古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

巴城

晁公溯

比从关塞历巴城,不复衣冠立汉庭。bǐ cóng guān sāi lì bā chéng,bù fù yī guān lì hàn tíng。
越巂江寒嗟独往,瞿塘硖险骇初经。yuè guī jiāng hán jiē dú wǎng,qú táng xiá xiǎn hài chū jīng。
双崖石立悬深翠,万岭排空送远青。shuāng yá shí lì xuán shēn cuì,wàn lǐng pái kōng sòng yuǎn qīng。
久抗尘容驱俗驾,往来吾亦愧山灵。jiǔ kàng chén róng qū sú jià,wǎng lái wú yì kuì shān líng。

清秋

晁公溯

清秋独立望殊方,粉堞遥瞻埤堄长。qīng qiū dú lì wàng shū fāng,fěn dié yáo zhān pí nì zhǎng。
水满苍江平巨硖,风交翠木乱寒塘。shuǐ mǎn cāng jiāng píng jù xiá,fēng jiāo cuì mù luàn hán táng。
滞留晚岁违公府,准拟明年入帝乡。zhì liú wǎn suì wéi gōng fǔ,zhǔn nǐ míng nián rù dì xiāng。
多病早衰才不振,豫惭无赋奏长杨。duō bìng zǎo shuāi cái bù zhèn,yù cán wú fù zòu zhǎng yáng。

浔阳

晁公溯

渺渺苍江绕郭流,菰蒲杜若满汀洲。miǎo miǎo cāng jiāng rào guō liú,gū pú dù ruò mǎn tīng zhōu。
山云不动飞黄鹤,春水无边没白鸥。shān yún bù dòng fēi huáng hè,chūn shuǐ wú biān méi bái ōu。
日落荒城闻戍鼓,天清绝浦见行舟。rì luò huāng chéng wén shù gǔ,tiān qīng jué pǔ jiàn xíng zhōu。
老夫旧有湘吴兴,聊复今年作远游。lǎo fū jiù yǒu xiāng wú xīng,liáo fù jīn nián zuò yuǎn yóu。

郭外

晁公溯

修林绕屋尚扶疏,绀叶樛枝老不枯。xiū lín rào wū shàng fú shū,gàn yè jiū zhī lǎo bù kū。
晴庑无风乌自语,秋场落日雉相呼。qíng wǔ wú fēng wū zì yǔ,qiū chǎng luò rì zhì xiāng hū。
一区未有子云宅,半世空看摩诘图。yī qū wèi yǒu zi yún zhái,bàn shì kōng kàn mó jí tú。
终拟买田阳羡去,肯浮沧海远乘桴。zhōng nǐ mǎi tián yáng xiàn qù,kěn fú cāng hǎi yuǎn chéng fú。

赵主簿护贡篚至吴下有诗见示用诗为谢

晁公溯

轴舻千里薄枞阳,未数当年汉省方。zhóu lú qiān lǐ báo cōng yáng,wèi shù dāng nián hàn shěng fāng。
勿为催归啼望帝,且看奉引驾乘黄。wù wèi cuī guī tí wàng dì,qiě kàn fèng yǐn jià chéng huáng。
四边每报风尘静,万国同瞻日月光。sì biān měi bào fēng chén jìng,wàn guó tóng zhān rì yuè guāng。
我愿与民歌击壤,求田当卖橐中装。wǒ yuàn yǔ mín gē jī rǎng,qiú tián dāng mài tuó zhōng zhuāng。

观雨

晁公溯

高阁前临野外村,坐看急雨洒山根。gāo gé qián lín yě wài cūn,zuò kàn jí yǔ sǎ shān gēn。
黑云合沓奔崖暗,白水崩腾赴硖喧。hēi yún hé dá bēn yá àn,bái shuǐ bēng téng fù xiá xuān。
已快修渠通草径,稍清瘴土净柴门。yǐ kuài xiū qú tōng cǎo jìng,shāo qīng zhàng tǔ jìng chái mén。
晚来更报沧江涨,津北津南没旧痕。wǎn lái gèng bào cāng jiāng zhǎng,jīn běi jīn nán méi jiù hén。

次韵程愿以十诗见示篇中多及故起居舍人程子山老懒姑取其一用韵答之

晁公溯

故乡乔木莫知年,闻道端居似玉川。gù xiāng qiáo mù mò zhī nián,wén dào duān jū shì yù chuān。
勿谓鲁侯吾不遇,试言卫政子奚先。wù wèi lǔ hóu wú bù yù,shì yán wèi zhèng zi xī xiān。
传家学问三冬足,插架文书四库全。chuán jiā xué wèn sān dōng zú,chā jià wén shū sì kù quán。
颇复因君怀柱史,当时高会有群贤。pǒ fù yīn jūn huái zhù shǐ,dāng shí gāo huì yǒu qún xián。

立春有感

晁公溯

岁尽无人访汴州,东风应到未央楼。suì jǐn wú rén fǎng biàn zhōu,dōng fēng yīng dào wèi yāng lóu。
荒垣草没牛羊入,废苑春生雉兔游。huāng yuán cǎo méi niú yáng rù,fèi yuàn chūn shēng zhì tù yóu。
万里艰难炊剑首,十年流落梦刀头。wàn lǐ jiān nán chuī jiàn shǒu,shí nián liú luò mèng dāo tóu。
一官何事不归去,空戴南冠泣楚囚。yī guān hé shì bù guī qù,kōng dài nán guān qì chǔ qiú。

喜雨简仲霍行之

晁公溯

久晴风暖纻溪城,陌上轻埃欲污人。jiǔ qíng fēng nuǎn zhù xī chéng,mò shàng qīng āi yù wū rén。
不惜春泥三日雨,且消乌帽十分尘。bù xī chūn ní sān rì yǔ,qiě xiāo wū mào shí fēn chén。
霏微著柳空添色,浩荡欺花便减春。fēi wēi zhù liǔ kōng tiān sè,hào dàng qī huā biàn jiǎn chūn。
拟作郊居雌霓赋,故人今日有王筠。nǐ zuò jiāo jū cí ní fù,gù rén jīn rì yǒu wáng yún。

二十七叔父书来说东都故居如昔

晁公溯

吴蜀相望万里程,经年书到说都城。wú shǔ xiāng wàng wàn lǐ chéng,jīng nián shū dào shuō dōu chéng。
御沟犹泛宫花出,春草还依辇路生。yù gōu yóu fàn gōng huā chū,chūn cǎo hái yī niǎn lù shēng。
京洛衣冠皆去国,东南父老亦伤情。jīng luò yī guān jiē qù guó,dōng nán fù lǎo yì shāng qíng。
郑公乡里闻如故,谁道胡儿解弛兵。zhèng gōng xiāng lǐ wén rú gù,shuí dào hú ér jiě chí bīng。

南州

晁公溯

久矣吾人愧白鸥,尘埃无路入南州。jiǔ yǐ wú rén kuì bái ōu,chén āi wú lù rù nán zhōu。
愁横蜀岭何年断,梦绕吴江尽日流。chóu héng shǔ lǐng hé nián duàn,mèng rào wú jiāng jǐn rì liú。
病骨本无轩冕相,微官端为稻粱谋。bìng gǔ běn wú xuān miǎn xiāng,wēi guān duān wèi dào liáng móu。
与君共约东归日,江总还家要黑头。yǔ jūn gòng yuē dōng guī rì,jiāng zǒng hái jiā yào hēi tóu。

官舍

晁公溯

得闲谁更傍人门,且喜深居少送迎。dé xián shuí gèng bàng rén mén,qiě xǐ shēn jū shǎo sòng yíng。
杨柳春风垂地影,芭蕉夜雨隔窗声。yáng liǔ chūn fēng chuí dì yǐng,bā jiāo yè yǔ gé chuāng shēng。
病宽束带围应减,愁搅枯肠睡苦轻。bìng kuān shù dài wéi yīng jiǎn,chóu jiǎo kū cháng shuì kǔ qīng。
明日公庭有官事,又须持板候鸡鸣。míng rì gōng tíng yǒu guān shì,yòu xū chí bǎn hòu jī míng。

止酒

晁公溯

卧病经旬不举觞,胸中无复少年狂。wò bìng jīng xún bù jǔ shāng,xiōng zhōng wú fù shǎo nián kuáng。
春心已逐飞花尽,午梦还随白日长。chūn xīn yǐ zhú fēi huā jǐn,wǔ mèng hái suí bái rì zhǎng。
尘事无穷那可了,诗情常在不能忘。chén shì wú qióng nà kě le,shī qíng cháng zài bù néng wàng。
闭门觅句无馀事,书策纷纷正绕床。bì mén mì jù wú yú shì,shū cè fēn fēn zhèng rào chuáng。

即事

晁公溯

故国边声静鼓鼙,依然宫阙泪沾衣。gù guó biān shēng jìng gǔ pí,yī rán gōng quē lèi zhān yī。
端门晓日乌声乐,别殿春风燕影归。duān mén xiǎo rì wū shēng lè,bié diàn chūn fēng yàn yǐng guī。
目断楚天嗟树隔,梦回梁苑逐云飞。mù duàn chǔ tiān jiē shù gé,mèng huí liáng yuàn zhú yún fēi。
里中父老今谁在,闻说比邻半是非。lǐ zhōng fù lǎo jīn shuí zài,wén shuō bǐ lín bàn shì fēi。

予己未十月二十有二日去涪上越明年八月二十有八日以事再来观山川之胜无异于昔而予之幽忧抑郁亦自若也

晁公溯

重来闲曳杖藜行,白帽依前似管宁。zhòng lái xián yè zhàng lí xíng,bái mào yī qián shì guǎn níng。
风雨只如当日恨,江山不改故时青。fēng yǔ zhǐ rú dāng rì hèn,jiāng shān bù gǎi gù shí qīng。
天寒未夕窗先暝,霜晚无声叶自零。tiān hán wèi xī chuāng xiān míng,shuāng wǎn wú shēng yè zì líng。
诗罢时为洛生咏,醉吟聊使故人听。shī bà shí wèi luò shēng yǒng,zuì yín liáo shǐ gù rén tīng。