古诗词

阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之

韩驹

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。xī wén xiān shēng yǐn wú nóng,dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì,rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。cóng lái chǔ sú dài wú fēng,qū zhé jìng lù shēn fáng lóng。
舍前系船柳千丈,舍后参天竹万丛。shě qián xì chuán liǔ qiān zhàng,shě hòu cān tiān zhú wàn cóng。
牙签插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。yá qiān chā jià shì péng guǎn,bái fú guà bì rú sēng gōng。
扫地焚香欣客至,羹鱼饭稻愁樽空。sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì,gēng yú fàn dào chóu zūn kōng。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。bù hùn bù qīng wéi jì mò,dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。qīng shān yóu zuò bù yī xīn,zhū mén què yǒu tián jū lè。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。bǐ huí zào huà tiān gōng nù,xiōng bāo jīn gǔ shí rén è。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。gān qióng zì xǔ yuán cì shān,dǎo hǎi hái xún lǔ zhòng lián。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。wú cáo yī huān qǐ yì dé,shì jiān bǎi suì jù kě lián。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè,qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén,tān qián fēi xià shuāng xī chì。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

信州连使君惠酒戏书二绝谢之

韩驹

忆倾南库官供酒,共赏西京敕赐花。yì qīng nán kù guān gōng jiǔ,gòng shǎng xī jīng chì cì huā。
白发逢春醒复醉,岂知流落在天涯。bái fā féng chūn xǐng fù zuì,qǐ zhī liú luò zài tiān yá。

次韵钱逊叔谢曾使君送酒

韩驹

谁怜定武故将军,醉舞狂歌老更真。shuí lián dìng wǔ gù jiāng jūn,zuì wǔ kuáng gē lǎo gèng zhēn。
好事时分小槽酒,残樽也到白头人。hǎo shì shí fēn xiǎo cáo jiǔ,cán zūn yě dào bái tóu rén。

送僧住梅山

韩驹

寺门岑寂知何许,想对千岩万壑开。sì mén cén jì zhī hé xǔ,xiǎng duì qiān yán wàn hè kāi。
待得梅山梅子熟,不辞先寄一枝来。dài dé méi shān méi zi shú,bù cí xiān jì yī zhī lái。

送僧住梅山

韩驹

近闻僧说宜黄寺,一道松门夜不关。jìn wén sēng shuō yí huáng sì,yī dào sōng mén yè bù guān。
投老有禾三百把,亦随君去住梅山。tóu lǎo yǒu hé sān bǎi bǎ,yì suí jūn qù zhù méi shān。

送东林圭老游闽五绝句

韩驹

平时访我乌江上,乱后逢君汝水滨。píng shí fǎng wǒ wū jiāng shàng,luàn hòu féng jūn rǔ shuǐ bīn。
欲问龙门真在否,大千沙界邈全身。yù wèn lóng mén zhēn zài fǒu,dà qiān shā jiè miǎo quán shēn。

送东林圭老游闽五绝句

韩驹

少年高掇老庞科,未必龙门众角多。shǎo nián gāo duō lǎo páng kē,wèi bì lóng mén zhòng jiǎo duō。
幕府三招三不去,唯将一钵渡娑婆。mù fǔ sān zhāo sān bù qù,wéi jiāng yī bō dù suō pó。

送东林圭老游闽五绝句

韩驹

北风卷地雪漫天,惭愧君来住过年。běi fēng juǎn dì xuě màn tiān,cán kuì jūn lái zhù guò nián。
日与邻翁同展钵,老夫时复听谈禅。rì yǔ lín wēng tóng zhǎn bō,lǎo fū shí fù tīng tán chán。

送东林圭老游闽五绝句

韩驹

直自三湘到七闽,无人不道竹庵名。zhí zì sān xiāng dào qī mǐn,wú rén bù dào zhú ān míng。
诗如雪窦加奇峭,禅似云居更妙明。shī rú xuě dòu jiā qí qiào,chán shì yún jū gèng miào míng。

送东林圭老游闽五绝句

韩驹

竹庵端为故人留,尚许衰翁预胜流。zhú ān duān wèi gù rén liú,shàng xǔ shuāi wēng yù shèng liú。
寄语丛林好清客,未宜轻辊雪峰毬。jì yǔ cóng lín hǎo qīng kè,wèi yí qīng gǔn xuě fēng qiú。

世谓七夕后雨为洗车雨又七夕后鹊顶毛落俗谓架桥致然戏作二绝

韩驹

云阶月地一相过,未抵经年别恨多。yún jiē yuè dì yī xiāng guò,wèi dǐ jīng nián bié hèn duō。
最恨明朝洗车雨,不令回脚渡天河。zuì hèn míng cháo xǐ chē yǔ,bù lìng huí jiǎo dù tiān hé。

世谓七夕后雨为洗车雨又七夕后鹊顶毛落俗谓架桥致然戏作二绝

韩驹

上界鸾骖凤驾多,不消野翮强填河。shàng jiè luán cān fèng jià duō,bù xiāo yě hé qiáng tián hé。
可怜无数颠毛落,只得云軿一再过。kě lián wú shù diān máo luò,zhǐ dé yún píng yī zài guò。

夏夜广寿寺偶书

韩驹

水浊山昏暑未清,风枝不动月微明。shuǐ zhuó shān hūn shǔ wèi qīng,fēng zhī bù dòng yuè wēi míng。
忽惊零露先秋戒,更放蟭蟟一月鸣。hū jīng líng lù xiān qiū jiè,gèng fàng jiāo liáo yī yuè míng。

夏夜广寿寺偶书

韩驹

城郭初鸣定夜钟,苾刍过尽法堂空。chéng guō chū míng dìng yè zhōng,bì chú guò jǐn fǎ táng kōng。
移床独向西南角,卧看琅珰动晚风。yí chuáng dú xiàng xī nán jiǎo,wò kàn láng dāng dòng wǎn fēng。

夏日谢人送酒

韩驹

木末炎风晚更无,火云低傍古城隅。mù mò yán fēng wǎn gèng wú,huǒ yún dī bàng gǔ chéng yú。
正嫌酒作鸡冠赤,洗盏惊看白玉腴。zhèng xián jiǔ zuò jī guān chì,xǐ zhǎn jīng kàn bái yù yú。

又谢送凤团及建茶

韩驹

白发前朝旧史官,风炉煮茗暮江寒。bái fā qián cháo jiù shǐ guān,fēng lú zhǔ míng mù jiāng hán。
苍龙不复从天下,拭泪看君小凤团。cāng lóng bù fù cóng tiān xià,shì lèi kàn jūn xiǎo fèng tuán。