古诗词

杂曲

李益

妾本蚕家女,不识贵门仪。qiè běn cán jiā nǚ,bù shí guì mén yí。
稿砧持玉斧,交结五陵儿。gǎo zhēn chí yù fǔ,jiāo jié wǔ líng ér。
十日或一见,九日在路岐。shí rì huò yī jiàn,jiǔ rì zài lù qí。
人生此夫婿,富贵欲何为。rén shēng cǐ fū xù,fù guì yù hé wèi。
杨柳徒可折,南山不可移。yáng liǔ tú kě zhé,nán shān bù kě yí。
妇人贵结发,宁有再嫁资。fù rén guì jié fā,níng yǒu zài jià zī。
嫁女莫望高,女心愿所宜。jià nǚ mò wàng gāo,nǚ xīn yuàn suǒ yí。
宁从贱相守,不愿贵相离。níng cóng jiàn xiāng shǒu,bù yuàn guì xiāng lí。
蓝叶郁重重,蓝花若榴色。lán yè yù zhòng zhòng,lán huā ruò liú sè。
少妇归少年,华光自相得。shǎo fù guī shǎo nián,huá guāng zì xiāng dé。
谁言配君子,以奉百年身。shuí yán pèi jūn zi,yǐ fèng bǎi nián shēn。
有义即夫婿,无义还他人。yǒu yì jí fū xù,wú yì hái tā rén。
爱如寒炉火,弃若秋风扇。ài rú hán lú huǒ,qì ruò qiū fēng shàn。
山岳起面前,相看不相见。shān yuè qǐ miàn qián,xiāng kàn bù xiāng jiàn。
丈夫非小儿,何用强相知。zhàng fū fēi xiǎo ér,hé yòng qiáng xiāng zhī。
不见朝生菌,易成还易衰。bù jiàn cháo shēng jūn,yì chéng hái yì shuāi。
征客欲临路,居人还出门。zhēng kè yù lín lù,jū rén hái chū mén。
北风河梁上,四野愁云繁。běi fēng hé liáng shàng,sì yě chóu yún fán。
岂不恋我家,夫婿多感恩。qǐ bù liàn wǒ jiā,fū xù duō gǎn ēn。
前程有日月,勋绩在河源。qián chéng yǒu rì yuè,xūn jì zài hé yuán。
少妇马前立,请君听一言。shǎo fù mǎ qián lì,qǐng jūn tīng yī yán。
春至草亦生,谁能无别情。chūn zhì cǎo yì shēng,shuí néng wú bié qíng。
殷勤展心素,见新莫忘故。yīn qín zhǎn xīn sù,jiàn xīn mò wàng gù。
遥望孟门山,殷勤报君子。yáo wàng mèng mén shān,yīn qín bào jūn zi。
既为随阳雁,勿学西流水。jì wèi suí yáng yàn,wù xué xī liú shuǐ。
尝闻生别离,悲莫悲于此。cháng wén shēng bié lí,bēi mò bēi yú cǐ。
同器不同荣,堂下即千里。tóng qì bù tóng róng,táng xià jí qiān lǐ。
与君贫贱交,何异萍上水。yǔ jūn pín jiàn jiāo,hé yì píng shàng shuǐ。
托身天使然,同生复同死。tuō shēn tiān shǐ rán,tóng shēng fù tóng sǐ。
李益

李益

李益(约750—约830), 唐代诗人,字君虞,祖籍凉州姑臧(今甘肃武威市凉州区),后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。以边塞诗作名世,擅长绝句,尤其工于七绝。 李益的作品>>

猜您喜欢

洛阳河亭奉酬留守群公追送

李益

离亭饯落晖,腊酒减春衣。lí tíng jiàn luò huī,là jiǔ jiǎn chūn yī。
岁晚烟霞重,川寒云树微。suì wǎn yān xiá zhòng,chuān hán yún shù wēi。
戎装千里至,旧路十年归。róng zhuāng qiān lǐ zhì,jiù lù shí nián guī。
还似汀洲雁,相逢又背飞。hái shì tīng zhōu yàn,xiāng féng yòu bèi fēi。

寻纪道士偶会诸叟

李益

山阴寻道士,映竹羽衣新。shān yīn xún dào shì,yìng zhú yǔ yī xīn。
侍坐双童子,陪游五老人。shì zuò shuāng tóng zi,péi yóu wǔ lǎo rén。
水花松下静,坛草雪中春。shuǐ huā sōng xià jìng,tán cǎo xuě zhōng chūn。
见说桃源洞,如今犹避秦。jiàn shuō táo yuán dòng,rú jīn yóu bì qín。

同萧鍊师宿太乙庙

李益

微月空山曙,春祠谒少君。wēi yuè kōng shān shǔ,chūn cí yè shǎo jūn。
落花坛上拂,流水洞中闻。luò huā tán shàng fú,liú shuǐ dòng zhōng wén。
酒引芝童奠,香馀桂子焚。jiǔ yǐn zhī tóng diàn,xiāng yú guì zi fén。
鹤飞将羽节,遥向赤城分。hè fēi jiāng yǔ jié,yáo xiàng chì chéng fēn。

送同落第者东归

李益

东门有行客,落日满前山。dōng mén yǒu xíng kè,luò rì mǎn qián shān。
圣代谁知者,沧洲今独还。shèng dài shuí zhī zhě,cāng zhōu jīn dú hái。
片云归海暮,流水背城闲。piàn yún guī hǎi mù,liú shuǐ bèi chéng xián。
余亦依嵩颍,松花深闭关。yú yì yī sōng yǐng,sōng huā shēn bì guān。

送柳判官赴振武

李益

边庭汉仪重,旌甲似云中。biān tíng hàn yí zhòng,jīng jiǎ shì yún zhōng。
虏地山川壮,单于鼓角雄。lǔ dì shān chuān zhuàng,dān yú gǔ jiǎo xióng。
关寒塞榆落,月白胡天风。guān hán sāi yú luò,yuè bái hú tiān fēng。
君逐嫖姚将,麒麟有战功。jūn zhú piáo yáo jiāng,qí lín yǒu zhàn gōng。

述怀寄衡州令狐相公

李益

调元方翼圣,轩盖忽言东。diào yuán fāng yì shèng,xuān gài hū yán dōng。
道以中枢密,心将外理同。dào yǐ zhōng shū mì,xīn jiāng wài lǐ tóng。
白头生远浪,丹叶下高枫。bái tóu shēng yuǎn làng,dān yè xià gāo fēng。
江上萧疏雨,何人对谢公。jiāng shàng xiāo shū yǔ,hé rén duì xiè gōng。

喜入兰陵望紫阁峰呈宣上人

李益

薙草开三径,巢林喜一枝。tì cǎo kāi sān jìng,cháo lín xǐ yī zhī。
地宽留种竹,泉浅欲开池。dì kuān liú zhǒng zhú,quán qiǎn yù kāi chí。
紫阁当疏牖,青松入坏篱。zǐ gé dāng shū yǒu,qīng sōng rù huài lí。
从今安僻陋,萧相是吾师。cóng jīn ān pì lòu,xiāo xiāng shì wú shī。

立春日宁州行营因赋朔风吹飞雪

李益

边声日夜合,朔风惊复来。biān shēng rì yè hé,shuò fēng jīng fù lái。
龙山不可望,千里一裴回。lóng shān bù kě wàng,qiān lǐ yī péi huí。
捐扇破谁执,素纨轻欲裁。juān shàn pò shuí zhí,sù wán qīng yù cái。
非时妒桃李,自是舞阳台。fēi shí dù táo lǐ,zì shì wǔ yáng tái。

献刘济

李益

草绿古燕州,莺声引独游。cǎo lǜ gǔ yàn zhōu,yīng shēng yǐn dú yóu。
雁归天北畔,春尽海西头。yàn guī tiān běi pàn,chūn jǐn hǎi xī tóu。
向日花偏落,驰年水自流。xiàng rì huā piān luò,chí nián shuǐ zì liú。
感恩知有地,不上望京楼。gǎn ēn zhī yǒu dì,bù shàng wàng jīng lóu。

赋得路傍一株柳送邢校书赴延州使府

李益

路傍一株柳,此路向延州。lù bàng yī zhū liǔ,cǐ lù xiàng yán zhōu。
延州在何处,此路起悠悠。yán zhōu zài hé chù,cǐ lù qǐ yōu yōu。

重赠邢校书

李益

俱从四方事,共会九秋中。jù cóng sì fāng shì,gòng huì jiǔ qiū zhōng。
断蓬与落叶,相值各因风。duàn péng yǔ luò yè,xiāng zhí gè yīn fēng。

照镜

李益

衰鬓朝临镜,将看却自疑。shuāi bìn cháo lín jìng,jiāng kàn què zì yí。
惭君明似月,照我白如丝。cán jūn míng shì yuè,zhào wǒ bái rú sī。

书院无历日以诗代书问路侍御六月大小

李益

野性迷尧历,松窗有道经。yě xìng mí yáo lì,sōng chuāng yǒu dào jīng。
故人为柱史,为我数阶蓂。gù rén wèi zhù shǐ,wèi wǒ shù jiē míng。

闻鸡赠主人

李益

胶胶司晨鸣,报尔东方旭。jiāo jiāo sī chén míng,bào ěr dōng fāng xù。
无事恋君轩,今君重凫鹄。wú shì liàn jūn xuān,jīn jūn zhòng fú gǔ。

登白楼见白鸟席上命鹧鸪辞

李益

一鸟如霜雪,飞向白楼前。yī niǎo rú shuāng xuě,fēi xiàng bái lóu qián。
问君何以至,天子太平年。wèn jūn hé yǐ zhì,tiān zi tài píng nián。
1141234567»