古诗词

阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之

韩驹

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。xī wén xiān shēng yǐn wú nóng,dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì,rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。cóng lái chǔ sú dài wú fēng,qū zhé jìng lù shēn fáng lóng。
舍前系船柳千丈,舍后参天竹万丛。shě qián xì chuán liǔ qiān zhàng,shě hòu cān tiān zhú wàn cóng。
牙签插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。yá qiān chā jià shì péng guǎn,bái fú guà bì rú sēng gōng。
扫地焚香欣客至,羹鱼饭稻愁樽空。sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì,gēng yú fàn dào chóu zūn kōng。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。bù hùn bù qīng wéi jì mò,dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。qīng shān yóu zuò bù yī xīn,zhū mén què yǒu tián jū lè。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。bǐ huí zào huà tiān gōng nù,xiōng bāo jīn gǔ shí rén è。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。gān qióng zì xǔ yuán cì shān,dǎo hǎi hái xún lǔ zhòng lián。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。wú cáo yī huān qǐ yì dé,shì jiān bǎi suì jù kě lián。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè,qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén,tān qián fēi xià shuāng xī chì。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

又谢送凤团及建茶

韩驹

山瓶惯识露芽香,细蒻匀排讶许方。shān píng guàn shí lù yá xiāng,xì ruò yún pái yà xǔ fāng。
犹喜晚涂官样在,密罗深碾看飞霜。yóu xǐ wǎn tú guān yàng zài,mì luó shēn niǎn kàn fēi shuāng。

问江西漕使乞酒及牛乳

韩驹

中郎玉节驻江西,饮惯黄封厌赤泥。zhōng láng yù jié zhù jiāng xī,yǐn guàn huáng fēng yàn chì ní。
寄与衰翁时一醉,四山摇落雨凄凄。jì yǔ shuāi wēng shí yī zuì,sì shān yáo luò yǔ qī qī。

问江西漕使乞酒及牛乳

韩驹

近闻酥酪出中厨,想肯分留寄病夫。jìn wén sū lào chū zhōng chú,xiǎng kěn fēn liú jì bìng fū。
不为长斋饭粗粝,暮年消渴亦时须。bù wèi zhǎng zhāi fàn cū lì,mù nián xiāo kě yì shí xū。

冬青

韩驹

离宫见尔近天墀,雨露常私养种时。lí gōng jiàn ěr jìn tiān chí,yǔ lù cháng sī yǎng zhǒng shí。
寂寞一株岚雾里,无人识是万年枝。jì mò yī zhū lán wù lǐ,wú rén shí shì wàn nián zhī。

谢江州陆签判寄糖蟹

韩驹

故人书札访林泉,郭索相随到酒边。gù rén shū zhá fǎng lín quán,guō suǒ xiāng suí dào jiǔ biān。
未擘团脐先一笑,二螯能覆两觥船。wèi bāi tuán qí xiān yī xiào,èr áo néng fù liǎng gōng chuán。

谢江州陆签判寄糖蟹

韩驹

只讶平原驿使稀,不嗔彭泽寄来迟。zhǐ yà píng yuán yì shǐ xī,bù chēn péng zé jì lái chí。
劝君莫以无肠故,忍见纷纷躁扰时。quàn jūn mò yǐ wú cháng gù,rěn jiàn fēn fēn zào rǎo shí。

次韵吉父曾园梅花

韩驹

路入君家百步香,隔帘初识汉宫妆。lù rù jūn jiā bǎi bù xiāng,gé lián chū shí hàn gōng zhuāng。
只疑梦到昭阳殿,一簇轻红绕淡黄。zhǐ yí mèng dào zhāo yáng diàn,yī cù qīng hóng rào dàn huáng。

次韵吉父曾园梅花

韩驹

春风并力着寒梅,浅白轻黄一道开。chūn fēng bìng lì zhe hán méi,qiǎn bái qīng huáng yī dào kāi。
竹屋西头如有路,扶藜不问主人来。zhú wū xī tóu rú yǒu lù,fú lí bù wèn zhǔ rén lái。

奉酬泉

韩驹

烂红初擘使君盘,走送柴门色未干。làn hóng chū bāi shǐ jūn pán,zǒu sòng chái mén sè wèi gàn。
着意裁诗终不近,遥怜醉眼若为看。zhe yì cái shī zhōng bù jìn,yáo lián zuì yǎn ruò wèi kàn。

奉酬泉

韩驹

驿骑持书自海旁,开篮剩喜子鱼香。yì qí chí shū zì hǎi páng,kāi lán shèng xǐ zi yú xiāng。
红螺紫蛤俱羞避,独许渠侬近酒觞。hóng luó zǐ há jù xiū bì,dú xǔ qú nóng jìn jiǔ shāng。

次韵吉父食笋乳长句

韩驹

酪乳抨来自释宫,流膏散液竹萌中。lào rǔ pēng lái zì shì gōng,liú gāo sàn yè zhú méng zhōng。
我方厌苦饥虚病,公已深知识界空。wǒ fāng yàn kǔ jī xū bìng,gōng yǐ shēn zhī shí jiè kōng。

次韵吉父食笋乳长句

韩驹

只漫轑羹送邻舍,岂能搜句搅诗翁。zhǐ màn lǎo gēng sòng lín shě,qǐ néng sōu jù jiǎo shī wēng。
山城异味宁长有,却傍春畦撷芥菘。shān chéng yì wèi níng zhǎng yǒu,què bàng chūn qí xié jiè sōng。

令人生日以画十六大阿罗汉为寿仍作三颂以祝长年

韩驹

悟得玄机已数年,曾蒙老宿印明禅。wù dé xuán jī yǐ shù nián,céng méng lǎo sù yìn míng chán。
定知凡物难为寿,故仗高人结胜缘。dìng zhī fán wù nán wèi shòu,gù zhàng gāo rén jié shèng yuán。

令人生日以画十六大阿罗汉为寿仍作三颂以祝长年

韩驹

数枝西国芬陀利,一瓣南天波律香。shù zhī xī guó fēn tuó lì,yī bàn nán tiān bō lǜ xiāng。
持作诞辰罗汉供,愿如罗汉寿无央。chí zuò dàn chén luó hàn gōng,yuàn rú luó hàn shòu wú yāng。

令人生日以画十六大阿罗汉为寿仍作三颂以祝长年

韩驹

生朝欲作祈年供,长寿玉圭天上来。shēng cháo yù zuò qí nián gōng,zhǎng shòu yù guī tiān shàng lái。
定是从今有家庆,世人传作画图开。dìng shì cóng jīn yǒu jiā qìng,shì rén chuán zuò huà tú kāi。