古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

寄夏文州左藏佾

文同

翩翩贵公子,佳誉本能文。piān piān guì gōng zi,jiā yù běn néng wén。
大第辞京辇,高旌拥塞云。dà dì cí jīng niǎn,gāo jīng yōng sāi yún。
劝农唐刺史,养士汉将军。quàn nóng táng cì shǐ,yǎng shì hàn jiāng jūn。
莫刻和戎誓,朝廷立功勋。mò kè hé róng shì,cháo tíng lì gōng xūn。

寄夏文州左藏佾

文同

寄语文州守,谋边想甚劳。jì yǔ wén zhōu shǒu,móu biān xiǎng shén láo。
封疆通鸟鼠,种落杂猿猱。fēng jiāng tōng niǎo shǔ,zhǒng luò zá yuán náo。
甲马廉颇少,诗书郤縠高。jiǎ mǎ lián pǒ shǎo,shī shū xì hú gāo。
当须办乃事,不用耻弓刀。dāng xū bàn nǎi shì,bù yòng chǐ gōng dāo。

狗溪迎湫祈雨辄应

文同

夏雨渴久矣,秋苗忧槁然。xià yǔ kě jiǔ yǐ,qiū miáo yōu gǎo rán。
至诚通祝版,灵贶逐香烟。zhì chéng tōng zhù bǎn,líng kuàng zhú xiāng yān。
桐祓应无讼,囷仓定有年。tóng fú yīng wú sòng,qūn cāng dìng yǒu nián。
曹公三大堰,一夜满民田。cáo gōng sān dà yàn,yī yè mǎn mín tián。

晚兴

文同

众吏晚已散,西园常访寻。zhòng lì wǎn yǐ sàn,xī yuán cháng fǎng xún。
覆棋苔阁静,行药草桥深。fù qí tái gé jìng,xíng yào cǎo qiáo shēn。
草色晴承屐,松阴密洒襟。cǎo sè qíng chéng jī,sōng yīn mì sǎ jīn。
山蚿欲重赋,倚竹听清音。shān xián yù zhòng fù,yǐ zhú tīng qīng yīn。

嘉川道中寄周正孺

文同

草木春深后,山川雨过时。cǎo mù chūn shēn hòu,shān chuān yǔ guò shí。
清佳常满目,衰倦敢忘诗。qīng jiā cháng mǎn mù,shuāi juàn gǎn wàng shī。
好尚旧若此,飘零今比谁。hǎo shàng jiù ruò cǐ,piāo líng jīn bǐ shuí。
争如画堂上,日日听新词。zhēng rú huà táng shàng,rì rì tīng xīn cí。

北城楼上

文同

满目望不极,城楼当最高。mǎn mù wàng bù jí,chéng lóu dāng zuì gāo。
地形连楚阔,山势入秦豪。dì xíng lián chǔ kuò,shān shì rù qín háo。
平外斜通骆,深中远认褒。píng wài xié tōng luò,shēn zhōng yuǎn rèn bāo。
图经何壮观,故事有萧曹。tú jīng hé zhuàng guān,gù shì yǒu xiāo cáo。

晴登北城

文同

积雨已逾月,久妨于此行。jī yǔ yǐ yú yuè,jiǔ fáng yú cǐ xíng。
云山劳梦想,风日幸晴明。yún shān láo mèng xiǎng,fēng rì xìng qíng míng。
常爱往来处,尽皆苔藓生。cháng ài wǎng lái chù,jǐn jiē tái xiǎn shēng。
一壕新草木,强半不知名。yī háo xīn cǎo mù,qiáng bàn bù zhī míng。

送李坚甫中舍奉使还阙

文同

曾歌出塞愁,又遣使西州。céng gē chū sāi chóu,yòu qiǎn shǐ xī zhōu。
去国星辰动,还家岁月流。qù guó xīng chén dòng,hái jiā suì yuè liú。
褒斜新路晚,鄠杜故园秋。bāo xié xīn lù wǎn,hù dù gù yuán qiū。
归对延和殿,从容问讲求。guī duì yán hé diàn,cóng róng wèn jiǎng qiú。

汉中城楼

文同

解带缓幽忧,登城复上楼。jiě dài huǎn yōu yōu,dēng chéng fù shàng lóu。
断烟横沔水,孤鹜入洋州。duàn yān héng miǎn shuǐ,gū wù rù yáng zhōu。
浩荡成遥望,凄凉起暮愁。hào dàng chéng yáo wàng,qī liáng qǐ mù chóu。
山中自有桂,何事此淹留。shān zhōng zì yǒu guì,hé shì cǐ yān liú。

汉中城楼

文同

藓径踏层斑,高林古木间。xiǎn jìng tà céng bān,gāo lín gǔ mù jiān。
雁随平楚远,云共太虚闲。yàn suí píng chǔ yuǎn,yún gòng tài xū xián。
晚霭昏斜谷,晴阳露斗山。wǎn ǎi hūn xié gǔ,qíng yáng lù dòu shān。
将身就清旷,名路尔何颜。jiāng shēn jiù qīng kuàng,míng lù ěr hé yán。

凝云榭晚兴

文同

晚策倚危榭,群峰天际横。wǎn cè yǐ wēi xiè,qún fēng tiān jì héng。
云阴下斜谷,雨势落褒城。yún yīn xià xié gǔ,yǔ shì luò bāo chéng。
远渡孤烟起,前村夕照明。yuǎn dù gū yān qǐ,qián cūn xī zhào míng。
遥怀寄新月,又见一棱生。yáo huái jì xīn yuè,yòu jiàn yī léng shēng。

山堂偶书

文同

几日无公事,山堂兴颇清。jǐ rì wú gōng shì,shān táng xīng pǒ qīng。
和诗防积压,丸药趁晴明。hé shī fáng jī yā,wán yào chèn qíng míng。
斸石新棱出,浇蔬晚甲生。zhǔ shí xīn léng chū,jiāo shū wǎn jiǎ shēng。
此皆忙外得,低首笑尘缨。cǐ jiē máng wài dé,dī shǒu xiào chén yīng。

静庵

文同

问此初谁筑,经营羡尔能。wèn cǐ chū shuí zhù,jīng yíng xiàn ěr néng。
依深还巨木,就荫覆高藤。yī shēn hái jù mù,jiù yīn fù gāo téng。
坐与境同寂,来无人可憎。zuò yǔ jìng tóng jì,lái wú rén kě zēng。
一床黄卧具,茂灌本如僧。yī chuáng huáng wò jù,mào guàn běn rú sēng。

忘忧堂

文同

磴道循城近,垣墙占地幽。dèng dào xún chéng jìn,yuán qiáng zhàn dì yōu。
轩窗谁指画,砚席我优游。xuān chuāng shuí zhǐ huà,yàn xí wǒ yōu yóu。
不许簿书到,恐为图史羞。bù xǔ bù shū dào,kǒng wèi tú shǐ xiū。
此心元自适,何处欲忘忧。cǐ xīn yuán zì shì,hé chù yù wàng yōu。

夏日官舍

文同

省事公多暇,虚心景更长。shěng shì gōng duō xiá,xū xīn jǐng gèng zhǎng。
舍书无可乐,就枕不能忘。shě shū wú kě lè,jiù zhěn bù néng wàng。
短葛沾肌薄,寒泉沃肺凉。duǎn gé zhān jī báo,hán quán wò fèi liáng。
何当逢靖节,相与话羲皇。hé dāng féng jìng jié,xiāng yǔ huà xī huáng。