古诗词

阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之

韩驹

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。xī wén xiān shēng yǐn wú nóng,dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì,rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。cóng lái chǔ sú dài wú fēng,qū zhé jìng lù shēn fáng lóng。
舍前系船柳千丈,舍后参天竹万丛。shě qián xì chuán liǔ qiān zhàng,shě hòu cān tiān zhú wàn cóng。
牙签插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。yá qiān chā jià shì péng guǎn,bái fú guà bì rú sēng gōng。
扫地焚香欣客至,羹鱼饭稻愁樽空。sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì,gēng yú fàn dào chóu zūn kōng。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。bù hùn bù qīng wéi jì mò,dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。qīng shān yóu zuò bù yī xīn,zhū mén què yǒu tián jū lè。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。bǐ huí zào huà tiān gōng nù,xiōng bāo jīn gǔ shí rén è。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。gān qióng zì xǔ yuán cì shān,dǎo hǎi hái xún lǔ zhòng lián。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。wú cáo yī huān qǐ yì dé,shì jiān bǎi suì jù kě lián。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè,qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén,tān qián fēi xià shuāng xī chì。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

题画雪雀

韩驹

寂寂黄山处士居,空林急雪鸟相呼。jì jì huáng shān chù shì jū,kōng lín jí xuě niǎo xiāng hū。
不知此子何由见,归与先生作画图。bù zhī cǐ zi hé yóu jiàn,guī yǔ xiān shēng zuò huà tú。

题画雪雀

韩驹

只画山禽依雪竹,斯人用意复谁知。zhǐ huà shān qín yī xuě zhú,sī rén yòng yì fù shuí zhī。
肯来禁籞图神爵,应已传呼作画师。kěn lái jìn yù tú shén jué,yīng yǐ chuán hū zuò huà shī。

题修师阳关图

韩驹

风烟错漠路崎崟,倦客羁臣泪满襟。fēng yān cuò mò lù qí yín,juàn kè jī chén lèi mǎn jīn。
何事道人常把玩,只应无复去来心。hé shì dào rén cháng bǎ wán,zhǐ yīng wú fù qù lái xīn。

题赵君发牧牛图

韩驹

王孙岂识田家趣,妙画聊因好古收。wáng sūn qǐ shí tián jiā qù,miào huà liáo yīn hǎo gǔ shōu。
惟有野人开卷笑,忆骑牛背下西畴。wéi yǒu yě rén kāi juǎn xiào,yì qí niú bèi xià xī chóu。

申应时卜居京口名之曰云栖又曰小筑乞诗送行

韩驹

客舍秋来忆旧居,一帆归去落东吴。kè shě qiū lái yì jiù jū,yī fān guī qù luò dōng wú。
他年寄我新诗句,即是云栖小筑图。tā nián jì wǒ xīn shī jù,jí shì yún qī xiǎo zhù tú。

申应时卜居京口名之曰云栖又曰小筑乞诗送行

韩驹

不分西津亭下石,二年输与白鸥眠。bù fēn xī jīn tíng xià shí,èr nián shū yǔ bái ōu mián。
而今更恨申居士,占断旁边著钓船。ér jīn gèng hèn shēn jū shì,zhàn duàn páng biān zhù diào chuán。

示龟山平老

韩驹

二年三饮龟山井,道上菰蒲亦笑人。èr nián sān yǐn guī shān jǐng,dào shàng gū pú yì xiào rén。
犹觉是身多世累,一庵何日与翁邻。yóu jué shì shēn duō shì lèi,yī ān hé rì yǔ wēng lín。

示龟山平老

韩驹

水横绝浦曾争渡,浪打船头又少留。shuǐ héng jué pǔ céng zhēng dù,làng dǎ chuán tóu yòu shǎo liú。
安得一舟淮上钓,水生水落任沉浮。ān dé yī zhōu huái shàng diào,shuǐ shēng shuǐ luò rèn chén fú。

以正赐库蒲萄醅送何斯举复次其韵

韩驹

叹息苏公无恙日,坡头自筑小山房。tàn xī sū gōng wú yàng rì,pō tóu zì zhù xiǎo shān fáng。
五年不识官壶味,只以春江当酒觞。wǔ nián bù shí guān hú wèi,zhǐ yǐ chūn jiāng dāng jiǔ shāng。

以正赐库蒲萄醅送何斯举复次其韵

韩驹

老臣政术不堪论,尚得君王赐酒樽。lǎo chén zhèng shù bù kān lùn,shàng dé jūn wáng cì jiǔ zūn。
异日黄州成故事,蒲萄醅熟记初元。yì rì huáng zhōu chéng gù shì,pú táo pēi shú jì chū yuán。

以正赐库蒲萄醅送何斯举复次其韵

韩驹

蒲萄酒用春江水,压倒云安曲米春。pú táo jiǔ yòng chūn jiāng shuǐ,yā dào yún ān qū mǐ chūn。
未解敲门问奇字,一杯聊醉草玄人。wèi jiě qiāo mén wèn qí zì,yī bēi liáo zuì cǎo xuán rén。

次韵金陵赵德夫使君上元三绝

韩驹

小风吹水涨平湖,屋角残冰亦已无。xiǎo fēng chuī shuǐ zhǎng píng hú,wū jiǎo cán bīng yì yǐ wú。
投老只图春睡足,可须山鸟强招呼。tóu lǎo zhǐ tú chūn shuì zú,kě xū shān niǎo qiáng zhāo hū。

次韵金陵赵德夫使君上元三绝

韩驹

卧听秦淮呜咽声,起看江月暮潮平。wò tīng qín huái wū yàn shēng,qǐ kàn jiāng yuè mù cháo píng。
旧时忆在延真观,玉作芙蕖院院明。jiù shí yì zài yán zhēn guān,yù zuò fú qú yuàn yuàn míng。

次韵金陵赵德夫使君上元三绝

韩驹

忆昨宣和从武皇,春风省识御袍香。yì zuó xuān hé cóng wǔ huáng,chūn fēng shěng shí yù páo xiāng。
自从翠盖巡沙漠,无复徵歌出洞房。zì cóng cuì gài xún shā mò,wú fù zhēng gē chū dòng fáng。

芜湖戏赵德夫

韩驹

西来有客共征途,不恨维舟日日孤。xī lái yǒu kè gòng zhēng tú,bù hèn wéi zhōu rì rì gū。
爱子清明似秋月,当涂见了又芜湖。ài zi qīng míng shì qiū yuè,dāng tú jiàn le yòu wú hú。