古诗词

题信州吴傅朋郎中游丝书

洪适

上饶氓俗醇且古,千室鸣弦方按堵。shàng ráo máng sú chún qiě gǔ,qiān shì míng xián fāng àn dǔ。
黄堂丈人今循良,河南治平追鼻祖。huáng táng zhàng rén jīn xún liáng,hé nán zhì píng zhuī bí zǔ。
讼棠留景分清阴,炉篆方羊燕寝深。sòng táng liú jǐng fēn qīng yīn,lú zhuàn fāng yáng yàn qǐn shēn。
笑谈了却邦人事,游戏翰墨惟书林。xiào tán le què bāng rén shì,yóu xì hàn mò wéi shū lín。
自从真行易篆隶,草圣书绝驰极挚。zì cóng zhēn xíng yì zhuàn lì,cǎo shèng shū jué chí jí zhì。
游云惊龙初振奇,渴骥怒猊争作势。yóu yún jīng lóng chū zhèn qí,kě jì nù ní zhēng zuò shì。
臣中第一兹谓谁,寥寥典则其几希。chén zhōng dì yī zī wèi shuí,liáo liáo diǎn zé qí jǐ xī。
丈人尺牍妙天下,臧去收拾生光辉。zhàng rén chǐ dú miào tiān xià,zāng qù shōu shí shēng guāng huī。
作古要须从我始,直欲名家自成体。zuò gǔ yào xū cóng wǒ shǐ,zhí yù míng jiā zì chéng tǐ。
手追心摹前无人,一扫尘踪有新意。shǒu zhuī xīn mó qián wú rén,yī sǎo chén zōng yǒu xīn yì。
纵横经纬生胸中,落纸便与游丝同。zòng héng jīng wěi shēng xiōng zhōng,luò zhǐ biàn yǔ yóu sī tóng。
缫瓮茧车飞白雪,织檐蛛网破清风。sāo wèng jiǎn chē fēi bái xuě,zhī yán zhū wǎng pò qīng fēng。
一行一笔相联属,姿态规抚骇凡目。yī xíng yī bǐ xiāng lián shǔ,zī tài guī fǔ hài fán mù。
临池漫劳三十年,千兔从教后人秃。lín chí màn láo sān shí nián,qiān tù cóng jiào hòu rén tū。
旧闻吕向连锦书,百字环写萦发如。jiù wén lǚ xiàng lián jǐn shū,bǎi zì huán xiě yíng fā rú。
惜哉淟汩已无考,盍使北面称台舆。xī zāi tiǎn gǔ yǐ wú kǎo,hé shǐ běi miàn chēng tái yú。
独步不复名相甲,端恨二王无此法。dú bù bù fù míng xiāng jiǎ,duān hèn èr wáng wú cǐ fǎ。
只今四海书同文,使者来求至将押。zhǐ jīn sì hǎi shū tóng wén,shǐ zhě lái qiú zhì jiāng yā。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

杂咏下壁立万仞

洪适

立壁无蹊径,纤尘不可留。lì bì wú qī jìng,xiān chén bù kě liú。
若知心匪石,那复为身谋。ruò zhī xīn fěi shí,nà fù wèi shēn móu。

杂咏下千岩万壑

洪适

屏开山弄巧,岩秀壑争流。píng kāi shān nòng qiǎo,yán xiù hè zhēng liú。
漫作剡中梦,难寻雪夜舟。màn zuò shàn zhōng mèng,nán xún xuě yè zhōu。

杂咏下横坤一练

洪适

沧浪东入海,神禹了天功。cāng làng dōng rù hǎi,shén yǔ le tiān gōng。
谁解闻鸡舞,来招击楫风。shuí jiě wén jī wǔ,lái zhāo jī jí fēng。

杂咏下叠嶂

洪适

愚公移叠嶂,神助到盘洲。yú gōng yí dié zhàng,shén zhù dào pán zhōu。
细问昭亭路,今非风马牛。xì wèn zhāo tíng lù,jīn fēi fēng mǎ niú。

杂咏下月娥留照

洪适

星稀天陨露,山静谷生风。xīng xī tiān yǔn lù,shān jìng gǔ shēng fēng。
万古云中月,炎凉无异同。wàn gǔ yún zhōng yuè,yán liáng wú yì tóng。

杂咏下隐雾轩

洪适

平昔慕文豹,管窥才一斑。píng xī mù wén bào,guǎn kuī cái yī bān。
谁言披宿雾,吾欲老兹山。shuí yán pī sù wù,wú yù lǎo zī shān。

杂咏下豹岩

洪适

九仞基人力,千峰夺地灵。jiǔ rèn jī rén lì,qiān fēng duó dì líng。
日长频拄颊,雾暗可藏形。rì zhǎng pín zhǔ jiá,wù àn kě cáng xíng。

杂咏下楚望楼

洪适

鲁詹尊岱岳,楚望指江流。lǔ zhān zūn dài yuè,chǔ wàng zhǐ jiāng liú。
地占山川胜,小哉云梦游。dì zhàn shān chuān shèng,xiǎo zāi yún mèng yóu。

杂咏下巢云轩

洪适

羌庐腾爽气,非雾拥楼居。qiāng lú téng shuǎng qì,fēi wù yōng lóu jū。
夜鹤能知我,鹪鹩甚起予。yè hè néng zhī wǒ,jiāo liáo shén qǐ yǔ。

杂咏下驻屐亭

洪适

长林劳屐齿,植杖解冠衣。zhǎng lín láo jī chǐ,zhí zhàng jiě guān yī。
觅句题青竹,不知孤鹜飞。mì jù tí qīng zhú,bù zhī gū wù fēi。

杂咏下郊扉

洪适

尺五蠙洲境,绳枢每日开。chǐ wǔ pín zhōu jìng,shéng shū měi rì kāi。
抱关无约束,俗驾望风回。bào guān wú yuē shù,sú jià wàng fēng huí。

杂咏下濠上

洪适

大鱼缓扬波,小鱼轻触芰。dà yú huǎn yáng bō,xiǎo yú qīng chù jì。
鱼乐我能知,我来鱼不避。yú lè wǒ néng zhī,wǒ lái yú bù bì。

杂咏下野航

洪适

短篷收辑濯,栏楯占濠梁。duǎn péng shōu jí zhuó,lán dùn zhàn háo liáng。
受得两三客,更添垂钓郎。shòu dé liǎng sān kè,gèng tiān chuí diào láng。

杂咏下龟巢

洪适

眼看莲叶巢,藏六可论交。yǎn kàn lián yè cháo,cáng liù kě lùn jiāo。
但得沧洲趣,何嫌蝘蜓嘲。dàn dé cāng zhōu qù,hé xián yǎn tíng cháo。

杂咏下鱼

洪适

心嫌大吞小,不忍唤渔蓑。xīn xián dà tūn xiǎo,bù rěn huàn yú suō。
皱月年年减,潜渊渐渐多。zhòu yuè nián nián jiǎn,qián yuān jiàn jiàn duō。