古诗词

杂曲

李益

妾本蚕家女,不识贵门仪。qiè běn cán jiā nǚ,bù shí guì mén yí。
稿砧持玉斧,交结五陵儿。gǎo zhēn chí yù fǔ,jiāo jié wǔ líng ér。
十日或一见,九日在路岐。shí rì huò yī jiàn,jiǔ rì zài lù qí。
人生此夫婿,富贵欲何为。rén shēng cǐ fū xù,fù guì yù hé wèi。
杨柳徒可折,南山不可移。yáng liǔ tú kě zhé,nán shān bù kě yí。
妇人贵结发,宁有再嫁资。fù rén guì jié fā,níng yǒu zài jià zī。
嫁女莫望高,女心愿所宜。jià nǚ mò wàng gāo,nǚ xīn yuàn suǒ yí。
宁从贱相守,不愿贵相离。níng cóng jiàn xiāng shǒu,bù yuàn guì xiāng lí。
蓝叶郁重重,蓝花若榴色。lán yè yù zhòng zhòng,lán huā ruò liú sè。
少妇归少年,华光自相得。shǎo fù guī shǎo nián,huá guāng zì xiāng dé。
谁言配君子,以奉百年身。shuí yán pèi jūn zi,yǐ fèng bǎi nián shēn。
有义即夫婿,无义还他人。yǒu yì jí fū xù,wú yì hái tā rén。
爱如寒炉火,弃若秋风扇。ài rú hán lú huǒ,qì ruò qiū fēng shàn。
山岳起面前,相看不相见。shān yuè qǐ miàn qián,xiāng kàn bù xiāng jiàn。
丈夫非小儿,何用强相知。zhàng fū fēi xiǎo ér,hé yòng qiáng xiāng zhī。
不见朝生菌,易成还易衰。bù jiàn cháo shēng jūn,yì chéng hái yì shuāi。
征客欲临路,居人还出门。zhēng kè yù lín lù,jū rén hái chū mén。
北风河梁上,四野愁云繁。běi fēng hé liáng shàng,sì yě chóu yún fán。
岂不恋我家,夫婿多感恩。qǐ bù liàn wǒ jiā,fū xù duō gǎn ēn。
前程有日月,勋绩在河源。qián chéng yǒu rì yuè,xūn jì zài hé yuán。
少妇马前立,请君听一言。shǎo fù mǎ qián lì,qǐng jūn tīng yī yán。
春至草亦生,谁能无别情。chūn zhì cǎo yì shēng,shuí néng wú bié qíng。
殷勤展心素,见新莫忘故。yīn qín zhǎn xīn sù,jiàn xīn mò wàng gù。
遥望孟门山,殷勤报君子。yáo wàng mèng mén shān,yīn qín bào jūn zi。
既为随阳雁,勿学西流水。jì wèi suí yáng yàn,wù xué xī liú shuǐ。
尝闻生别离,悲莫悲于此。cháng wén shēng bié lí,bēi mò bēi yú cǐ。
同器不同荣,堂下即千里。tóng qì bù tóng róng,táng xià jí qiān lǐ。
与君贫贱交,何异萍上水。yǔ jūn pín jiàn jiāo,hé yì píng shàng shuǐ。
托身天使然,同生复同死。tuō shēn tiān shǐ rán,tóng shēng fù tóng sǐ。
李益

李益

李益(约750—约830), 唐代诗人,字君虞,祖籍凉州姑臧(今甘肃武威市凉州区),后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。以边塞诗作名世,擅长绝句,尤其工于七绝。 李益的作品>>

猜您喜欢

临滹沱见蕃使列名

李益

漠南春色到滹沱,碧柳青青塞马多。mò nán chūn sè dào hū tuó,bì liǔ qīng qīng sāi mǎ duō。
万里关山今不闭,汉家频许郅支和。wàn lǐ guān shān jīn bù bì,hàn jiā pín xǔ zhì zhī hé。

赴渭北宿石泉驿南望黄堆烽

李益

边城已在虏城中,烽火南飞入汉宫。biān chéng yǐ zài lǔ chéng zhōng,fēng huǒ nán fēi rù hàn gōng。
汉庭议事先黄老,麟阁何人定战功。hàn tíng yì shì xiān huáng lǎo,lín gé hé rén dìng zhàn gōng。

逢归信偶寄

李益

无事将心寄柳条,等闲书字满芭蕉。wú shì jiāng xīn jì liǔ tiáo,děng xián shū zì mǎn bā jiāo。
乡关若有东流信,遣送扬州近驿桥。xiāng guān ruò yǒu dōng liú xìn,qiǎn sòng yáng zhōu jìn yì qiáo。

赠毛仙翁

李益

玉树溶溶仙气深,含光混俗似无心。yù shù róng róng xiān qì shēn,hán guāng hùn sú shì wú xīn。
长愁忽作鹤飞去,一片孤云何处寻。zhǎng chóu hū zuò hè fēi qù,yī piàn gū yún hé chù xún。

汉宫词

李益

汉室长陵小市东,珠帘绣户对春风。hàn shì zhǎng líng xiǎo shì dōng,zhū lián xiù hù duì chūn fēng。
君王昨日移仙仗,玉辇将迎入汉中。jūn wáng zuó rì yí xiān zhàng,yù niǎn jiāng yíng rù hàn zhōng。

寄许鍊师

李益

扫石焚香礼碧空,露华偏湿蕊珠宫。sǎo shí fén xiāng lǐ bì kōng,lù huá piān shī ruǐ zhū gōng。
如何说得天坛上,万里无云月在中。rú hé shuō dé tiān tán shàng,wàn lǐ wú yún yuè zài zhōng。

塞下曲

李益

伏波惟愿裹尸还,定远何须生入关。fú bō wéi yuàn guǒ shī hái,dìng yuǎn hé xū shēng rù guān。
莫遣只轮归海窟,仍留一箭射天山。mò qiǎn zhǐ lún guī hǎi kū,réng liú yī jiàn shè tiān shān。

上黄堆烽

李益

心期紫阁山中月,身过黄堆烽上云。xīn qī zǐ gé shān zhōng yuè,shēn guò huáng duī fēng shàng yún。
年发已从书剑老,戎衣更逐霍将军。nián fā yǐ cóng shū jiàn lǎo,róng yī gèng zhú huò jiāng jūn。

闻亡友王七嘉禾寺得素琴

李益

故人惜此去,留琴明月前。gù rén xī cǐ qù,liú qín míng yuè qián。
今来我访旧,泪洒白云天。jīn lái wǒ fǎng jiù,lèi sǎ bái yún tiān。
讵欲匣孤响,送君归夜泉。jù yù xiá gū xiǎng,sòng jūn guī yè quán。
抚琴犹可绝,况此故无弦。fǔ qín yóu kě jué,kuàng cǐ gù wú xián。
何必雍门奏,然后泪潺湲。hé bì yōng mén zòu,rán hòu lèi chán yuán。

合源溪期张计不至

李益

霜露肃时序,缅然方独寻。shuāng lù sù shí xù,miǎn rán fāng dú xún。
暗溪迟仙侣,寒涧闻松禽。àn xī chí xiān lǚ,hán jiàn wén sōng qín。
寂历兹夜永,清明秋序深。jì lì zī yè yǒng,qīng míng qiū xù shēn。
微波澹澄夕,烟景含虚林。wēi bō dàn chéng xī,yān jǐng hán xū lín。
素志久沦否,幽怀方自吟。sù zhì jiǔ lún fǒu,yōu huái fāng zì yín。

宿冯翊夜雨赠主人

李益

危心惊夜雨,起望漫悠悠。wēi xīn jīng yè yǔ,qǐ wàng màn yōu yōu。
气耿残灯暗,声繁高树秋。qì gěng cán dēng àn,shēng fán gāo shù qiū。
凉轩辞夏扇,风幌揽轻裯。liáng xuān cí xià shàn,fēng huǎng lǎn qīng chóu。
思绪蓬初断,归期燕暂留。sī xù péng chū duàn,guī qī yàn zàn liú。
关山蔼已失,脸泪迸难收。guān shān ǎi yǐ shī,liǎn lèi bèng nán shōu。
赖君时一笑,方能解四愁。lài jūn shí yī xiào,fāng néng jiě sì chóu。

送襄阳李尚书

李益

天寒发梅柳,忆昔到襄州。tiān hán fā méi liǔ,yì xī dào xiāng zhōu。
树暖然红烛,江清展碧油。shù nuǎn rán hóng zhú,jiāng qīng zhǎn bì yóu。
风烟临岘首,云水接昭丘。fēng yān lín xiàn shǒu,yún shuǐ jiē zhāo qiū。
俗尚春秋学,词称文选楼。sú shàng chūn qiū xué,cí chēng wén xuǎn lóu。
都门送旌节,符竹领诸侯。dōu mén sòng jīng jié,fú zhú lǐng zhū hóu。
汉沔分戎寄,黎元减圣忧。hàn miǎn fēn róng jì,lí yuán jiǎn shèng yōu。
时追山简兴,本自习家流。shí zhuī shān jiǎn xīng,běn zì xí jiā liú。
莫废思康乐,诗情满沃洲。mò fèi sī kāng lè,shī qíng mǎn wò zhōu。

春日晋祠同声会集得疏字韵

李益

风壤瞻唐本,山祠阅晋馀。fēng rǎng zhān táng běn,shān cí yuè jìn yú。
水亭开帟幕,岩榭引簪裾。shuǐ tíng kāi yì mù,yán xiè yǐn zān jū。
地绿苔犹少,林黄柳尚疏。dì lǜ tái yóu shǎo,lín huáng liǔ shàng shū。
菱苕生皎镜,金碧照澄虚。líng sháo shēng jiǎo jìng,jīn bì zhào chéng xū。
翰苑声何旧,宾筵醉止初。hàn yuàn shēng hé jiù,bīn yán zuì zhǐ chū。
中州有辽雁,好为系边书。zhōng zhōu yǒu liáo yàn,hǎo wèi xì biān shū。

再赴渭北使府留别

李益

结发逐鸣鼙,连兵追谷蠡。jié fā zhú míng pí,lián bīng zhuī gǔ lí。
山川搜伏虏,铠甲被重犀。shān chuān sōu fú lǔ,kǎi jiǎ bèi zhòng xī。
故府旌旗在,新军羽校齐。gù fǔ jīng qí zài,xīn jūn yǔ xiào qí。
报恩身未死,识路马还嘶。bào ēn shēn wèi sǐ,shí lù mǎ hái sī。
列嶂高烽举,当营太白低。liè zhàng gāo fēng jǔ,dāng yíng tài bái dī。
平戎七尺剑,封检一丸泥。píng róng qī chǐ jiàn,fēng jiǎn yī wán ní。
截海取蒲类,跑泉饮鸊鹈。jié hǎi qǔ pú lèi,pǎo quán yǐn pì tí。
汉庭中选重,更事五原西。hàn tíng zhōng xuǎn zhòng,gèng shì wǔ yuán xī。

兰陵僻居联句

李益

潘岳闲居赋,陶潜独酌谣。pān yuè xián jū fù,táo qián dú zhuó yáo。
二贤成往事,三径是今朝。èr xián chéng wǎng shì,sān jìng shì jīn cháo。
生幸逢唐运,昌时奉帝尧。shēng xìng féng táng yùn,chāng shí fèng dì yáo。
进思谐启沃,退混即渔樵。jìn sī xié qǐ wò,tuì hùn jí yú qiáo。
蠹简封延阁,雕阑閟上霄。dù jiǎn fēng yán gé,diāo lán bì shàng xiāo。
相从清旷地,秋露挹兰苕。xiāng cóng qīng kuàng dì,qiū lù yì lán sháo。
114«2345678