古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

早春

陆游

数声屋角听鸣禽,红糁青梢忽满林。shù shēng wū jiǎo tīng míng qín,hóng sǎn qīng shāo hū mǎn lín。
雨过东皋一犁润,冰消南涧半篙深。yǔ guò dōng gāo yī lí rùn,bīng xiāo nán jiàn bàn gāo shēn。
逢僧竹院闲评药,携鹤山村醉拥琴。féng sēng zhú yuàn xián píng yào,xié hè shān cūn zuì yōng qín。
青史功名黄閤贵,有时应不到如今。qīng shǐ gōng míng huáng gé guì,yǒu shí yīng bù dào rú jīn。

示元用

陆游

德孙学语已惊人,闷里时时一笑新。dé sūn xué yǔ yǐ jīng rén,mèn lǐ shí shí yī xiào xīn。
老子已应如枥骥,此郎端恐是天麟。lǎo zi yǐ yīng rú lì jì,cǐ láng duān kǒng shì tiān lín。
会看神授如椽笔,莫改家传折角巾。huì kàn shén shòu rú chuán bǐ,mò gǎi jiā chuán zhé jiǎo jīn。
汝叔不痴当爱汝,夜窗灯火勉相亲。rǔ shū bù chī dāng ài rǔ,yè chuāng dēng huǒ miǎn xiāng qīn。

春思

陆游

七十老翁身退耕,可怜未减旧风情。qī shí lǎo wēng shēn tuì gēng,kě lián wèi jiǎn jiù fēng qíng。
典衣取酒那论价,秉烛看花每到明。diǎn yī qǔ jiǔ nà lùn jià,bǐng zhú kàn huā měi dào míng。
江浦时时逢画楫,寺楼处处听新莺。jiāng pǔ shí shí féng huà jí,sì lóu chù chù tīng xīn yīng。
此生无复阳关梦,不怕樽前唱渭城。cǐ shēng wú fù yáng guān mèng,bù pà zūn qián chàng wèi chéng。

丙辰上元前一日

陆游

弊裘破帽发鬅鬙,宛似山房罢讲僧。bì qiú pò mào fā péng sēng,wǎn shì shān fáng bà jiǎng sēng。
身病不禁连夜雨,家贫只挂旧年灯。shēn bìng bù jìn lián yè yǔ,jiā pín zhǐ guà jiù nián dēng。
修椽柳外掀楼角,危槛云间露塔层。xiū chuán liǔ wài xiān lóu jiǎo,wēi kǎn yún jiān lù tǎ céng。
自笑闲游本无定,兴阑随处倚枯藤。zì xiào xián yóu běn wú dìng,xīng lán suí chù yǐ kū téng。

春阴

陆游

曲尘柳色正遮门,石黛江流曲抱村。qū chén liǔ sè zhèng zhē mén,shí dài jiāng liú qū bào cūn。
小院春光方盎盎,远山雨气又昏昏。xiǎo yuàn chūn guāng fāng àng àng,yuǎn shān yǔ qì yòu hūn hūn。
傍檐林鸟惊幽梦,极目烟芜卷烧痕。bàng yán lín niǎo jīng yōu mèng,jí mù yān wú juǎn shāo hén。
只道馀寒尚如许,不知生意满乾坤。zhǐ dào yú hán shàng rú xǔ,bù zhī shēng yì mǎn qián kūn。

正月十六日园中偶赋

陆游

又向柴荆过上元,豪华前事不须论。yòu xiàng chái jīng guò shàng yuán,háo huá qián shì bù xū lùn。
偶逢花发闲持酒,不得人扶懒出门。ǒu féng huā fā xián chí jiǔ,bù dé rén fú lǎn chū mén。
薄技号山曾献玉,荣途染指亦尝鼋。báo jì hào shān céng xiàn yù,róng tú rǎn zhǐ yì cháng yuán。
年来洗尽东陵梦,瓜垄萧萧老故园。nián lái xǐ jǐn dōng líng mèng,guā lǒng xiāo xiāo lǎo gù yuán。

夜坐

陆游

蓬窗夜半竹骚然,坐守残编悄不眠。péng chuāng yè bàn zhú sāo rán,zuò shǒu cán biān qiāo bù mián。
辛苦空成左传癖,逍遥常愧大慈仙。xīn kǔ kōng chéng zuǒ chuán pǐ,xiāo yáo cháng kuì dà cí xiān。
风宁可系功名误,日不能黏岁月迁。fēng níng kě xì gōng míng wù,rì bù néng nián suì yuè qiān。
明旦觅船湖上去,西村桃李淡春烟。míng dàn mì chuán hú shàng qù,xī cūn táo lǐ dàn chūn yān。

寓蓬莱馆

陆游

朱门高柳画桥南,掠面风埃喜解骖。zhū mén gāo liǔ huà qiáo nán,lüè miàn fēng āi xǐ jiě cān。
霁日偶逢春盎盎,野人不惯屋潭潭。jì rì ǒu féng chūn àng àng,yě rén bù guàn wū tán tán。
堂中剩喜簪裾集,楼上时闻鼓角酣。táng zhōng shèng xǐ zān jū jí,lóu shàng shí wén gǔ jiǎo hān。
明发扁舟觅归路,趁时吾欲事农蚕。míng fā biǎn zhōu mì guī lù,chèn shí wú yù shì nóng cán。

过能仁光孝寺欲访昕老会府中速客遂不果入

陆游

春日城南过宝坊,驰驱不得驻车箱。chūn rì chéng nán guò bǎo fāng,chí qū bù dé zhù chē xiāng。
高门临道净如拭,杰屋凌空势欲翔。gāo mén lín dào jìng rú shì,jié wū líng kōng shì yù xiáng。
斋近钟鱼初送响,风微松桧自生香。zhāi jìn zhōng yú chū sòng xiǎng,fēng wēi sōng guì zì shēng xiāng。
暂来堪笑忙如许,坐羡高人白昼长。zàn lái kān xiào máng rú xǔ,zuò xiàn gāo rén bái zhòu zhǎng。

村翁

陆游

放翁真个是村翁,钓渭耕莘事不同。fàng wēng zhēn gè shì cūn wēng,diào wèi gēng shēn shì bù tóng。
蹴蹋烟云两芒屩,凭陵风雪一篷笼。cù tà yān yún liǎng máng juē,píng líng fēng xuě yī péng lóng。
屡经骇浪身终免,遍阅浮沤寿未穷。lǚ jīng hài làng shēn zhōng miǎn,biàn yuè fú ōu shòu wèi qióng。
幸有春衣堪换酒,道边醉卧示神通。xìng yǒu chūn yī kān huàn jiǔ,dào biān zuì wò shì shén tōng。

寄子布

陆游

钓滩耕垄雪盈簪,从入新年病至今。diào tān gēng lǒng xuě yíng zān,cóng rù xīn nián bìng zhì jīn。
远使有书常洒泪,长宵无梦更伤心。yuǎn shǐ yǒu shū cháng sǎ lèi,zhǎng xiāo wú mèng gèng shāng xīn。
何由老眼迎归棹,空为秋风感暮砧。hé yóu lǎo yǎn yíng guī zhào,kōng wèi qiū fēng gǎn mù zhēn。
一纸新诗千万恨,临风怅望独长吟。yī zhǐ xīn shī qiān wàn hèn,lín fēng chàng wàng dú zhǎng yín。

落花

陆游

朱朱白白不禁吹,老未忘情作许悲。zhū zhū bái bái bù jìn chuī,lǎo wèi wàng qíng zuò xǔ bēi。
瑞锦已残犹有梦,明霞初散可无诗。ruì jǐn yǐ cán yóu yǒu mèng,míng xiá chū sàn kě wú shī。
人应偷样传图本,天亦收香付蜜脾。rén yīng tōu yàng chuán tú běn,tiān yì shōu xiāng fù mì pí。
荣悴相寻君看取,晓来青子已团枝。róng cuì xiāng xún jūn kàn qǔ,xiǎo lái qīng zi yǐ tuán zhī。

排闷

陆游

白发无端日日新,自怜犹作百忧身。bái fā wú duān rì rì xīn,zì lián yóu zuò bǎi yōu shēn。
孤灯听雨常终夜,一榼寻花又送春。gū dēng tīng yǔ cháng zhōng yè,yī kē xún huā yòu sòng chūn。
旋压麦糕邀父老,时分菜把饷比邻。xuán yā mài gāo yāo fù lǎo,shí fēn cài bǎ xiǎng bǐ lín。
不须频起陈人叹,已是清朝六世民。bù xū pín qǐ chén rén tàn,yǐ shì qīng cháo liù shì mín。

过邻家戏作

陆游

老脱朝冠岸幅巾,时时乘兴过比邻。lǎo tuō cháo guān àn fú jīn,shí shí chéng xīng guò bǐ lín。
瓶无储粟吾犹乐,步有新船子岂贫。píng wú chǔ sù wú yóu lè,bù yǒu xīn chuán zi qǐ pín。
醅瓮香浮花露熟,药栏土润玉芝新。pēi wèng xiāng fú huā lù shú,yào lán tǔ rùn yù zhī xīn。
相从觅笑真当勉,又过浮生一岁春。xiāng cóng mì xiào zhēn dāng miǎn,yòu guò fú shēng yī suì chūn。

闲趣

陆游

同侪零落晓星稀,久住人间岂自期。tóng chái líng luò xiǎo xīng xī,jiǔ zhù rén jiān qǐ zì qī。
衰病已成垂白叟,春寒又到牡丹时。shuāi bìng yǐ chéng chuí bái sǒu,chūn hán yòu dào mǔ dān shí。
溪边唤客闲持钓,灯下留僧共覆棋。xī biān huàn kè xián chí diào,dēng xià liú sēng gòng fù qí。
一日转头还过却,纷纷世事不须知。yī rì zhuǎn tóu hái guò què,fēn fēn shì shì bù xū zhī。