古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

观莲

强至

水仙也曝晚霞衣,万片鲜红照绿池。shuǐ xiān yě pù wǎn xiá yī,wàn piàn xiān hóng zhào lǜ chí。
花近酒杯逾酷烈,盖随舞袖忽攲垂。huā jìn jiǔ bēi yú kù liè,gài suí wǔ xiù hū qī chuí。
且延胜赏观灵匹,好折清香赠侍姬。qiě yán shèng shǎng guān líng pǐ,hǎo zhé qīng xiāng zèng shì jī。
苦被浊泥埋没久,题诗今喜相公知。kǔ bèi zhuó ní mái méi jiǔ,tí shī jīn xǐ xiāng gōng zhī。

韩魏公生日二首

强至

早陪枢筦晚持衡,曾与君王致太平。zǎo péi shū guǎn wǎn chí héng,céng yǔ jūn wáng zhì tài píng。
一代尽宗萧相画,四夷犹服晋公名。yī dài jǐn zōng xiāo xiāng huà,sì yí yóu fú jìn gōng míng。
乾坤爽气初秋动,社稷元勋翌日生。qián kūn shuǎng qì chū qiū dòng,shè jì yuán xūn yì rì shēng。
今岁故乡诸父老,寿樽应喜得亲倾。jīn suì gù xiāng zhū fù lǎo,shòu zūn yīng xǐ dé qīn qīng。

韩魏公生日二首

强至

功名富贵旧元台,诞日新归故里来。gōng míng fù guì jiù yuán tái,dàn rì xīn guī gù lǐ lái。
绮席重张孙相阁,锦衣三照邺王台。qǐ xí zhòng zhāng sūn xiāng gé,jǐn yī sān zhào yè wáng tái。
相望全魏荣封国,不尽清漳伴寿杯。xiāng wàng quán wèi róng fēng guó,bù jǐn qīng zhāng bàn shòu bēi。
最是衔恩门下客,秀眉前祝落邹枚。zuì shì xián ēn mén xià kè,xiù méi qián zhù luò zōu méi。

荣归堂二首

强至

堂就新纡上相车,名尊为出紫泥书。táng jiù xīn yū shàng xiāng chē,míng zūn wèi chū zǐ ní shū。
清杯燕喜三春半,黄阁归来一纪馀。qīng bēi yàn xǐ sān chūn bàn,huáng gé guī lái yī jì yú。
香径生辉荣草木,画檐垂荫乐禽鱼。xiāng jìng shēng huī róng cǎo mù,huà yán chuí yīn lè qín yú。
官轻可笑江东老,也漫怀章诧里闾。guān qīng kě xiào jiāng dōng lǎo,yě màn huái zhāng chà lǐ lǘ。

荣归堂二首

强至

嫩柳浓花围旧圃,朱甍碧瓦照春池。nèn liǔ nóng huā wéi jiù pǔ,zhū méng bì wǎ zhào chūn chí。
黄金腰下还乡印,翠琰胸中报国诗。huáng jīn yāo xià hái xiāng yìn,cuì yǎn xiōng zhōng bào guó shī。
乘驷长卿羞志浅,怀章公子恨名迟。chéng sì zhǎng qīng xiū zhì qiǎn,huái zhāng gōng zi hèn míng chí。
知公触事须尊主,揭榜新堂是训辞。zhī gōng chù shì xū zūn zhǔ,jiē bǎng xīn táng shì xùn cí。

依韵和酬留别

强至

魏国山河气自雄,殊方客子一身穷。wèi guó shān hé qì zì xióng,shū fāng kè zi yī shēn qióng。
灵文独富肝脾内,秀句连成咳唾中。líng wén dú fù gān pí nèi,xiù jù lián chéng ké tuò zhōng。
细数旧游如俯仰,俄惊新别又西东。xì shù jiù yóu rú fǔ yǎng,é jīng xīn bié yòu xī dōng。
郡侯早晚论高行,懒就秋闱望至公。jùn hóu zǎo wǎn lùn gāo xíng,lǎn jiù qiū wéi wàng zhì gōng。

九日二首

强至

去岁重阳踏路尘,异乡今日恨还新。qù suì zhòng yáng tà lù chén,yì xiāng jīn rì hèn hái xīn。
如何佳节长为客,却恐黄花解笑人。rú hé jiā jié zhǎng wèi kè,què kǒng huáng huā jiě xiào rén。
强饮破愁为乐酒,自怜多病足情身。qiáng yǐn pò chóu wèi lè jiǔ,zì lián duō bìng zú qíng shēn。
龙山旧事知难问,千载相期属此辰。lóng shān jiù shì zhī nán wèn,qiān zài xiāng qī shǔ cǐ chén。

九日二首

强至

渐老襟怀已足悲,登高节物可无诗。jiàn lǎo jīn huái yǐ zú bēi,dēng gāo jié wù kě wú shī。
秋声飒爽侵蓬鬓,晚意萧条伴菊枝。qiū shēng sà shuǎng qīn péng bìn,wǎn yì xiāo tiáo bàn jú zhī。
故里江山寻好处,重阳樽酒负当时。gù lǐ jiāng shān xún hǎo chù,zhòng yáng zūn jiǔ fù dāng shí。
天边鸿雁随南望,忆弟双眸泪欲垂。tiān biān hóng yàn suí nán wàng,yì dì shuāng móu lèi yù chuí。

马上见华山

强至

身寄秦川紫翠间,举头行坐对南山。shēn jì qín chuān zǐ cuì jiān,jǔ tóu xíng zuò duì nán shān。
忽来烟际逢仙掌,更觉天边慰客颜。hū lái yān jì féng xiān zhǎng,gèng jué tiān biān wèi kè yán。
霖雨不知何日作,片云犹向此时闲。lín yǔ bù zhī hé rì zuò,piàn yún yóu xiàng cǐ shí xián。
三峰信美那能恋,自有家林未得还。sān fēng xìn měi nà néng liàn,zì yǒu jiā lín wèi dé hái。

西距渭南二十里有佛祠曰梁田其主僧守遂者引予登阁久之欲题名屋壁守遂遽阻曰有榜谕恐得罪于邑大夫愿勿题又阁有韩玉汝赴洋州日留题诗板而书字犹新询于守遂曰前日韩将漕本道亦邑宰令写之诗也因感世态而作

强至

洋州太守驻双轮,佳句曾留渭水春。yáng zhōu tài shǒu zhù shuāng lún,jiā jù céng liú wèi shuǐ chūn。
一纪却题关右节,二篇才出屋间尘。yī jì què tí guān yòu jié,èr piān cái chū wū jiān chén。
濡毫忽听山僧语,题柱须防县令嗔。rú háo hū tīng shān sēng yǔ,tí zhù xū fáng xiàn lìng chēn。
只道衣冠专世态,炎凉也属不毛人。zhǐ dào yī guān zhuān shì tài,yán liáng yě shǔ bù máo rén。

五路岭

强至

一径高盘十里馀,人心马足厌崎岖。yī jìng gāo pán shí lǐ yú,rén xīn mǎ zú yàn qí qū。
只凭顽石专为险,不识青云自有衢。zhǐ píng wán shí zhuān wèi xiǎn,bù shí qīng yún zì yǒu qú。
地气难通树多瘦,阳晖应近草先枯。dì qì nán tōng shù duō shòu,yáng huī yīng jìn cǎo xiān kū。
我行方欲奋遐蹠,顾尔安能碍坦途。wǒ xíng fāng yù fèn xiá zhí,gù ěr ān néng ài tǎn tú。

和梁润之晚登并岭

强至

翠华绛节去忘还,辇路宫墙坏旧山。cuì huá jiàng jié qù wàng hái,niǎn lù gōng qiáng huài jiù shān。
青史空文兴废后,玉真馀恨有无间。qīng shǐ kōng wén xīng fèi hòu,yù zhēn yú hèn yǒu wú jiān。
杖藜一笑缘危径,弄笔高吟望故关。zhàng lí yī xiào yuán wēi jìng,nòng bǐ gāo yín wàng gù guān。
足力怪君强健甚,惯行栈道不为艰。zú lì guài jūn qiáng jiàn shén,guàn xíng zhàn dào bù wèi jiān。

依韵酬献陈州王密学见寄二首

强至

触热初来太华西,恐烦后命促佳期。chù rè chū lái tài huá xī,kǒng fán hòu mìng cù jiā qī。
两人幕府叨同日,千载门阑值一时。liǎng rén mù fǔ dāo tóng rì,qiān zài mén lán zhí yī shí。
储邸忽开趋诏召,宾筵空在失栖迟。chǔ dǐ hū kāi qū zhào zhào,bīn yán kōng zài shī qī chí。
念公诗句情无极,更听秦民话去思。niàn gōng shī jù qíng wú jí,gèng tīng qín mín huà qù sī。

依韵酬献陈州王密学见寄二首

强至

忆昨驱车始向西,樊川又见菊花期。yì zuó qū chē shǐ xiàng xī,fán chuān yòu jiàn jú huā qī。
滞留旧幕嗟今日,淡笑清樽记昔时。zhì liú jiù mù jiē jīn rì,dàn xiào qīng zūn jì xī shí。
屡辟滥充宾客晚,厚恩惭报主人迟。lǚ pì làn chōng bīn kè wǎn,hòu ēn cán bào zhǔ rén chí。
淮南卧治那能久,天子怀贤入梦思。huái nán wò zhì nà néng jiǔ,tiān zi huái xián rù mèng sī。

和张文通书怀

强至

仕涂众伪杂吾真,谁信千钧重一身。shì tú zhòng wěi zá wú zhēn,shuí xìn qiān jūn zhòng yī shēn。
赫赫朱门公相远,寥寥黄卷圣贤亲。hè hè zhū mén gōng xiāng yuǎn,liáo liáo huáng juǎn shèng xián qīn。
府居此日嗟孤宦,乡饮当年谬上宾。fǔ jū cǐ rì jiē gū huàn,xiāng yǐn dāng nián miù shàng bīn。
犹喜故人同旧幕,每容诗句续阳春。yóu xǐ gù rén tóng jiù mù,měi róng shī jù xù yáng chūn。