古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

和程进道见贻

曹勋

秋声起木杪,便觉密叶稀。qiū shēng qǐ mù miǎo,biàn jué mì yè xī。
风至草木劲,水阔鸿雁知。fēng zhì cǎo mù jìn,shuǐ kuò hóng yàn zhī。
壮怀感摇落,叹息囊中锥。zhuàng huái gǎn yáo luò,tàn xī náng zhōng zhuī。
功名未卓立,此心常坐驰。gōng míng wèi zhuó lì,cǐ xīn cháng zuò chí。
君家朱桥侧,细俯秋水迟。jūn jiā zhū qiáo cè,xì fǔ qiū shuǐ chí。
气近龙凤阙,喧无笳鼓悲。qì jìn lóng fèng quē,xuān wú jiā gǔ bēi。
萧斋琴书静,不知花影移。xiāo zhāi qín shū jìng,bù zhī huā yǐng yí。
棣华好伯仲,腾起风云时。dì huá hǎo bó zhòng,téng qǐ fēng yún shí。
心亲诗礼学,日与富贵期。xīn qīn shī lǐ xué,rì yǔ fù guì qī。
不忘黄尘苦,乃眷寒士饥。bù wàng huáng chén kǔ,nǎi juàn hán shì jī。
此理诚愫抱,岂复持诡随。cǐ lǐ chéng sù bào,qǐ fù chí guǐ suí。
已献仲舒策,孰谓李广奇。yǐ xiàn zhòng shū cè,shú wèi lǐ guǎng qí。
文中有至乐,妙处含天机。wén zhōng yǒu zhì lè,miào chù hán tiān jī。
一官勿言困,且喜愿不违。yī guān wù yán kùn,qiě xǐ yuàn bù wéi。
我诚老宾客,合爪喜见之。wǒ chéng lǎo bīn kè,hé zhǎo xǐ jiàn zhī。
关西相有在,行矣当无疑。guān xī xiāng yǒu zài,xíng yǐ dāng wú yí。

和李提举山宫梅

曹勋

客中乍喜暄风回,徐行东郭嘉惟梅。kè zhōng zhà xǐ xuān fēng huí,xú xíng dōng guō jiā wéi méi。
萧萧千竿缭秀色,粲粲万玉明芳蕤。xiāo xiāo qiān gān liáo xiù sè,càn càn wàn yù míng fāng ruí。
海山飞仙堕萼绿,珠珰缟袂令人疑。hǎi shān fēi xiān duò è lǜ,zhū dāng gǎo mèi lìng rén yí。
须臾四山下倒景,华姿照眼无纤疵。xū yú sì shān xià dào jǐng,huá zī zhào yǎn wú xiān cī。
主人才气世所知,意谓澹坐徒尔为。zhǔ rén cái qì shì suǒ zhī,yì wèi dàn zuò tú ěr wèi。
杯盘错落光陆离,与客揖此玉一围。bēi pán cuò luò guāng lù lí,yǔ kè yī cǐ yù yī wéi。
锵然韵语压邹枚,清思彻骨歌无归。qiāng rán yùn yǔ yā zōu méi,qīng sī chè gǔ gē wú guī。
它时尚容嗣此赏,冠巾乱插无迎随。tā shí shàng róng sì cǐ shǎng,guān jīn luàn chā wú yíng suí。

和仲远新池

曹勋

公有静中趣,凿山俯清深。gōng yǒu jìng zhōng qù,záo shān fǔ qīng shēn。
秋风夜雨过,饱闻泉石音。qiū fēng yè yǔ guò,bǎo wén quán shí yīn。
云岫冷苍翠,游萍纷浮沉。yún xiù lěng cāng cuì,yóu píng fēn fú chén。
心赏殊不已,悠然付微吟。xīn shǎng shū bù yǐ,yōu rán fù wēi yín。

和钱处和扇车

曹勋

君家世德胄,富贵出谦受。jūn jiā shì dé zhòu,fù guì chū qiān shòu。
泠然御寇车,为君驻户牖。líng rán yù kòu chē,wèi jūn zhù hù yǒu。
初讶鼓清薰,与客破宿酒。chū yà gǔ qīng xūn,yǔ kè pò sù jiǔ。
又疑建溪风,碾声出两肘。yòu yí jiàn xī fēng,niǎn shēng chū liǎng zhǒu。
细视碧玉架,莲梗转双手。xì shì bì yù jià,lián gěng zhuǎn shuāng shǒu。
遂令青田鹤,奋翼挥莫后。suì lìng qīng tián hè,fèn yì huī mò hòu。
因知心匠妙,殆与造物友。yīn zhī xīn jiàng miào,dài yǔ zào wù yǒu。
人生土宇内,孰不涉烦垢。rén shēng tǔ yǔ nèi,shú bù shè fán gòu。
有物能浑成,既耦不以九。yǒu wù néng hún chéng,jì ǒu bù yǐ jiǔ。
坐使尘沙劫,热恼如拉朽。zuò shǐ chén shā jié,rè nǎo rú lā xiǔ。
惟君韵高秀,人誉不容口。wéi jūn yùn gāo xiù,rén yù bù róng kǒu。
述作协穆如,亦莫秘关钮。shù zuò xié mù rú,yì mò mì guān niǔ。
愿君均此施,清凉被驰走。yuàn jūn jūn cǐ shī,qīng liáng bèi chí zǒu。
他时赞南风,为佐虞舜寿。tā shí zàn nán fēng,wèi zuǒ yú shùn shòu。

和李次仲韵

曹勋

先生柱史后,道价连城重。xiān shēng zhù shǐ hòu,dào jià lián chéng zhòng。
火龙燎金鼎,玉楼讵可冻。huǒ lóng liáo jīn dǐng,yù lóu jù kě dòng。
扁舟造交旧,已奏少微动。biǎn zhōu zào jiāo jiù,yǐ zòu shǎo wēi dòng。
蔼然义风畅,举世士莫共。ǎi rán yì fēng chàng,jǔ shì shì mò gòng。
雪声洒篷背,皓彩耿幽梦。xuě shēng sǎ péng bèi,hào cǎi gěng yōu mèng。
相见忻把酒,清啸尘落栋。xiāng jiàn xīn bǎ jiǔ,qīng xiào chén luò dòng。
愿奉圯桥履,岂惮吏部瓮。yuàn fèng yí qiáo lǚ,qǐ dàn lì bù wèng。
六凿方有愧,一锥烦屡痛。liù záo fāng yǒu kuì,yī zhuī fán lǚ tòng。
益知仁者心,新诗得频讽。yì zhī rén zhě xīn,xīn shī dé pín fěng。

和丹客林公

曹勋

自念老境今枯杨,徒顺儿辈求药方。zì niàn lǎo jìng jīn kū yáng,tú shùn ér bèi qiú yào fāng。
颇闻大药性炎燥,如燎于原其中藏。pǒ wén dà yào xìng yán zào,rú liáo yú yuán qí zhōng cáng。
是非海里石鼎煎,大药何适求云仙。shì fēi hǎi lǐ shí dǐng jiān,dà yào hé shì qiú yún xiān。
但传钟吕有妙旨,著在诗曲成华编。dàn chuán zhōng lǚ yǒu miào zhǐ,zhù zài shī qū chéng huá biān。
诵之如射必中的,坚然不朽贯金石。sòng zhī rú shè bì zhōng de,jiān rán bù xiǔ guàn jīn shí。
内外悉云妙在丹,吐纳何尝及津液。nèi wài xī yún miào zài dān,tǔ nà hé cháng jí jīn yè。
此事知有行则差,种麻安得豆有芽。cǐ shì zhī yǒu xíng zé chà,zhǒng má ān dé dòu yǒu yá。
北辕适楚每自失,复似入海欲算沙。běi yuán shì chǔ měi zì shī,fù shì rù hǎi yù suàn shā。
岂惟阮籍途穷哭,录录尚念太仓粟。qǐ wéi ruǎn jí tú qióng kū,lù lù shàng niàn tài cāng sù。
水云难访我辈人,风期讵知晋江客。shuǐ yún nán fǎng wǒ bèi rén,fēng qī jù zhī jìn jiāng kè。
三百字与五千言,一指便到玄牝门。sān bǎi zì yǔ wǔ qiān yán,yī zhǐ biàn dào xuán pìn mén。
它年肯约移玉趾,焚香促膝为细论。tā nián kěn yuē yí yù zhǐ,fén xiāng cù xī wèi xì lùn。
浩气收还质无槁,有待斯言能却老。hào qì shōu hái zhì wú gǎo,yǒu dài sī yán néng què lǎo。
小筑云卧天台山,再挂此冠供汛扫。xiǎo zhù yún wò tiān tái shān,zài guà cǐ guān gōng xùn sǎo。

小三郎试院高捷喜成四韵

曹勋

吾侄千里驹,一喷绿沙外。wú zhí qiān lǐ jū,yī pēn lǜ shā wài。
韬钤本书史,方略挟经纬。tāo qián běn shū shǐ,fāng lüè xié jīng wěi。
小出附众策,坐使勍敌溃。xiǎo chū fù zhòng cè,zuò shǐ qíng dí kuì。
持弧褦襶子,雨汗亦良愧。chí hú nài dài zi,yǔ hàn yì liáng kuì。

忆天台

曹勋

悬车归台山,乘田方自勤。xuán chē guī tái shān,chéng tián fāng zì qín。
岂谓羁绁旧,严召烦圣君。qǐ wèi jī xiè jiù,yán zhào fán shèng jūn。
至止忽三岁,遇事无一欣。zhì zhǐ hū sān suì,yù shì wú yī xīn。
屡奏归田书,遐心行白云。lǚ zòu guī tián shū,xiá xīn xíng bái yún。

送赵添戎还漳州

曹勋

北风号枯叶,漠漠天正寒。běi fēng hào kū yè,mò mò tiān zhèng hán。
弛担逆旅中,方税游子鞍。chí dān nì lǚ zhōng,fāng shuì yóu zi ān。
吾甥遽相访,别久心万端。wú shēng jù xiāng fǎng,bié jiǔ xīn wàn duān。
意定话亲旧,或悲或可欢。yì dìng huà qīn jiù,huò bēi huò kě huān。
乃将十年心,只作累刻殚。nǎi jiāng shí nián xīn,zhǐ zuò lèi kè dān。
修涂困尘土,客庖无盘餐。xiū tú kùn chén tǔ,kè páo wú pán cān。
举杯少延款,荷子襟抱宽。jǔ bēi shǎo yán kuǎn,hé zi jīn bào kuān。
明朝复掺袂,老怀悽以酸。míng cháo fù càn mèi,lǎo huái qī yǐ suān。
漳山无瘴烟,漳水无惊湍。zhāng shān wú zhàng yān,zhāng shuǐ wú jīng tuān。
侍亲友于乐,勿倦为戎官。shì qīn yǒu yú lè,wù juàn wèi róng guān。
愿因南风期,时时寄平安。yuàn yīn nán fēng qī,shí shí jì píng ān。

春晴野步

曹勋

春风摇天宇,散策喜徐步。chūn fēng yáo tiān yǔ,sàn cè xǐ xú bù。
乐与二三子,绿草池塘路。lè yǔ èr sān zi,lǜ cǎo chí táng lù。
鸠鸣桑柘春,川阔牛羊暮。jiū míng sāng zhè chūn,chuān kuò niú yáng mù。
眷言益妍暖,更约穷逸趣。juàn yán yì yán nuǎn,gèng yuē qióng yì qù。

闻北军犯淮

曹勋

落日惨客意,老怀增百忧。luò rì cǎn kè yì,lǎo huái zēng bǎi yōu。
朔风动地吼,湖水吞天流。shuò fēng dòng dì hǒu,hú shuǐ tūn tiān liú。
甲马隘两淮,杀气横九州。jiǎ mǎ ài liǎng huái,shā qì héng jiǔ zhōu。
无德彼将灭,复雠我有休。wú dé bǐ jiāng miè,fù chóu wǒ yǒu xiū。
羽檄交驰际,哀歌寄清愁。yǔ xí jiāo chí jì,āi gē jì qīng chóu。

大驾亲征

曹勋

骄虏败盟至,饮马淮之沱。jiāo lǔ bài méng zhì,yǐn mǎ huái zhī tuó。
烟尘犯江汉,腥膻连岷峨。yān chén fàn jiāng hàn,xīng shān lián mín é。
王师因雷动,虎臣亦星罗。wáng shī yīn léi dòng,hǔ chén yì xīng luó。
灵旗荡丑类,铁马驰雕戈。líng qí dàng chǒu lèi,tiě mǎ chí diāo gē。
三军指故国,巨舰凌沧波。sān jūn zhǐ gù guó,jù jiàn líng cāng bō。
一戎遂大定,上天佑无颇。yī róng suì dà dìng,shàng tiān yòu wú pǒ。
整刷旧俗苦,扫除夷法苛。zhěng shuā jiù sú kǔ,sǎo chú yí fǎ kē。
奸谋尚济诡,既战犹连和。jiān móu shàng jì guǐ,jì zhàn yóu lián hé。
复图称职尔,眇哉浯溪磨。fù tú chēng zhí ěr,miǎo zāi wú xī mó。
已悉将相力,敢献大风歌。yǐ xī jiāng xiāng lì,gǎn xiàn dà fēng gē。

将至严州丘平仲忽舟中见过

曹勋

念子别我久,我心尝忡忡。niàn zi bié wǒ jiǔ,wǒ xīn cháng chōng chōng。
岂意兰溪船,忽作潇湘逢。qǐ yì lán xī chuán,hū zuò xiāo xiāng féng。
一笑出意表,相对如梦中。yī xiào chū yì biǎo,xiāng duì rú mèng zhōng。
子有亲庭乐,我无尘事笼。zi yǒu qīn tíng lè,wǒ wú chén shì lóng。
愿言云水信,时寄菰蒲风。yuàn yán yún shuǐ xìn,shí jì gū pú fēng。

次鲁季钦安序堂韵

曹勋

蒙溪有广厦,先生居之安。méng xī yǒu guǎng shà,xiān shēng jū zhī ān。
雅得林泉乐,不与尘土干。yǎ dé lín quán lè,bù yǔ chén tǔ gàn。
隐隐揖遥碧,弥弥濯清川。yǐn yǐn yī yáo bì,mí mí zhuó qīng chuān。
高明意乃适,至游情所耽。gāo míng yì nǎi shì,zhì yóu qíng suǒ dān。
世故蜡味薄,岂待宝所参。shì gù là wèi báo,qǐ dài bǎo suǒ cān。
北窗接陶令,素月抚阮咸。běi chuāng jiē táo lìng,sù yuè fǔ ruǎn xián。
终吉遂无咎,位置遵连山。zhōng jí suì wú jiù,wèi zhì zūn lián shān。
邈哉岩壑老,公契如金兰。miǎo zāi yán hè lǎo,gōng qì rú jīn lán。
揆此宅相奇,欢然谈笑间。kuí cǐ zhái xiāng qí,huān rán tán xiào jiān。
落落幽胜处,安得同游盘。luò luò yōu shèng chù,ān dé tóng yóu pán。
愧我西北客,恨匪户籍占。kuì wǒ xī běi kè,hèn fěi hù jí zhàn。
但当风月夕,遐想冰雪颜。dàn dāng fēng yuè xī,xiá xiǎng bīng xuě yán。

次李提举过南园饮散赋诗韵

曹勋

小山丛薄栖南郭,兰若蔽亏如间错。xiǎo shān cóng báo qī nán guō,lán ruò bì kuī rú jiān cuò。
竹色低侵几案凉,海云常压波涛恶。zhú sè dī qīn jǐ àn liáng,hǎi yún cháng yā bō tāo è。
遣愁五字了未有,取醉一樽良可托。qiǎn chóu wǔ zì le wèi yǒu,qǔ zuì yī zūn liáng kě tuō。
折简敢致先生游,俎豆陶匏殊寂寞。zhé jiǎn gǎn zhì xiān shēng yóu,zǔ dòu táo páo shū jì mò。
风流固自出元化,祥凤本合巢阿阁。fēng liú gù zì chū yuán huà,xiáng fèng běn hé cháo ā gé。
步武乃肯临草草,尘光不间知落落。bù wǔ nǎi kěn lín cǎo cǎo,chén guāng bù jiān zhī luò luò。
今年田畴极丰熟,早禾晚禾靡风雹。jīn nián tián chóu jí fēng shú,zǎo hé wǎn hé mí fēng báo。
为酒具黍共婆娑,应为野人一笑作。wèi jiǔ jù shǔ gòng pó suō,yīng wèi yě rén yī xiào zuò。