古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

有惠锦鸡者因暇赋之

曹勋

山鸡美毛羽,五采若絺绣。shān jī měi máo yǔ,wǔ cǎi ruò chī xiù。
不能掩颜色,居然遭笼囿。bù néng yǎn yán sè,jū rán zāo lóng yòu。
嗟赏入栏槛,玩好资稚幼。jiē shǎng rù lán kǎn,wán hǎo zī zhì yòu。
有稻莫能饱,有水漫濡咮。yǒu dào mò néng bǎo,yǒu shuǐ màn rú zhòu。
低昂不自得,云山计未就。dī áng bù zì dé,yún shān jì wèi jiù。
应叹鸱鸦类,腐鼠遨白昼。yīng tàn chī yā lèi,fǔ shǔ áo bái zhòu。

分题墨梅

曹勋

北风吹云村寂寂,练练溪流湛寒碧。běi fēng chuī yún cūn jì jì,liàn liàn xī liú zhàn hán bì。
马头忽有暗香来,撼雪寻芳识标格。mǎ tóu hū yǒu àn xiāng lái,hàn xuě xún fāng shí biāo gé。
扬鞭敲镫荒寒路,酒恶难禁赖销释。yáng biān qiāo dèng huāng hán lù,jiǔ è nán jìn lài xiāo shì。
陇上故人消息迟,一枝谁寄疏烟隔。lǒng shàng gù rén xiāo xī chí,yī zhī shuí jì shū yān gé。
老禅幻此空花相,墨晕横斜清照客。lǎo chán huàn cǐ kōng huā xiāng,mò yūn héng xié qīng zhào kè。
定应飞梦会姑仙,玉楼澹月连天白。dìng yīng fēi mèng huì gū xiān,yù lóu dàn yuè lián tiān bái。

题澉浦金粟寺

曹勋

我闻金粟名,来谒示病相。wǒ wén jīn sù míng,lái yè shì bìng xiāng。
不见隐几老,松竹空函丈。bù jiàn yǐn jǐ lǎo,sōng zhú kōng hán zhàng。
雨花谁声闻,擎钵定非想。yǔ huā shuí shēng wén,qíng bō dìng fēi xiǎng。
归去一笑粲,春风快双桨。guī qù yī xiào càn,chūn fēng kuài shuāng jiǎng。

题澉浦金粟寺

曹勋

入门不见佛,已悟本无相。rù mén bù jiàn fú,yǐ wù běn wú xiāng。
若为是真求,沙界等寻丈。ruò wèi shì zhēn qiú,shā jiè děng xún zhàng。
欣逢两禅老,妙悟灭心想。xīn féng liǎng chán lǎo,miào wù miè xīn xiǎng。
行当求所求,筏喻不言桨。xíng dāng qiú suǒ qiú,fá yù bù yán jiǎng。

题黄湾真如山般若台

曹勋

真如山中龙象宅,前三后三率禅客。zhēn rú shān zhōng lóng xiàng zhái,qián sān hòu sān lǜ chán kè。
珍公提唱悟本心,一指不留庭下柏。zhēn gōng tí chàng wù běn xīn,yī zhǐ bù liú tíng xià bǎi。
我来春事梅已玉,仍吸灵泉酌寒碧。wǒ lái chūn shì méi yǐ yù,réng xī líng quán zhuó hán bì。
会看海印发光时,台前璧月连天白。huì kàn hǎi yìn fā guāng shí,tái qián bì yuè lián tiān bái。

题唯庵后大松

曹勋

唯庵有长松,秀拔撑青空。wéi ān yǒu zhǎng sōng,xiù bá chēng qīng kōng。
铜石并根干,榆枋比蒿蓬。tóng shí bìng gēn gàn,yú fāng bǐ hāo péng。
天地荫中边,日月奔西东。tiān dì yīn zhōng biān,rì yuè bēn xī dōng。
愿言滋浩养,千岁看此公。yuàn yán zī hào yǎng,qiān suì kàn cǐ gōng。

题友人书后

曹勋

客子得秋凉,壮怀亦增慨。kè zi dé qiū liáng,zhuàng huái yì zēng kǎi。
永念故人远,三湘渺沧海。yǒng niàn gù rén yuǎn,sān xiāng miǎo cāng hǎi。

题王氏女自写渡水罗汉

曹勋

尊者暂离方广间,神通游戏山水闲。zūn zhě zàn lí fāng guǎng jiān,shén tōng yóu xì shān shuǐ xián。
女郎夙植窥其藩,妙笔写出尊者颜。nǚ láng sù zhí kuī qí fān,miào bǐ xiě chū zūn zhě yán。
甚知此意大廓落,直与世尘解缠缚。shén zhī cǐ yì dà kuò luò,zhí yǔ shì chén jiě chán fù。
不须锡飞与杯渡,政恐有僧敲折脚。bù xū xī fēi yǔ bēi dù,zhèng kǒng yǒu sēng qiāo zhé jiǎo。

赠吴思道

曹勋

某也极连蹇,世缘牵喧卑。mǒu yě jí lián jiǎn,shì yuán qiān xuān bēi。
久困戎烬间,方与鞍马辞。jiǔ kùn róng jìn jiān,fāng yǔ ān mǎ cí。
得奉宫观禄,遽失糟糠妻。dé fèng gōng guān lù,jù shī zāo kāng qī。
泪零穗帷风,春惨中梱悲。lèi líng suì wéi fēng,chūn cǎn zhōng kǔn bēi。
生理正落莫,幽思难平治。shēng lǐ zhèng luò mò,yōu sī nán píng zhì。
公来黟歙遥,率孤再拜之。gōng lái yī shè yáo,lǜ gū zài bài zhī。
慰藉累年别,叹息私门衰。wèi jí lèi nián bié,tàn xī sī mén shuāi。
而公颜渥丹,绿鬓白发稀。ér gōng yán wò dān,lǜ bìn bái fā xī。
顿换神气妙,密验刀圭奇。dùn huàn shén qì miào,mì yàn dāo guī qí。
内典禅悦深,外丹日月迟。nèi diǎn chán yuè shēn,wài dān rì yuè chí。
阴功粹雅度,方为世所师。yīn gōng cuì yǎ dù,fāng wèi shì suǒ shī。
永怀我先君,与公深相知。yǒng huái wǒ xiān jūn,yǔ gōng shēn xiāng zhī。
辱以执友契,肯顾贱子微。rǔ yǐ zhí yǒu qì,kěn gù jiàn zi wēi。
贱子感诲言,于兹老锄犁。jiàn zi gǎn huì yán,yú zī lǎo chú lí。
瓯窭祝场圃,翕张防寒饥。ōu jù zhù chǎng pǔ,xī zhāng fáng hán jī。
时时躬远郊,一一得自怡。shí shí gōng yuǎn jiāo,yī yī dé zì yí。
次第教三子,令谙田亩为。cì dì jiào sān zi,lìng ān tián mǔ wèi。
老钝依颓檐,忘言随四时。lǎo dùn yī tuí yán,wàng yán suí sì shí。
幸会道此乐,秋风遽言归。xìng huì dào cǐ lè,qiū fēng jù yán guī。
尚有一瓣香,愿奉钟吕期。shàng yǒu yī bàn xiāng,yuàn fèng zhōng lǚ qī。

赠陈季野

曹勋

平生闻说陈季野,渠正奇奇余下下。píng shēng wén shuō chén jì yě,qú zhèng qí qí yú xià xià。
人间韵语光陆离,韫椟藏之当待价。rén jiān yùn yǔ guāng lù lí,yùn dú cáng zhī dāng dài jià。
顾我飘然离帝傍,适是适非思陶写。gù wǒ piāo rán lí dì bàng,shì shì shì fēi sī táo xiě。
庶几一笑排春温,赖有梅花尚盈把。shù jǐ yī xiào pái chūn wēn,lài yǒu méi huā shàng yíng bǎ。

选上人素履精修仆先识于崇信岑寂之时重来见之作诗为赠

曹勋

我初游赤城,松竹空函丈。wǒ chū yóu chì chéng,sōng zhú kōng hán zhàng。
师时奉诸佛,略不乏供养。shī shí fèng zhū fú,lüè bù fá gōng yǎng。
兹游再见之,谈笑益夷旷。zī yóu zài jiàn zhī,tán xiào yì yí kuàng。
横披慰老眼,罂粟煎夜饷。héng pī wèi lǎo yǎn,yīng sù jiān yè xiǎng。
不以三生缘,遂作一指想。bù yǐ sān shēng yuán,suì zuò yī zhǐ xiǎng。
新蕉展时雨,风銮鸣昼讲。xīn jiāo zhǎn shí yǔ,fēng luán míng zhòu jiǎng。
勉旃自爱重,公才定龙象。miǎn zhān zì ài zhòng,gōng cái dìng lóng xiàng。

寄苏徵君

曹勋

平生闻说苏养直,鞅掌尘劳惭未识。píng shēng wén shuō sū yǎng zhí,yāng zhǎng chén láo cán wèi shí。
清江韵语百代尊,拟望孤撑徒著屐。qīng jiāng yùn yǔ bǎi dài zūn,nǐ wàng gū chēng tú zhù jī。
未将经纶在廊庙,且落珠玑满泉石。wèi jiāng jīng lún zài láng miào,qiě luò zhū jī mǎn quán shí。
颇知新筑更靓深,愿并庐山歌马迹。pǒ zhī xīn zhù gèng jìng shēn,yuàn bìng lú shān gē mǎ jì。

寄张达道先生

曹勋

永怀凝神公,履正群仙夸。yǒng huái níng shén gōng,lǚ zhèng qún xiān kuā。
流目厌尘土,轩冕卑泥沙。liú mù yàn chén tǔ,xuān miǎn bēi ní shā。
羽盖承倒景,飙轮泛晨霞。yǔ gài chéng dào jǐng,biāo lún fàn chén xiá。
前旌络霄队,驻节王母家。qián jīng luò xiāo duì,zhù jié wáng mǔ jiā。
真童发清谣,云表翔哀笳。zhēn tóng fā qīng yáo,yún biǎo xiáng āi jiā。
楼居映朝日,服采明珠华。lóu jū yìng cháo rì,fú cǎi míng zhū huá。
万春等朝菌,欢事讵可涯。wàn chūn děng cháo jūn,huān shì jù kě yá。
瑶席未终宴,零落蟠桃花。yáo xí wèi zhōng yàn,líng luò pán táo huā。
想同董奉君,更寻上汉槎。xiǎng tóng dǒng fèng jūn,gèng xún shàng hàn chá。

寄郑渔仲

曹勋

君家谷口蔼清节,后裔于今耿冰雪。jūn jiā gǔ kǒu ǎi qīng jié,hòu yì yú jīn gěng bīng xuě。
高明固已天下闻,却向山中弄明月。gāo míng gù yǐ tiān xià wén,què xiàng shān zhōng nòng míng yuè。
贯穿诸史极成败,鼓吹六经方论说。guàn chuān zhū shǐ jí chéng bài,gǔ chuī liù jīng fāng lùn shuō。
碧云日暮临庭柯,缄封肯寄冲烟萝。bì yún rì mù lín tíng kē,jiān fēng kěn jì chōng yān luó。
边头嗷嗷一雁过,坐想空山霜露多。biān tóu áo áo yī yàn guò,zuò xiǎng kōng shān shuāng lù duō。

寄空上人

曹勋

华顶峰头空侍者,家在全闽九峰下。huá dǐng fēng tóu kōng shì zhě,jiā zài quán mǐn jiǔ fēng xià。
后山妙香今始闻,西江一口元非假。hòu shān miào xiāng jīn shǐ wén,xī jiāng yī kǒu yuán fēi jiǎ。
可但枯木已阳艳,更喜淮碑仍续雅。kě dàn kū mù yǐ yáng yàn,gèng xǐ huái bēi réng xù yǎ。
天风海雨会入诗,况近梅花欲盈把。tiān fēng hǎi yǔ huì rù shī,kuàng jìn méi huā yù yíng bǎ。