古诗词

阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之

韩驹

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。xī wén xiān shēng yǐn wú nóng,dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì,rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。cóng lái chǔ sú dài wú fēng,qū zhé jìng lù shēn fáng lóng。
舍前系船柳千丈,舍后参天竹万丛。shě qián xì chuán liǔ qiān zhàng,shě hòu cān tiān zhú wàn cóng。
牙签插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。yá qiān chā jià shì péng guǎn,bái fú guà bì rú sēng gōng。
扫地焚香欣客至,羹鱼饭稻愁樽空。sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì,gēng yú fàn dào chóu zūn kōng。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。bù hùn bù qīng wéi jì mò,dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。qīng shān yóu zuò bù yī xīn,zhū mén què yǒu tián jū lè。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。bǐ huí zào huà tiān gōng nù,xiōng bāo jīn gǔ shí rén è。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。gān qióng zì xǔ yuán cì shān,dǎo hǎi hái xún lǔ zhòng lián。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。wú cáo yī huān qǐ yì dé,shì jiān bǎi suì jù kě lián。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè,qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén,tān qián fēi xià shuāng xī chì。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

送显上人归蜀

韩驹

楚雨冥冥催入峡,巴云漠漠伴归乡。chǔ yǔ míng míng cuī rù xiá,bā yún mò mò bàn guī xiāng。
只应袖有欧峰录,万里神珠照地光。zhǐ yīng xiù yǒu ōu fēng lù,wàn lǐ shén zhū zhào dì guāng。

送显上人归蜀

韩驹

未可西归白帝城,半天亭下即胡尘。wèi kě xī guī bái dì chéng,bàn tiān tíng xià jí hú chén。
他年若悟居山好,一束茆茨老此身。tā nián ruò wù jū shān hǎo,yī shù máo cí lǎo cǐ shēn。

为超然道人作云卧庵

韩驹

窣堵西头屋数楹,知君卧占一溪云。sū dǔ xī tóu wū shù yíng,zhī jūn wò zhàn yī xī yún。
老夫亦有缘云兴,应为情亲肯见分。lǎo fū yì yǒu yuán yún xīng,yīng wèi qíng qīn kěn jiàn fēn。

为超然道人作云卧庵

韩驹

一溪清驶到天宫,上有千株偃盖松。yī xī qīng shǐ dào tiān gōng,shàng yǒu qiān zhū yǎn gài sōng。
未肯分流下山去,为君纯浸紫霄峰。wèi kěn fēn liú xià shān qù,wèi jūn chún jìn zǐ xiāo fēng。

用逊子游严阳庵韵

韩驹

路转冈头松柏深,百年唯我独追寻。lù zhuǎn gāng tóu sōng bǎi shēn,bǎi nián wéi wǒ dú zhuī xún。
不知尊者真归处,岭上浮云自古今。bù zhī zūn zhě zhēn guī chù,lǐng shàng fú yún zì gǔ jīn。

用逊子游严阳庵韵

韩驹

石根路转白云深,坏壁遗椽可细寻。shí gēn lù zhuǎn bái yún shēn,huài bì yí chuán kě xì xún。
只道来时无一物,尚留陈迹到如今。zhǐ dào lái shí wú yī wù,shàng liú chén jì dào rú jīn。

钱逊叔见示小诗次韵

韩驹

邂逅邗沟记昔年,知君跋马自湘川。xiè hòu hán gōu jì xī nián,zhī jūn bá mǎ zì xiāng chuān。
欲持斗酒洗泥滓,未办青铜三百钱。yù chí dòu jiǔ xǐ ní zǐ,wèi bàn qīng tóng sān bǎi qián。

钱逊叔见示小诗次韵

韩驹

卜筑相依约暮年,向来深驻汨罗川。bo zhù xiāng yī yuē mù nián,xiàng lái shēn zhù mì luó chuān。
叩门忽送铜山句,知是赋诗人姓钱。kòu mén hū sòng tóng shān jù,zhī shì fù shī rén xìng qián。

钱逊叔见示小诗次韵

韩驹

堕絮飞花又一年,黄梅小雨暗平川。duò xù fēi huā yòu yī nián,huáng méi xiǎo yǔ àn píng chuān。
莫言晚起家何事,日傍南池数绿钱。mò yán wǎn qǐ jiā hé shì,rì bàng nán chí shù lǜ qián。

钱逊叔见示小诗次韵

韩驹

且复江西度岁年,会须投老剑南川。qiě fù jiāng xī dù suì nián,huì xū tóu lǎo jiàn nán chuān。
日长一局枯棋罢,卧看儿童学意钱。rì zhǎng yī jú kū qí bà,wò kàn ér tóng xué yì qián。

题伯时所画宫女

韩驹

只道春风闭掖廷,朝来绾结髻鬟新。zhǐ dào chūn fēng bì yē tíng,cháo lái wǎn jié jì huán xīn。
蛾眉不是专君宠,试触君衣鹦鹉嗔。é méi bù shì zhuān jūn chǒng,shì chù jūn yī yīng wǔ chēn。

题伯时所画宫女

韩驹

睡起昭阳暗淡妆,不知缘底背斜阳。shuì qǐ zhāo yáng àn dàn zhuāng,bù zhī yuán dǐ bèi xié yáng。
若教转盼一回首,三十六宫无粉光。ruò jiào zhuǎn pàn yī huí shǒu,sān shí liù gōng wú fěn guāng。

题双牛图

韩驹

騃牛蹢躅知何事,定自春山细雨来。ái niú dí zhú zhī hé shì,dìng zì chūn shān xì yǔ lái。
漫漫平沙相逐去,可无人掣鼻头回。màn màn píng shā xiāng zhú qù,kě wú rén chè bí tóu huí。

题双牛图

韩驹

好事谁如公子贤,千金买尽亦欣然。hǎo shì shuí rú gōng zi xián,qiān jīn mǎi jǐn yì xīn rán。
老夫若有沉牛二,春雨归耕负郭田。lǎo fū ruò yǒu chén niú èr,chūn yǔ guī gēng fù guō tián。

信州连使君惠酒戏书二绝谢之

韩驹

上饶籍甚文章守,曾共紫薇花下杯。shàng ráo jí shén wén zhāng shǒu,céng gòng zǐ wēi huā xià bēi。
铃阁昼闲思老病,故教从事送春来。líng gé zhòu xián sī lǎo bìng,gù jiào cóng shì sòng chūn lái。