古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春尽遣怀

陆游

袅袅炉香昼掩扉,残年真是解尘鞿。niǎo niǎo lú xiāng zhòu yǎn fēi,cán nián zhēn shì jiě chén jī。
青?旋捣通邻好,白葛新裁制暑衣。qīng cí xuán dǎo tōng lín hǎo,bái gé xīn cái zhì shǔ yī。
避日小鱼穿藻去,倚风轻燕拂帘飞。bì rì xiǎo yú chuān zǎo qù,yǐ fēng qīng yàn fú lián fēi。
要知名宦非初意,三十年前已念归。yào zhī míng huàn fēi chū yì,sān shí nián qián yǐ niàn guī。

幽居初夏四首

陆游

藤冠草屦病支离,门外纷纷百不知。téng guān cǎo jù bìng zhī lí,mén wài fēn fēn bǎi bù zhī。
解箨有声惊倦枕,飞花无力点清池。jiě tuò yǒu shēng jīng juàn zhěn,fēi huā wú lì diǎn qīng chí。
闲思旧事惟求醉,老感流年只自悲。xián sī jiù shì wéi qiú zuì,lǎo gǎn liú nián zhǐ zì bēi。
绿树阴中红练起,一团零乱湿胭脂。lǜ shù yīn zhōng hóng liàn qǐ,yī tuán líng luàn shī yān zhī。

幽居初夏四首

陆游

长歌袅袅插秧天,小伞翻翻入市船。zhǎng gē niǎo niǎo chā yāng tiān,xiǎo sǎn fān fān rù shì chuán。
高栋巢乾初乳燕,绿槐阴密已鸣蝉。gāo dòng cháo qián chū rǔ yàn,lǜ huái yīn mì yǐ míng chán。
只言末俗人情恶,未废先生日晏眠。zhǐ yán mò sú rén qíng è,wèi fèi xiān shēng rì yàn mián。
推枕起来闲弄笔,铜蟾手自挹寒泉。tuī zhěn qǐ lái xián nòng bǐ,tóng chán shǒu zì yì hán quán。

幽居初夏四首

陆游

鬓毛秃尽齿牙疏,难受人间折简呼。bìn máo tū jǐn chǐ yá shū,nán shòu rén jiān zhé jiǎn hū。
诗酒本来无藉在,形骸况复不枝梧。shī jiǔ běn lái wú jí zài,xíng hái kuàng fù bù zhī wú。
槐阴渐密能鄣日,池水新生可浴凫。huái yīn jiàn mì néng zhāng rì,chí shuǐ xīn shēng kě yù fú。
移得太行终亦死,平生常笑北山愚。yí dé tài xíng zhōng yì sǐ,píng shēng cháng xiào běi shān yú。

出蜀十九年故交零落殆尽慨然有作

陆游

西游邂逅得诸君,落笔千言酒百分。xī yóu xiè hòu dé zhū jūn,luò bǐ qiān yán jiǔ bǎi fēn。
聚散亦知元有数,死生岂料不相闻。jù sàn yì zhī yuán yǒu shù,sǐ shēng qǐ liào bù xiāng wén。
平羌空忆吟江月,小益何由度栈云。píng qiāng kōng yì yín jiāng yuè,xiǎo yì hé yóu dù zhàn yún。
一事与君聊自慰,儿曹或可付斯文。yī shì yǔ jūn liáo zì wèi,ér cáo huò kě fù sī wén。

雨夜

陆游

北风吹雨乱疏钟,蔌蔌灯花破碎红。běi fēng chuī yǔ luàn shū zhōng,sù sù dēng huā pò suì hóng。
孤梦正行天一握,高城俄报鼓三通。gū mèng zhèng xíng tiān yī wò,gāo chéng é bào gǔ sān tōng。
衰迟空抱屠龙技,豪俊谁收汗马功。shuāi chí kōng bào tú lóng jì,háo jùn shuí shōu hàn mǎ gōng。
但愿舆图早来复,白头敢望起云中。dàn yuàn yú tú zǎo lái fù,bái tóu gǎn wàng qǐ yún zhōng。

焚黄

陆游

啼呼梨枣忆儿时,驹隙频经日月驰。tí hū lí zǎo yì ér shí,jū xì pín jīng rì yuè chí。
早岁已兴风木叹,馀生永废蓼莪诗。zǎo suì yǐ xīng fēng mù tàn,yú shēng yǒng fèi liǎo é shī。
燎黄恩重空垂泣,戴白身存敢自期。liáo huáng ēn zhòng kōng chuí qì,dài bái shēn cún gǎn zì qī。
足蹇仅能成拜起,篮舆归路不胜悲。zú jiǎn jǐn néng chéng bài qǐ,lán yú guī lù bù shèng bēi。

失鸂鶒

陆游

不见池边整羽衣,绕村散觅走群儿。bù jiàn chí biān zhěng yǔ yī,rào cūn sàn mì zǒu qún ér。
卑飞正恐为人得,径去何须报我知。bēi fēi zhèng kǒng wèi rén dé,jìng qù hé xū bào wǒ zhī。
久忆蘋洲应自喜,尚馀菰米亦堪悲。jiǔ yì píng zhōu yīng zì xǐ,shàng yú gū mǐ yì kān bēi。
放翁未到忘情处,日暮凭栏独咏诗。fàng wēng wèi dào wàng qíng chù,rì mù píng lán dú yǒng shī。

赠童道人盖与予同甲子

陆游

吾侪之生乙巳年,达者寥寥穷比肩。wú chái zhī shēng yǐ sì nián,dá zhě liáo liáo qióng bǐ jiān。
退士一生藜藿食,散人万里江湖天。tuì shì yī shēng lí huò shí,sàn rén wàn lǐ jiāng hú tiān。
忍贫不变我自许,挟术自营君岂然。rěn pín bù biàn wǒ zì xǔ,xié shù zì yíng jūn qǐ rán。
一事尚须烦布策,几时能具钓鱼船。yī shì shàng xū fán bù cè,jǐ shí néng jù diào yú chuán。

夜坐园中至夜分

陆游

岸巾闲倚胡床坐,步屧还扶拄杖行。àn jīn xián yǐ hú chuáng zuò,bù xiè hái fú zhǔ zhàng xíng。
渐近秋清知病减,尽捐世累觉心平。jiàn jìn qiū qīng zhī bìng jiǎn,jǐn juān shì lèi jué xīn píng。
翻翻双鹊风枝爽,熠熠孤萤露草明。fān fān shuāng què fēng zhī shuǎng,yì yì gū yíng lù cǎo míng。
更欲裴回尽幽兴,丽谯传漏报三更。gèng yù péi huí jǐn yōu xīng,lì qiáo chuán lòu bào sān gèng。

六月二十四日夜分梦范至能李知几以尤延之同集江亭诸公请予赋诗记江湖之乐诗成而觉忘数字而已

陆游

露箬霜筠织短篷,飘然来往淡烟中。lù ruò shuāng yún zhī duǎn péng,piāo rán lái wǎng dàn yān zhōng。
偶经菱市寻溪友,却拣蘋汀下钓筒。ǒu jīng líng shì xún xī yǒu,què jiǎn píng tīng xià diào tǒng。
白菡萏香初过雨,红蜻蜓弱不禁风。bái hàn dàn xiāng chū guò yǔ,hóng qīng tíng ruò bù jìn fēng。
吴中近事君知否,团扇家家画放翁。wú zhōng jìn shì jūn zhī fǒu,tuán shàn jiā jiā huà fàng wēng。

醉归

陆游

十亩春芜手自犁,瓜牛庐在镜湖西。shí mǔ chūn wú shǒu zì lí,guā niú lú zài jìng hú xī。
禅心每笑弹棋局,道眼长捐刮膜篦。chán xīn měi xiào dàn qí jú,dào yǎn zhǎng juān guā mó bì。
绝食就官分鹤料,无车免客笑鸡栖。jué shí jiù guān fēn hè liào,wú chē miǎn kè xiào jī qī。
旗亭酒贱秋风近,夜夜归来醉似泥。qí tíng jiǔ jiàn qiū fēng jìn,yè yè guī lái zuì shì ní。

宴坐自午至暮

陆游

身外寥寥扫怨恩,胸中浩浩纳乾坤。shēn wài liáo liáo sǎo yuàn ēn,xiōng zhōng hào hào nà qián kūn。
饱经世事常高枕,惯见人情不署门。bǎo jīng shì shì cháng gāo zhěn,guàn jiàn rén qíng bù shǔ mén。
孤日夜分生海底,百川秋涨溯河源。gū rì yè fēn shēng hǎi dǐ,bǎi chuān qiū zhǎng sù hé yuán。
珥貂碧落从来事,东访蓬莱不足言。ěr diāo bì luò cóng lái shì,dōng fǎng péng lái bù zú yán。

浮生

陆游

浮生真是寄邮亭,短鬓匆匆失故青。fú shēng zhēn shì jì yóu tíng,duǎn bìn cōng cōng shī gù qīng。
睡少始知愁有力,病增方叹药无灵。shuì shǎo shǐ zhī chóu yǒu lì,bìng zēng fāng tàn yào wú líng。
谋生懒似逢秋燕,访旧疏于欲旦星。móu shēng lǎn shì féng qiū yàn,fǎng jiù shū yú yù dàn xīng。
自笑若为销此恨,浊醪聊复倒馀瓶。zì xiào ruò wèi xiāo cǐ hèn,zhuó láo liáo fù dào yú píng。

秋夜

陆游

高屐枯筇一老翁,灯前自笑发如蓬。gāo jī kū qióng yī lǎo wēng,dēng qián zì xiào fā rú péng。
泠泠月浸荒庭竹,淅淅风凋古井桐。líng líng yuè jìn huāng tíng zhú,xī xī fēng diāo gǔ jǐng tóng。
病思未苏秋尚浅,醉魂初醒夜方中。bìng sī wèi sū qiū shàng qiǎn,zuì hún chū xǐng yè fāng zhōng。
故人万里无消息,便拟江头问断鸿。gù rén wàn lǐ wú xiāo xī,biàn nǐ jiāng tóu wèn duàn hóng。