古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

送张正夫监簿归汉州

文同

知己非不遇,其如才命违。zhī jǐ fēi bù yù,qí rú cái mìng wéi。
宦名疑在梦,亲禄只徒归。huàn míng yí zài mèng,qīn lù zhǐ tú guī。
道路盘危栈,家山指落晖。dào lù pán wēi zhàn,jiā shān zhǐ luò huī。
好将绵竹颂,重拂入关衣。hǎo jiāng mián zhú sòng,zhòng fú rù guān yī。

闲居秋日书事

文同

秋雨晚萧萧,端居闲寂寥。qiū yǔ wǎn xiāo xiāo,duān jū xián jì liáo。
雀饥争朽穗,蝉病落寒条。què jī zhēng xiǔ suì,chán bìng luò hán tiáo。
云过茶烟没,风归砚水摇。yún guò chá yān méi,fēng guī yàn shuǐ yáo。
惟当䛏图史,闲日底能消。wéi dāng ní tú shǐ,xián rì dǐ néng xiāo。

酬仲几秦州道上见寄

文同

送子入秦处,纷纷黄叶间。sòng zi rù qín chù,fēn fēn huáng yè jiān。
孤舟渡野水,疋马转遥山。gū zhōu dù yě shuǐ,pǐ mǎ zhuǎn yáo shān。
明月每夜望,清风何日还。míng yuè měi yè wàng,qīng fēng hé rì hái。
新诗慰牢落,为一破愁颜。xīn shī wèi láo luò,wèi yī pò chóu yán。

入谷马上

文同

宛转入深谷,一林还一丘。wǎn zhuǎn rù shēn gǔ,yī lín hái yī qiū。
摇鞭弄新霁,把笔韵高秋。yáo biān nòng xīn jì,bǎ bǐ yùn gāo qiū。
翠巘云长合,寒潭烟自浮。cuì yǎn yún zhǎng hé,hán tán yān zì fú。
因成忆猿鹤,聊此为迟留。yīn chéng yì yuán hè,liáo cǐ wèi chí liú。

入谷马上

文同

乱竹围清密,垂萝荫屈盘。luàn zhú wéi qīng mì,chuí luó yīn qū pán。
晴林风色淡,晚水日光寒。qíng lín fēng sè dàn,wǎn shuǐ rì guāng hán。
树石因谁好,烟云只自漫。shù shí yīn shuí hǎo,yān yún zhǐ zì màn。
群峰若相待,满眼碧巑岏。qún fēng ruò xiāng dài,mǎn yǎn bì cuán wán。

入谷马上

文同

群山护秦陇,转去转幽深。qún shān hù qín lǒng,zhuǎn qù zhuǎn yōu shēn。
岚气重压眼,秋光清彻心。lán qì zhòng yā yǎn,qiū guāng qīng chè xīn。
凭鞍吟绝壁,解带坐高林。píng ān yín jué bì,jiě dài zuò gāo lín。
爱此岩泉好,临流浣俗襟。ài cǐ yán quán hǎo,lín liú huàn sú jīn。

宿云屏山寺

文同

翠岭耸云端,巉巉走复蟠。cuì lǐng sǒng yún duān,chán chán zǒu fù pán。
客从尘外入,僧向画中看。kè cóng chén wài rù,sēng xiàng huà zhōng kàn。
月上千岩碧,风生万木寒。yuè shàng qiān yán bì,fēng shēng wàn mù hán。
平明惜归去,犹待一凭栏。píng míng xī guī qù,yóu dài yī píng lán。

寒食

文同

蜀客寓秦城,寒威怯夜生。shǔ kè yù qín chéng,hán wēi qiè yè shēng。
火床功甚小,酒榼力何轻。huǒ chuáng gōng shén xiǎo,jiǔ kē lì hé qīng。
月外天无色,霜中地有声。yuè wài tiān wú sè,shuāng zhōng dì yǒu shēng。
王章龙具薄,数彻郡楼更。wáng zhāng lóng jù báo,shù chè jùn lóu gèng。

寄彦思时在长安言游终南

文同

日日望车马,君当何日还。rì rì wàng chē mǎ,jūn dāng hé rì hái。
谈谐思衮衮,篇什爱关关。tán xié sī gǔn gǔn,piān shén ài guān guān。
大道风埃恶,长河冰雪顽。dà dào fēng āi è,zhǎng hé bīng xuě wán。
相招早来此,拟欲问南山。xiāng zhāo zǎo lái cǐ,nǐ yù wèn nán shān。

寄景逊

文同

别后西城上,来须到日曛。bié hòu xī chéng shàng,lái xū dào rì xūn。
目迎秦塞雁,心过陇山云。mù yíng qín sāi yàn,xīn guò lǒng shān yún。
寡合无如我,高怀少似君。guǎ hé wú rú wǒ,gāo huái shǎo shì jūn。
相思只相望,徒尔托云云。xiāng sī zhǐ xiāng wàng,tú ěr tuō yún yún。

听天台处士弹琴

文同

处士得琴要,谁师师自然。chù shì dé qín yào,shuí shī shī zì rán。
为言秋思好,因听夜声圆。wèi yán qiū sī hǎo,yīn tīng yè shēng yuán。
耳出淫哇外,心摇寂寞前。ěr chū yín wa wài,xīn yáo jì mò qián。
广陵君且止,不欲慢商弦。guǎng líng jūn qiě zhǐ,bù yù màn shāng xián。

二里溪濯足

文同

暑气沉晚树,晴光满遥川。shǔ qì chén wǎn shù,qíng guāng mǎn yáo chuān。
下马古道侧,濯足清溪边。xià mǎ gǔ dào cè,zhuó zú qīng xī biān。
胜事乐水石,幽怀托云烟。shèng shì lè shuǐ shí,yōu huái tuō yún yān。
还来振衣起,回首徒悒然。hái lái zhèn yī qǐ,huí shǒu tú yì rán。

稠桑见荆山

文同

万岭郁丛丛,盘云气势雄。wàn lǐng yù cóng cóng,pán yún qì shì xióng。
纵横谁画笔,屈折自屏风。zòng héng shuí huà bǐ,qū zhé zì píng fēng。
倒树出断外,乱云生掩中。dào shù chū duàn wài,luàn yún shēng yǎn zhōng。
无由更停马,此意恨如蓬。wú yóu gèng tíng mǎ,cǐ yì hèn rú péng。

又送刘著作

文同

北地戎马后,凋残今几年。běi dì róng mǎ hòu,diāo cán jīn jǐ nián。
边民此天幸,县令若君贤。biān mín cǐ tiān xìng,xiàn lìng ruò jūn xián。
况自储蓄久,定知摩抚全。kuàng zì chǔ xù jiǔ,dìng zhī mó fǔ quán。
好须图善政,能为作诗传。hǎo xū tú shàn zhèng,néng wèi zuò shī chuán。

送张朴翁归周至

文同

一觉落天梦,遂吟招隐诗。yī jué luò tiān mèng,suì yín zhāo yǐn shī。
携家异乡去,变服散人为。xié jiā yì xiāng qù,biàn fú sàn rén wèi。
郿坞云开后,圭峰月上时。méi wù yún kāi hòu,guī fēng yuè shàng shí。
清秋此高兴,琴酒问同谁。qīng qiū cǐ gāo xīng,qín jiǔ wèn tóng shuí。