古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

别无锡南禅莲老

曹勋

生平罹百忧,老来始一欣。shēng píng lí bǎi yōu,lǎo lái shǐ yī xīn。
得履方外趣,不涉卷内闻。dé lǚ fāng wài qù,bù shè juǎn nèi wén。
留锡憩福境,禅悦志所勤。liú xī qì fú jìng,chán yuè zhì suǒ qín。
日款乡关旧,俱叹鸿鹄分。rì kuǎn xiāng guān jiù,jù tàn hóng gǔ fēn。
偶同一窗雨,永怀九仙云。ǒu tóng yī chuāng yǔ,yǒng huái jiǔ xiān yún。
好持洞下香,法界期普薰。hǎo chí dòng xià xiāng,fǎ jiè qī pǔ xūn。

和程机宜见贻

曹勋

仆昔困犯难,戎陆日所虞。pū xī kùn fàn nán,róng lù rì suǒ yú。
何能守一经,且话雄千夫。hé néng shǒu yī jīng,qiě huà xióng qiān fū。
识公好兄弟,宛同周司徒。shí gōng hǎo xiōng dì,wǎn tóng zhōu sī tú。
爽彻绝俗姿,秀发连璧躯。shuǎng chè jué sú zī,xiù fā lián bì qū。
骎骎驾文圃,吐论清而腴。qīn qīn jià wén pǔ,tǔ lùn qīng ér yú。
伊流如学源,一洗众病肤。yī liú rú xué yuán,yī xǐ zhòng bìng fū。
韶音沿沂说,举世必所无。sháo yīn yán yí shuō,jǔ shì bì suǒ wú。
公家徐起之,力因拯其模。gōng jiā xú qǐ zhī,lì yīn zhěng qí mó。
诸儒步武役,反若辕下驹。zhū rú bù wǔ yì,fǎn ruò yuán xià jū。
方知钜鹿功,列国宜凫趋。fāng zhī jù lù gōng,liè guó yí fú qū。
念兹风尘际,再得如玄珠。niàn zī fēng chén jì,zài dé rú xuán zhū。
流光澈太清,欲飞月下乌。liú guāng chè tài qīng,yù fēi yuè xià wū。
酿为五字句,妙语兼良图。niàng wèi wǔ zì jù,miào yǔ jiān liáng tú。
愧此溢美多,通甚非康衢。kuì cǐ yì měi duō,tōng shén fēi kāng qú。
新凉到棐几,翠竹环茅庐。xīn liáng dào fěi jǐ,cuì zhú huán máo lú。
更当对论文,莫问金仆姑。gèng dāng duì lùn wén,mò wèn jīn pū gū。

和郑康道喜雪

曹勋

东方已明云海立,怪来雀噪争枝集。dōng fāng yǐ míng yún hǎi lì,guài lái què zào zhēng zhī jí。
凛气著人不苦寒,老境增衣欲重袭。lǐn qì zhù rén bù kǔ hán,lǎo jìng zēng yī yù zhòng xí。
忽惊朔吹翔腊白,陇亩为祥时适及。hū jīng shuò chuī xiáng là bái,lǒng mǔ wèi xiáng shí shì jí。
稍闻清响食蚕声,渐看落檐倾粟粒。shāo wén qīng xiǎng shí cán shēng,jiàn kàn luò yán qīng sù lì。
萦梅阁竹巧相积,透隙穿窗莫能戢。yíng méi gé zhú qiǎo xiāng jī,tòu xì chuān chuāng mò néng jí。
散盐蔽空诚非虚,回风作舞势方急。sàn yán bì kōng chéng fēi xū,huí fēng zuò wǔ shì fāng jí。
历乱瓦沟已一撇,纷泊何假鲛人泣。lì luàn wǎ gōu yǐ yī piē,fēn pō hé jiǎ jiāo rén qì。
但喜弥空絮影下,不管沾衣玉尘湿。dàn xǐ mí kōng xù yǐng xià,bù guǎn zhān yī yù chén shī。
谷口先生好出词,韵险致高俱足给。gǔ kǒu xiān shēng hǎo chū cí,yùn xiǎn zhì gāo jù zú gěi。
嘉言浩若长河注,答问殊非古井汲。jiā yán hào ruò zhǎng hé zhù,dá wèn shū fēi gǔ jǐng jí。
乘时和乐致上瑞,屡丰固非一朝缉。chéng shí hé lè zhì shàng ruì,lǚ fēng gù fēi yī cháo jī。
须知天门开九重,布化调元密呼吸。xū zhī tiān mén kāi jiǔ zhòng,bù huà diào yuán mì hū xī。
明朝称贺明光宫,高冠长剑千官入。míng cháo chēng hè míng guāng gōng,gāo guān zhǎng jiàn qiān guān rù。

和李判院见贻

曹勋

楚风燃竹爆幽吼,晓觉春云时苍狗。chǔ fēng rán zhú bào yōu hǒu,xiǎo jué chūn yún shí cāng gǒu。
惭看历日与桃符,犹袭尘缘恋升斗。cán kàn lì rì yǔ táo fú,yóu xí chén yuán liàn shēng dòu。
先生冒雪肯过我,椒觞得奉谈天口。xiān shēng mào xuě kěn guò wǒ,jiāo shāng dé fèng tán tiān kǒu。
寒素每叹濡之儒,品俎常嗟韭之九。hán sù měi tàn rú zhī rú,pǐn zǔ cháng jiē jiǔ zhī jiǔ。
但喜盍簪侍诲约,涉世粗豪一肯首。dàn xǐ hé zān shì huì yuē,shè shì cū háo yī kěn shǒu。
五云会约采真游,天公见赐良不苟。wǔ yún huì yuē cǎi zhēn yóu,tiān gōng jiàn cì liáng bù gǒu。

和王倅见惠十篇

曹勋

惟公霄汉资,梢梢摩天翮。wéi gōng xiāo hàn zī,shāo shāo mó tiān hé。
回溪略蹭蹬,乃尔咏葵麦。huí xī lüè cèng dēng,nǎi ěr yǒng kuí mài。
会复见轩昂,一笑忘羁客。huì fù jiàn xuān áng,yī xiào wàng jī kè。

和王倅见惠十篇

曹勋

有琴写流水,无言道情素。yǒu qín xiě liú shuǐ,wú yán dào qíng sù。
水寒江海深,川阔牛羊暮。shuǐ hán jiāng hǎi shēn,chuān kuò niú yáng mù。
倒指三十年,犹记潮阳路。dào zhǐ sān shí nián,yóu jì cháo yáng lù。

和王倅见惠十篇

曹勋

道远一跬步,心勤每侨如。dào yuǎn yī kuǐ bù,xīn qín měi qiáo rú。
荷深露初下,翠密红亦疏。hé shēn lù chū xià,cuì mì hóng yì shū。
是知诗兴多,剩寄怀人书。shì zhī shī xīng duō,shèng jì huái rén shū。

和王倅见惠十篇

曹勋

老态念百出,伧客无吴田。lǎo tài niàn bǎi chū,cāng kè wú wú tián。
空收静中观,三叠能蹁跹。kōng shōu jìng zhōng guān,sān dié néng pián xiān。
以之忘物我,此生休问天。yǐ zhī wàng wù wǒ,cǐ shēng xiū wèn tiān。

和王倅见惠十篇

曹勋

十篇贲蓬茅,心亲不道远。shí piān bēn péng máo,xīn qīn bù dào yuǎn。
内抃如登瀛,外愧稽策蹇。nèi biàn rú dēng yíng,wài kuì jī cè jiǎn。
徒诵碧云句,幽香发芳苑。tú sòng bì yún jù,yōu xiāng fā fāng yuàn。

和王倅见惠十篇

曹勋

若人富文史,皮里罗阳秋。ruò rén fù wén shǐ,pí lǐ luó yáng qiū。
婉此建安格,当从古人求。wǎn cǐ jiàn ān gé,dāng cóng gǔ rén qiú。
醉侯岂可縻,当封富民侯。zuì hóu qǐ kě mí,dāng fēng fù mín hóu。

和王倅见惠十篇

曹勋

伊昔晋室雄,风流蔼于门。yī xī jìn shì xióng,fēng liú ǎi yú mén。
至今掇危科,儒行归后昆。zhì jīn duō wēi kē,rú xíng guī hòu kūn。
子舍江左来,应喜今尚存。zi shě jiāng zuǒ lái,yīng xǐ jīn shàng cún。

和王倅见惠十篇

曹勋

仆顷将明命,三往责楛矢。pū qǐng jiāng míng mìng,sān wǎng zé hù shǐ。
所期宣国威,宁复赋霞绮。suǒ qī xuān guó wēi,níng fù fù xiá qǐ。
须知处死时,与生亦相似。xū zhī chù sǐ shí,yǔ shēng yì xiāng shì。

和王倅见惠十篇

曹勋

嗟嗟困犯难,皎皎心莫改。jiē jiē kùn fàn nán,jiǎo jiǎo xīn mò gǎi。
而能畏四知,遂复瞻八彩。ér néng wèi sì zhī,suì fù zhān bā cǎi。
又起山林思,浩荡渺江海。yòu qǐ shān lín sī,hào dàng miǎo jiāng hǎi。

和王倅见惠十篇

曹勋

潦倒固久矣,犹涉世网深。lǎo dào gù jiǔ yǐ,yóu shè shì wǎng shēn。
中经谤嫉人,屡欲魑魅寻。zhōng jīng bàng jí rén,lǚ yù chī mèi xún。
赫然天日照,敢改藜藿心。hè rán tiān rì zhào,gǎn gǎi lí huò xīn。

和程右史见贻

曹勋

平生仰东坡,苏程契尤熟。píng shēng yǎng dōng pō,sū chéng qì yóu shú。
两家流庆深,云外世高躅。liǎng jiā liú qìng shēn,yún wài shì gāo zhú。
于今凤池贵,方判卞氏玉。yú jīn fèng chí guì,fāng pàn biàn shì yù。
何止试典刑,一想岷峨绿。hé zhǐ shì diǎn xíng,yī xiǎng mín é lǜ。