古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

东津

晁公溯

东津草生花未开,西山雪消水欲来。dōng jīn cǎo shēng huā wèi kāi,xī shān xuě xiāo shuǐ yù lái。
玻瓈江尽不受垢,蒲萄酒浓初酦醅。bō lí jiāng jǐn bù shòu gòu,pú táo jiǔ nóng chū pò pēi。
啄木唤君有扣户,提壶劝我勤举杯。zhuó mù huàn jūn yǒu kòu hù,tí hú quàn wǒ qín jǔ bēi。
春能几何看即暮,一月杖藜须百回。chūn néng jǐ hé kàn jí mù,yī yuè zhàng lí xū bǎi huí。

龙爪滩

晁公溯

龙爪滩前江水平,蟆颐山下春草生。lóng zhǎo tān qián jiāng shuǐ píng,má yí shān xià chūn cǎo shēng。
白石既出细可数,杂花初开远更明。bái shí jì chū xì kě shù,zá huā chū kāi yuǎn gèng míng。
日落尽见楼阁影,天晴易闻钟鼓声。rì luò jǐn jiàn lóu gé yǐng,tiān qíng yì wén zhōng gǔ shēng。
至今回思三峡路,蛇退猿愁心甚惊。zhì jīn huí sī sān xiá lù,shé tuì yuán chóu xīn shén jīng。

次韵谢石教授喜雨

晁公溯

天子斋居坐法宫,万方都属指挥中。tiān zi zhāi jū zuò fǎ gōng,wàn fāng dōu shǔ zhǐ huī zhōng。
敢安无事思乐泮,方戒有司归在丰。gǎn ān wú shì sī lè pàn,fāng jiè yǒu sī guī zài fēng。
每念三农皆望岁,直期九月始休工。měi niàn sān nóng jiē wàng suì,zhí qī jiǔ yuè shǐ xiū gōng。
知君亦喜连宵雨,与涨词源更不穷。zhī jūn yì xǐ lián xiāo yǔ,yǔ zhǎng cí yuán gèng bù qióng。

次韵谢张德粹主簿

晁公溯

久知经籍总皆通,万卷纵横在腹中。jiǔ zhī jīng jí zǒng jiē tōng,wàn juǎn zòng héng zài fù zhōng。
占雨正当求管辂,藏冰更欲问申丰。zhàn yǔ zhèng dāng qiú guǎn lù,cáng bīng gèng yù wèn shēn fēng。
每惭列爵来分土,未办通商与惠工。měi cán liè jué lái fēn tǔ,wèi bàn tōng shāng yǔ huì gōng。
君自还家歌乐职,大碑深刻示无穷。jūn zì hái jiā gē lè zhí,dà bēi shēn kè shì wú qióng。

庭下荔子熟

晁公溯

修枝密叶总扶疏,小摘登盘置坐隅。xiū zhī mì yè zǒng fú shū,xiǎo zhāi dēng pán zhì zuò yú。
翠盖高垂张葆羽,赤缯全皱裹明珠。cuì gài gāo chuí zhāng bǎo yǔ,chì zēng quán zhòu guǒ míng zhū。
不劳汉候十五里,可压越人三百株。bù láo hàn hòu shí wǔ lǐ,kě yā yuè rén sān bǎi zhū。
欲与铨量立题品,岂惟当使橘为奴。yù yǔ quán liàng lì tí pǐn,qǐ wéi dāng shǐ jú wèi nú。

王伯厚以诗招伯浑次韵同往邀之

晁公溯

忆昨归来万里遥,不能对策未央朝。yì zuó guī lái wàn lǐ yáo,bù néng duì cè wèi yāng cháo。
山林得计成长往,松石为朋是久要。shān lín dé jì chéng zhǎng wǎng,sōng shí wèi péng shì jiǔ yào。
痛饮肯来同榼挈,小诗聊遣当弓招。tòng yǐn kěn lái tóng kē qiè,xiǎo shī liáo qiǎn dāng gōng zhāo。
请君莫学全椒老,涧下辛勤舍堕樵。qǐng jūn mò xué quán jiāo lǎo,jiàn xià xīn qín shě duò qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

束书归隐不辞遥,庠序懒陪耆老朝。shù shū guī yǐn bù cí yáo,xiáng xù lǎn péi qí lǎo cháo。
野外卜居无鬼瞰,山中誓墓以神要。yě wài bo jū wú guǐ kàn,shān zhōng shì mù yǐ shén yào。
暂来同作荔枝社,安可轻违桂树招。zàn lái tóng zuò lì zhī shè,ān kě qīng wéi guì shù zhāo。
已遣官奴理琴瑟,岂惟百戏但歌樵。yǐ qiǎn guān nú lǐ qín sè,qǐ wéi bǎi xì dàn gē qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

风俗相传三近古,作成况自圣明朝。fēng sú xiāng chuán sān jìn gǔ,zuò chéng kuàng zì shèng míng cháo。
藏家文字本苍史,继世子孙非黑要。cáng jiā wén zì běn cāng shǐ,jì shì zi sūn fēi hēi yào。
近报汉廷频诏下,时闻蜀士有旌招。jìn bào hàn tíng pín zhào xià,shí wén shǔ shì yǒu jīng zhāo。
怪君尚尔衣逢掖,独向空山伴采樵。guài jūn shàng ěr yī féng yē,dú xiàng kōng shān bàn cǎi qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

背郭深通一径遥,奔流坐看百川朝。bèi guō shēn tōng yī jìng yáo,bēn liú zuò kàn bǎi chuān cháo。
飞来黄鹄陂已复,归去白鸥盟可要。fēi lái huáng gǔ bēi yǐ fù,guī qù bái ōu méng kě yào。
益部官曹宁久处,津乡书札近相招。yì bù guān cáo níng jiǔ chù,jīn xiāng shū zhá jìn xiāng zhāo。
此生若有躬耕地,白首甘心老负樵。cǐ shēng ruò yǒu gōng gēng dì,bái shǒu gān xīn lǎo fù qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

古者诸侯今牧守,衰迟难强岁相朝。gǔ zhě zhū hóu jīn mù shǒu,shuāi chí nán qiáng suì xiāng cháo。
惟须稚子理蓑笠,兼有老妻缝襋要。wéi xū zhì zi lǐ suō lì,jiān yǒu lǎo qī fèng jí yào。
来岁定从田父去,飞书不待故人招。lái suì dìng cóng tián fù qù,fēi shū bù dài gù rén zhāo。
平生最爱津乡聚,江小可渔山可樵。píng shēng zuì ài jīn xiāng jù,jiāng xiǎo kě yú shān kě qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

东望行都绛阙遥,老来筋力倦趋朝。dōng wàng xíng dōu jiàng quē yáo,lǎo lái jīn lì juàn qū cháo。
谁能作吏沈簿领,但欲买田书质要。shuí néng zuò lì shěn bù lǐng,dàn yù mǎi tián shū zhì yào。
雅意庶同高士传,不才难望大夫招。yǎ yì shù tóng gāo shì chuán,bù cái nán wàng dà fū zhāo。
津乡旧有先贤宅,过者刍荛莫敢樵。jīn xiāng jiù yǒu xiān xián zhái,guò zhě chú ráo mò gǎn qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

筋力何堪道路遥,难陪诸彦侍同朝。jīn lì hé kān dào lù yáo,nán péi zhū yàn shì tóng cháo。
初无计上三年最,况敢功思万里要。chū wú jì shàng sān nián zuì,kuàng gǎn gōng sī wàn lǐ yào。
北塞单于皆入贡,西山赞普不劳招。běi sāi dān yú jiē rù gòng,xī shān zàn pǔ bù láo zhāo。
传闻已卧清边鼓,堑垒长闲守木樵。chuán wén yǐ wò qīng biān gǔ,qiàn lěi zhǎng xián shǒu mù qiáo。

师伯浑用韵复次

晁公溯

日翻蠹简书斋里,往往编摹自汉朝。rì fān dù jiǎn shū zhāi lǐ,wǎng wǎng biān mó zì hàn cháo。
鸡距束毫来武信,马肝琢砚出高要。jī jù shù háo lái wǔ xìn,mǎ gān zuó yàn chū gāo yào。
时因抚事歌成相,更复怀人作大招。shí yīn fǔ shì gē chéng xiāng,gèng fù huái rén zuò dà zhāo。
知子山中富吟咏,纵横文力到孙樵。zhī zi shān zhōng fù yín yǒng,zòng héng wén lì dào sūn qiáo。

次韵鲜于晋伯清明日过水南

晁公溯

盈笺寄我送春诗,不减风流杜牧之。yíng jiān jì wǒ sòng chūn shī,bù jiǎn fēng liú dù mù zhī。
觅句已应儿辈觉,论书那得外人知。mì jù yǐ yīng ér bèi jué,lùn shū nà dé wài rén zhī。
如闻此上三年最,相过能成一段奇。rú wén cǐ shàng sān nián zuì,xiāng guò néng chéng yī duàn qí。
况及霜天宜把酒,四郊物色胜花时。kuàng jí shuāng tiān yí bǎ jiǔ,sì jiāo wù sè shèng huā shí。

次韵鲜于晋伯清明日过水南

晁公溯

又赋斜川五日诗,行将去此欲何之。yòu fù xié chuān wǔ rì shī,xíng jiāng qù cǐ yù hé zhī。
一年春事仓庚报,万里乡心杜宇知。yī nián chūn shì cāng gēng bào,wàn lǐ xiāng xīn dù yǔ zhī。
笔力早衰无痛快,词源渐老乏经奇。bǐ lì zǎo shuāi wú tòng kuài,cí yuán jiàn lǎo fá jīng qí。
文章子骏惟君似,学到扬州刺史时。wén zhāng zi jùn wéi jūn shì,xué dào yáng zhōu cì shǐ shí。