古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

挽徐郎中

王柏

郎潜不复坦衿期,留得清名举世知。láng qián bù fù tǎn jīn qī,liú dé qīng míng jǔ shì zhī。
老矣空还新虎节,归来只是旧鸿禧。lǎo yǐ kōng hái xīn hǔ jié,guī lái zhǐ shì jiù hóng xǐ。
危言宁免班行忌,已死犹闻海内推。wēi yán níng miǎn bān xíng jì,yǐ sǐ yóu wén hǎi nèi tuī。
病里仅能成大厦,当时燕雀不胜悲。bìng lǐ jǐn néng chéng dà shà,dāng shí yàn què bù shèng bēi。

挽赵龙泉

王柏

满拟田庐乐莫年,谁知凫舄遽飞仙。mǎn nǐ tián lú lè mò nián,shuí zhī fú xì jù fēi xiān。
鹗书连走文场捷,麟趾多推正脉贤。è shū lián zǒu wén chǎng jié,lín zhǐ duō tuī zhèng mài xián。
晚锡蓝衫更鹖弁,径分蒲璧镇龙泉。wǎn xī lán shān gèng hé biàn,jìng fēn pú bì zhèn lóng quán。
春风满县开桃李,回首松楸锁翠烟。chūn fēng mǎn xiàn kāi táo lǐ,huí shǒu sōng qiū suǒ cuì yān。

挽思泉居士

王柏

平生不蓄买山钱,晚得佳城岂偶然。píng shēng bù xù mǎi shān qián,wǎn dé jiā chéng qǐ ǒu rán。
官职丛中韬素志,风波险处谒名贤。guān zhí cóng zhōng tāo sù zhì,fēng bō xiǎn chù yè míng xián。
只将和气占心地,尚想清尊养性天。zhǐ jiāng hé qì zhàn xīn dì,shàng xiǎng qīng zūn yǎng xìng tiān。
宗党典刑难倒指,忍看庭玉泪溅溅。zōng dǎng diǎn xíng nán dào zhǐ,rěn kàn tíng yù lèi jiàn jiàn。

挽思泉居士

王柏

犹记年时访故山,细聆旧话侍清闲。yóu jì nián shí fǎng gù shān,xì líng jiù huà shì qīng xián。
汲泉倚杖临荒甃,寻塔呼僮斸野菅。jí quán yǐ zhàng lín huāng zhòu,xún tǎ hū tóng zhǔ yě jiān。
回首恍如前日事,伤心已隔夜泉关。huí shǒu huǎng rú qián rì shì,shāng xīn yǐ gé yè quán guān。
手携菖歜歌清些,泪染含风细葛班。shǒu xié chāng chù gē qīng xiē,lèi rǎn hán fēng xì gé bān。

挽朱侍郎

王柏

蚤亚魁躔入谏坡,却因忠谠蹈风波。zǎo yà kuí chán rù jiàn pō,què yīn zhōng dǎng dǎo fēng bō。
龙墀一去江湖远,鹤骨归来岁月多。lóng chí yī qù jiāng hú yuǎn,hè gǔ guī lái suì yuè duō。
紫橐将随时事转,丹旌无奈夜舟何。zǐ tuó jiāng suí shí shì zhuǎn,dān jīng wú nài yè zhōu hé。
万松苍翠皆亲种,月露凄凄泣陇阿。wàn sōng cāng cuì jiē qīn zhǒng,yuè lù qī qī qì lǒng ā。

挽何南坡

王柏

刻苦工夫真实心,一言体用已全陈。kè kǔ gōng fū zhēn shí xīn,yī yán tǐ yòng yǐ quán chén。
圣贤断续三千载,伯仲渐摩八十春。shèng xián duàn xù sān qiān zài,bó zhòng jiàn mó bā shí chūn。
保护斯文勤且让,作成吾党敬而亲。bǎo hù sī wén qín qiě ràng,zuò chéng wú dǎng jìng ér qīn。
我来不复瞻耆德,流水苍烟迹已尘。wǒ lái bù fù zhān qí dé,liú shuǐ cāng yān jì yǐ chén。

挽何南坡

王柏

少公禀气后三年,易箦翻居三日先。shǎo gōng bǐng qì hòu sān nián,yì zé fān jū sān rì xiān。
学数弟兄犹间有,寿随父母独谁全。xué shù dì xiōng yóu jiān yǒu,shòu suí fù mǔ dú shuí quán。
悲哉易感精神往,造化难凭祸福迁。bēi zāi yì gǎn jīng shén wǎng,zào huà nán píng huò fú qiān。
应恨南山人远去,从今独卧北山阡。yīng hèn nán shān rén yuǎn qù,cóng jīn dú wò běi shān qiān。

挽何南坡

王柏

篱落纵横一径分,平生杖屦几登临。lí luò zòng héng yī jìng fēn,píng shēng zhàng jù jǐ dēng lín。
某山某水机缄露,彼室彼庐精分深。mǒu shān mǒu shuǐ jī jiān lù,bǐ shì bǐ lú jīng fēn shēn。
检校旧规心欲折,摩挲新志泪难禁。jiǎn xiào jiù guī xīn yù zhé,mó sā xīn zhì lèi nán jìn。
素车白马人归后,鹤唳猿啼总些音。sù chē bái mǎ rén guī hòu,hè lì yuán tí zǒng xiē yīn。

端平乙未新元

王柏

台历更新德未新,读书未济腹中贫。tái lì gèng xīn dé wèi xīn,dú shū wèi jì fù zhōng pín。
屡因快意行来错,却向闲中认得真。lǚ yīn kuài yì xíng lái cuò,què xiàng xián zhōng rèn dé zhēn。
性性不忘千圣旨,惺惺毋欠满腔仁。xìng xìng bù wàng qiān shèng zhǐ,xīng xīng wú qiàn mǎn qiāng rén。
荣枯冷暖自消长,但见流行总是春。róng kū lěng nuǎn zì xiāo zhǎng,dàn jiàn liú xíng zǒng shì chūn。

时充之访盘溪有诗次韵

王柏

圣贤不出此心公,有为为之未必充。shèng xián bù chū cǐ xīn gōng,yǒu wèi wèi zhī wèi bì chōng。
绝学当归三洞左,正源欲障百川东。jué xué dāng guī sān dòng zuǒ,zhèng yuán yù zhàng bǎi chuān dōng。
坐春立雪谁能继,弄月吟风岂浪从。zuò chūn lì xuě shuí néng jì,nòng yuè yín fēng qǐ làng cóng。
方己乌头力应鲜,因循又过一年终。fāng jǐ wū tóu lì yīng xiān,yīn xún yòu guò yī nián zhōng。

何无适同宿山中次韵

王柏

虎踞龙蟠释子宫,药香时出小桥东。hǔ jù lóng pán shì zi gōng,yào xiāng shí chū xiǎo qiáo dōng。
人眠依约三更后,月在清明一气中。rén mián yī yuē sān gèng hòu,yuè zài qīng míng yī qì zhōng。
千古心期应共远,半生怀抱此时融。qiān gǔ xīn qī yīng gòng yuǎn,bàn shēng huái bào cǐ shí róng。
清泉白日分明记,出处他年未必同。qīng quán bái rì fēn míng jì,chū chù tā nián wèi bì tóng。

科举

王柏

纷纷衿佩止时文,竞巧趋新做日程。fēn fēn jīn pèi zhǐ shí wén,jìng qiǎo qū xīn zuò rì chéng。
一试奔驰天下士,三年冷暖世间情。yī shì bēn chí tiān xià shì,sān nián lěng nuǎn shì jiān qíng。
清朝不许人心坏,举子安知天爵荣。qīng cháo bù xǔ rén xīn huài,jǔ zi ān zhī tiān jué róng。
所用是人行是学,不知何日可升平。suǒ yòng shì rén xíng shì xué,bù zhī hé rì kě shēng píng。

有人说用

王柏

寄语纷纷利欲人,不知何者是经纶。jì yǔ fēn fēn lì yù rén,bù zhī hé zhě shì jīng lún。
行藏未可便轻议,学问先须辨得真。xíng cáng wèi kě biàn qīng yì,xué wèn xiān xū biàn dé zhēn。
莫把空言来误世,要明明德去新民。mò bǎ kōng yán lái wù shì,yào míng míng dé qù xīn mín。
大凡体立方言用,且著工夫检自身。dà fán tǐ lì fāng yán yòng,qiě zhù gōng fū jiǎn zì shēn。

和伯兄适庄访立斋

王柏

园林襟带两三家,翁季怡怡意度嘉。yuán lín jīn dài liǎng sān jiā,wēng jì yí yí yì dù jiā。
时把酒杯倾月影,或烧石鼎煮天花。shí bǎ jiǔ bēi qīng yuè yǐng,huò shāo shí dǐng zhǔ tiān huā。
青编有味毋吾隐,白发无情任汝加。qīng biān yǒu wèi wú wú yǐn,bái fā wú qíng rèn rǔ jiā。
翠竹数竿新映石,岁寒只此是生涯。cuì zhú shù gān xīn yìng shí,suì hán zhǐ cǐ shì shēng yá。

送赵素轩去婺守为本道仓使

王柏

人物乾淳旧典型,满腔全是远庵仁。rén wù qián chún jiù diǎn xíng,mǎn qiāng quán shì yuǎn ān rén。
来时懒作三刀梦,去日留为一道春。lái shí lǎn zuò sān dāo mèng,qù rì liú wèi yī dào chūn。
千里桑麻深雨露,双溪风月更精神。qiān lǐ sāng má shēn yǔ lù,shuāng xī fēng yuè gèng jīng shén。
出门父老欢迎处,犹有文公旧郡民。chū mén fù lǎo huān yíng chù,yóu yǒu wén gōng jiù jùn mín。