古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

师袭卿来权摄峨眉县禄东之来乃去送以诗乃元日也

晁公溯

白水诸山翠作堆,岂令飞舄着尘埃。bái shuǐ zhū shān cuì zuò duī,qǐ lìng fēi xì zhe chén āi。
勿嫌屈子峨眉县,正得同吾婪尾杯。wù xián qū zi é méi xiàn,zhèng dé tóng wú lán wěi bēi。
淑日升堂迎昼永,和风排闼送春来。shū rì shēng táng yíng zhòu yǒng,hé fēng pái tà sòng chūn lái。
还家尚可为亲寿,柏叶清尊手自开。hái jiā shàng kě wèi qīn shòu,bǎi yè qīng zūn shǒu zì kāi。

送汤子才

晁公溯

江湖此去水连空,万贾连樯浩渺中。jiāng hú cǐ qù shuǐ lián kōng,wàn jiǎ lián qiáng hào miǎo zhōng。
帆影浸斜青草月,笛声吹尽碧芦风。fān yǐng jìn xié qīng cǎo yuè,dí shēng chuī jǐn bì lú fēng。
未论魏阙功名近,不与巴山气象同。wèi lùn wèi quē gōng míng jìn,bù yǔ bā shān qì xiàng tóng。
更到临平看辇路,沙堤十里软尘红。gèng dào lín píng kàn niǎn lù,shā dī shí lǐ ruǎn chén hóng。

江行

晁公溯

泸南道穷复剑西,桃花浪生行苦迟。lú nán dào qióng fù jiàn xī,táo huā làng shēng xíng kǔ chí。
百丈牵舟上春水,三尺为邦逢圣时。bǎi zhàng qiān zhōu shàng chūn shuǐ,sān chǐ wèi bāng féng shèng shí。
平芜细麦绿相映,老树杂花红已衰。píng wú xì mài lǜ xiāng yìng,lǎo shù zá huā hóng yǐ shuāi。
峨眉山月今始见,令人绝叹谪仙词。é méi shān yuè jīn shǐ jiàn,lìng rén jué tàn zhé xiān cí。

王元才甥见过其弟元济甥继来有诗次韵

晁公溯

把酒悲歌望蜀天,感今怀昔重悽然。bǎ jiǔ bēi gē wàng shǔ tiān,gǎn jīn huái xī zhòng qī rán。
道坚或谓如无忌,灵运还欣对阿连。dào jiān huò wèi rú wú jì,líng yùn hái xīn duì ā lián。
他日鹏应自鹍化,此生蚿岂待夔怜。tā rì péng yīng zì kūn huà,cǐ shēng xián qǐ dài kuí lián。
笔锋剩淬犹锥利,明岁文场破两甄。bǐ fēng shèng cuì yóu zhuī lì,míng suì wén chǎng pò liǎng zhēn。

晓望

晁公溯

城上高楼出女墙,遥看初日尚苍凉。chéng shàng gāo lóu chū nǚ qiáng,yáo kàn chū rì shàng cāng liáng。
松边淅沥风成响,草际晶荧露有光。sōng biān xī lì fēng chéng xiǎng,cǎo jì jīng yíng lù yǒu guāng。
乐岁共歌羊考牧,新春不与雁还乡。lè suì gòng gē yáng kǎo mù,xīn chūn bù yǔ yàn hái xiāng。
圣时愿报收舆地,快自襄阳下洛阳。shèng shí yuàn bào shōu yú dì,kuài zì xiāng yáng xià luò yáng。

书斋

晁公溯

廷尉已执天下平,更出一节令循行。tíng wèi yǐ zhí tiān xià píng,gèng chū yī jié lìng xún xíng。
时清断狱岁大减,小臣何功君圣明。shí qīng duàn yù suì dà jiǎn,xiǎo chén hé gōng jūn shèng míng。
纸窗风破夜自语,瓦沟雨来寒有声。zhǐ chuāng fēng pò yè zì yǔ,wǎ gōu yǔ lái hán yǒu shēng。
官闲无事但宴坐,满室惟对书纵横。guān xián wú shì dàn yàn zuò,mǎn shì wéi duì shū zòng héng。

离南平

晁公溯

晨光惨惨杂微霄,寒水溅溅更断桥。chén guāng cǎn cǎn zá wēi xiāo,hán shuǐ jiàn jiàn gèng duàn qiáo。
风陨栗房开紫玉,烟蒙萝幄叠青绡。fēng yǔn lì fáng kāi zǐ yù,yān méng luó wò dié qīng xiāo。
官曹已毕三年考,客路深嗟万里遥。guān cáo yǐ bì sān nián kǎo,kè lù shēn jiē wàn lǐ yáo。
从此扬舲下巴硖,新年当及未央朝。cóng cǐ yáng líng xià bā xiá,xīn nián dāng jí wèi yāng cháo。

西山

晁公溯

万州城西何所有,高山其下俯寒塘。wàn zhōu chéng xī hé suǒ yǒu,gāo shān qí xià fǔ hán táng。
浮鸥藉草溪沙暖,飞鸟冲花野树香。fú ōu jí cǎo xī shā nuǎn,fēi niǎo chōng huā yě shù xiāng。
他日拟从南岳隐,平生尤爱北窗凉。tā rì nǐ cóng nán yuè yǐn,píng shēng yóu ài běi chuāng liáng。
道人为我收松子,剩种清阴十亩长。dào rén wèi wǒ shōu sōng zi,shèng zhǒng qīng yīn shí mǔ zhǎng。

山行

晁公溯

白沙素石净无泥,橘刺藤梢已不迷。bái shā sù shí jìng wú ní,jú cì téng shāo yǐ bù mí。
牛放远山连雁鹜,蛙鸣废沼下凫鹥。niú fàng yuǎn shān lián yàn wù,wā míng fèi zhǎo xià fú yī。
终年去国空弹铗,尽日看云且杖藜。zhōng nián qù guó kōng dàn jiá,jǐn rì kàn yún qiě zhàng lí。
久客诸侯成底事,幸逢宽政免推挤。jiǔ kè zhū hóu chéng dǐ shì,xìng féng kuān zhèng miǎn tuī jǐ。

江边

晁公溯

素石寒沙共眇然,荒城古木暮云悬。sù shí hán shā gòng miǎo rán,huāng chéng gǔ mù mù yún xuán。
空山静答钟声远,落日晴随树影圆。kōng shān jìng dá zhōng shēng yuǎn,luò rì qíng suí shù yǐng yuán。
屡报传烽沈塞外,时来倚杖立江边。lǚ bào chuán fēng shěn sāi wài,shí lái yǐ zhàng lì jiāng biān。
东南耆旧今安否,欲寄新诗谁为传。dōng nán qí jiù jīn ān fǒu,yù jì xīn shī shuí wèi chuán。

江边

晁公溯

江边日日强登台,越柁吴樯久不来。jiāng biān rì rì qiáng dēng tái,yuè duò wú qiáng jiǔ bù lái。
投迹东巴留万里,侧身南极望三台。tóu jì dōng bā liú wàn lǐ,cè shēn nán jí wàng sān tái。
公朝遣使丁年去,丞相疏恩甲第开。gōng cháo qiǎn shǐ dīng nián qù,chéng xiāng shū ēn jiǎ dì kāi。
圣主得贤如作颂,微臣愧乏子渊才。shèng zhǔ dé xián rú zuò sòng,wēi chén kuì fá zi yuān cái。

江流

晁公溯

江流日日上平芜,细径侵沙渐欲无。jiāng liú rì rì shàng píng wú,xì jìng qīn shā jiàn yù wú。
袅袅紫苞开露笋,森森青节乱风蒲。niǎo niǎo zǐ bāo kāi lù sǔn,sēn sēn qīng jié luàn fēng pú。
晴川默数千艘过,深硖遥看一水趋。qíng chuān mò shù qiān sōu guò,shēn xiá yáo kàn yī shuǐ qū。
传道南樯有归使,晚来失喜问扬都。chuán dào nán qiáng yǒu guī shǐ,wǎn lái shī xǐ wèn yáng dōu。

偶成

晁公溯

离离树影晓仍疏,寂寂禽声暖自呼。lí lí shù yǐng xiǎo réng shū,jì jì qín shēng nuǎn zì hū。
雨垤蓄粻来聚蚁,风檐坏网落悬蛛。yǔ dié xù zhāng lái jù yǐ,fēng yán huài wǎng luò xuán zhū。
十年空诵归田赋,万里试披舆地图。shí nián kōng sòng guī tián fù,wàn lǐ shì pī yú dì tú。
老向人间定何许,只今湖海更南隅。lǎo xiàng rén jiān dìng hé xǔ,zhǐ jīn hú hǎi gèng nán yú。

中原

晁公溯

中原北望连虎牢,遗老略皆死草茅。zhōng yuán běi wàng lián hǔ láo,yí lǎo lüè jiē sǐ cǎo máo。
腥臊千秋万岁殿,尘埃四通五达郊。xīng sāo qiān qiū wàn suì diàn,chén āi sì tōng wǔ dá jiāo。
无人雄心肯出塞,何日战骨与封崤。wú rén xióng xīn kěn chū sāi,hé rì zhàn gǔ yǔ fēng xiáo。
三军岁岁费供给,但闻边庭峙刍茭。sān jūn suì suì fèi gōng gěi,dàn wén biān tíng zhì chú jiāo。

石判官惠诗用韵为谢

晁公溯

吾宗衰谢尚斯文,长抱遗经教子孙。wú zōng shuāi xiè shàng sī wén,zhǎng bào yí jīng jiào zi sūn。
海内世家惭卫史,壁中编简即齐论。hǎi nèi shì jiā cán wèi shǐ,bì zhōng biān jiǎn jí qí lùn。
交游幸得二三子,毁誉当如六四坤。jiāo yóu xìng dé èr sān zi,huǐ yù dāng rú liù sì kūn。
肯为清谈饮一石,绝胜杂坐独留髡。kěn wèi qīng tán yǐn yī shí,jué shèng zá zuò dú liú kūn。