宜新霁,秋光更可怜。jiǔ yǔ yí xīn jì,qiū guāng gèng kě lián。
尚嫌鸿雁近,肯使鹿麑前。shàng xián hóng yàn jìn,kěn shǐ lù ní qián。
兴瞩唯高隐,名谈尽昔贤。xīng zhǔ wéi gāo yǐn,míng tán jǐn xī xián。
那知忙事在,曳杖行荒田。nà zhī máng shì zài,yè zhàng xíng huāng tián。

因借书作呈圆机

晁说之

似隐还如吏,山亭何所宜。shì yǐn hái rú lì,shān tíng hé suǒ yí。
遥心回雁阵,倦意结蕉旗。yáo xīn huí yàn zhèn,juàn yì jié jiāo qí。
使檄征钱急,乡书问卜迟。shǐ xí zhēng qián jí,xiāng shū wèn bo chí。
近郊有高士,慎莫道三痴。jìn jiāo yǒu gāo shì,shèn mò dào sān chī。

因杨刑曹往荆南代书寄二唐高士

晁说之

二唐今日操,真视二龚多。èr táng jīn rì cāo,zhēn shì èr gōng duō。
不道荆州远,其如梁苑何。bù dào jīng zhōu yuǎn,qí rú liáng yuàn hé。
魂收苍壁梦,泪断绿珠歌。hún shōu cāng bì mèng,lèi duàn lǜ zhū gē。
顾我非夫甚,嵩山空薜萝。gù wǒ fēi fū shén,sōng shān kōng bì luó。

和圆机佳作

晁说之

官憎诗过好,人亦忌才多。guān zēng shī guò hǎo,rén yì jì cái duō。
君子自如此,伊人其奈何。jūn zi zì rú cǐ,yī rén qí nài hé。
单裘千日醉,短发百年歌。dān qiú qiān rì zuì,duǎn fā bǎi nián gē。
漫纳新愁泪,终惭带女萝。màn nà xīn chóu lèi,zhōng cán dài nǚ luó。

才上人处见圆机五字辄用其韵作

晁说之

振锡千峰下,观空万象前。zhèn xī qiān fēng xià,guān kōng wàn xiàng qián。
水深猿臂直,雪厚虎蹄圆。shuǐ shēn yuán bì zhí,xuě hòu hǔ tí yuán。
工部泪徒感,赞公灯不眠。gōng bù lèi tú gǎn,zàn gōng dēng bù mián。
当年郭有道,今日更谈禅。dāng nián guō yǒu dào,jīn rì gèng tán chán。
8501234567»