古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

怀子兼弟时在宁江赴试

晁公溯

霸国山河在,秋风草树疏。bà guó shān hé zài,qiū fēng cǎo shù shū。
羁游今几日,旅食定何如。jī yóu jīn jǐ rì,lǚ shí dìng hé rú。
梦想池塘句,愁消鸿雁书。mèng xiǎng chí táng jù,chóu xiāo hóng yàn shū。
细思治安策,勉力献公车。xì sī zhì ān cè,miǎn lì xiàn gōng chē。

怀子兼弟时在宁江赴试

晁公溯

江晚微收潦,乘流久已归。jiāng wǎn wēi shōu lǎo,chéng liú jiǔ yǐ guī。
沈郎正多病,水帝有馀威。shěn láng zhèng duō bìng,shuǐ dì yǒu yú wēi。
鸿雁几时到,脊鸰相背飞。hóng yàn jǐ shí dào,jí líng xiāng bèi fēi。
题书问行李,东望独依依。tí shū wèn xíng lǐ,dōng wàng dú yī yī。

送王和甄窦公瑞归鱼洞

晁公溯

壁挂凝尘榻,苔生啸月楼。bì guà níng chén tà,tái shēng xiào yuè lóu。
喜闻佳客至,能为故人留。xǐ wén jiā kè zhì,néng wèi gù rén liú。
雨积山川暝,风传鼓角秋。yǔ jī shān chuān míng,fēng chuán gǔ jiǎo qiū。
沙边晚相别,留眼送归舟。shā biān wǎn xiāng bié,liú yǎn sòng guī zhōu。

和郭安道

晁公溯

水落滩声急,风来树影移。shuǐ luò tān shēng jí,fēng lái shù yǐng yí。
懒穷千里目,空诵四愁诗。lǎn qióng qiān lǐ mù,kōng sòng sì chóu shī。
白帽何妨隐,黄粱未遣炊。bái mào hé fáng yǐn,huáng liáng wèi qiǎn chuī。
要令乡国梦,暂向枕中迟。yào lìng xiāng guó mèng,zàn xiàng zhěn zhōng chí。

喜雨

晁公溯

提封为国守,乐岁见天心。tí fēng wèi guó shǒu,lè suì jiàn tiān xīn。
与此一年食,赐之三日霖。yǔ cǐ yī nián shí,cì zhī sān rì lín。
打荷看急点,历竹有清音。dǎ hé kàn jí diǎn,lì zhú yǒu qīng yīn。
上帝嗟何远,昭昭寔汝临。shàng dì jiē hé yuǎn,zhāo zhāo shí rǔ lín。

喜王志夫来

晁公溯

懒观南土化,归勒北山铭。lǎn guān nán tǔ huà,guī lēi běi shān míng。
蜡屐乃相过,巾车何不停。là jī nǎi xiāng guò,jīn chē hé bù tíng。
复回千里驾,去食五侯鲭。fù huí qiān lǐ jià,qù shí wǔ hóu qīng。
想见知君到,传呼閤下铃。xiǎng jiàn zhī jūn dào,chuán hū gé xià líng。

次韵鲜于晋伯三月病起二首

晁公溯

桃李几何春已阑,杂生蘼芜与射干。táo lǐ jǐ hé chūn yǐ lán,zá shēng mí wú yǔ shè gàn。
永夏碧瓦藏绿暗,凉秋青山吐白团。yǒng xià bì wǎ cáng lǜ àn,liáng qiū qīng shān tǔ bái tuán。
开花旋见槐著荚,解箨忽惊笋成竿。kāi huā xuán jiàn huái zhù jiá,jiě tuò hū jīng sǔn chéng gān。
资州无事吾所羡,官居不殊涧谷盘。zī zhōu wú shì wú suǒ xiàn,guān jū bù shū jiàn gǔ pán。

次韵鲜于晋伯三月病起二首

晁公溯

甘雨尚啬风未阑,只今时清舞舜干。gān yǔ shàng sè fēng wèi lán,zhǐ jīn shí qīng wǔ shùn gàn。
山前四面云欲渰,松上五鬣露已团。shān qián sì miàn yún yù yǎn,sōng shàng wǔ liè lù yǐ tuán。
甚憎尘土愿投帻,颇思沧浪去持竿。shén zēng chén tǔ yuàn tóu zé,pǒ sī cāng làng qù chí gān。
何当共作鸡黍社,长者进酒少举盘。hé dāng gòng zuò jī shǔ shè,zhǎng zhě jìn jiǔ shǎo jǔ pán。

三月二十日东山云蜿蜒而上众指曰龙也已而大雨

晁公溯

东山龙起风雨来,势虽暴甚天无雷。dōng shān lóng qǐ fēng yǔ lái,shì suī bào shén tiān wú léi。
蜿蜒气上黑云合,喧豗浪打苍崖回。wān yán qì shàng hēi yún hé,xuān huī làng dǎ cāng yá huí。
千林通体有膏泽,四郊画时无尘埃。qiān lín tōng tǐ yǒu gāo zé,sì jiāo huà shí wú chén āi。
旧闻此地亦胜绝,夜夜神光如五台。jiù wén cǐ dì yì shèng jué,yè yè shén guāng rú wǔ tái。

喜刘文潜来奉简短作

晁公溯

吾州横绝峨嵋阴,地胜无复俗尘侵。wú zhōu héng jué é méi yīn,dì shèng wú fù sú chén qīn。
慈姥岩深不受暑,老翁井寒能洗心。cí lǎo yán shēn bù shòu shǔ,lǎo wēng jǐng hán néng xǐ xīn。
子来触热可休驾,我起呼风令解襟。zi lái chù rè kě xiū jià,wǒ qǐ hū fēng lìng jiě jīn。
芙蓉池上更爽垲,仰看参天皆茂林。fú róng chí shàng gèng shuǎng kǎi,yǎng kàn cān tiān jiē mào lín。

送邵仲象如吴下

晁公溯

乃翁昔为校书郎,汗简所载日月光。nǎi wēng xī wèi xiào shū láng,hàn jiǎn suǒ zài rì yuè guāng。
今看太史牛马走,往见中朝鸳鹭行。jīn kàn tài shǐ niú mǎ zǒu,wǎng jiàn zhōng cháo yuān lù xíng。
南公闻名定倾盖,西府念旧当外堂。nán gōng wén míng dìng qīng gài,xī fǔ niàn jiù dāng wài táng。
傥思泰定山下路,肯来从我无相忘。tǎng sī tài dìng shān xià lù,kěn lái cóng wǒ wú xiāng wàng。

闻稻有成

晁公溯

庭柯不摇绿蔽空,西风未回尚南风。tíng kē bù yáo lǜ bì kōng,xī fēng wèi huí shàng nán fēng。
香稻既收八月白,晚花能开百日红。xiāng dào jì shōu bā yuè bái,wǎn huā néng kāi bǎi rì hóng。
安排物色慰年暮,流落天涯嗟路穷。ān pái wù sè wèi nián mù,liú luò tiān yá jiē lù qióng。
炎江热石那可触,少待征帆驾归鸿。yán jiāng rè shí nà kě chù,shǎo dài zhēng fān jià guī hóng。

竹醉日

晁公溯

尘埃蓬勃欲障天,略无爽气北牖前。chén āi péng bó yù zhàng tiān,lüè wú shuǎng qì běi yǒu qián。
五月风炎竹尚醉,九衢日长柳亦眠。wǔ yuè fēng yán zhú shàng zuì,jiǔ qú rì zhǎng liǔ yì mián。
小儿畏热书颇废,老子罢食梦相牵。xiǎo ér wèi rè shū pǒ fèi,lǎo zi bà shí mèng xiāng qiān。
桂浆蔗饮不解渴,汲尽百壶冰井泉。guì jiāng zhè yǐn bù jiě kě,jí jǐn bǎi hú bīng jǐng quán。

燕闲

晁公溯

四无市声身燕闲,更居高明益清安。sì wú shì shēng shēn yàn xián,gèng jū gāo míng yì qīng ān。
铜瓶水冷碧井冻,冰浆饭香白雪寒。tóng píng shuǐ lěng bì jǐng dòng,bīng jiāng fàn xiāng bái xuě hán。
味毋致和夏小正,仗当早归汉从官。wèi wú zhì hé xià xiǎo zhèng,zhàng dāng zǎo guī hàn cóng guān。
此身不愿奉朝请,但愿常甘藜藿盘。cǐ shēn bù yuàn fèng cháo qǐng,dàn yuàn cháng gān lí huò pán。

至汉嘉简李悦夫

晁公溯

一别相望费岁时,盛山父老至今思。yī bié xiāng wàng fèi suì shí,shèng shān fù lǎo zhì jīn sī。
才高方朔三千牍,名配韦郎十二诗。cái gāo fāng shuò sān qiān dú,míng pèi wéi láng shí èr shī。
论荐久闻章奏上,推迁独怪玺书迟。lùn jiàn jiǔ wén zhāng zòu shàng,tuī qiān dú guài xǐ shū chí。
少留剩看平羌水,更继风流太白词。shǎo liú shèng kàn píng qiāng shuǐ,gèng jì fēng liú tài bái cí。