古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

渑池

强至

古邑人烟陕雒间,马蹄车辙许谁闲。gǔ yì rén yān shǎn luò jiān,mǎ tí chē zhé xǔ shuí xián。
不堪晓雨妨行兴,犹喜秋风慰客颜。bù kān xiǎo yǔ fáng xíng xīng,yóu xǐ qiū fēng wèi kè yán。
老去稍知筋力倦,年来只益鬓毛斑。lǎo qù shāo zhī jīn lì juàn,nián lái zhǐ yì bìn máo bān。
相如屈赵无遗迹,独有空名重泰山。xiāng rú qū zhào wú yí jì,dú yǒu kōng míng zhòng tài shān。

长安九日

强至

雁落霜清对此辰,蚁浮酒浊唤何人。yàn luò shuāng qīng duì cǐ chén,yǐ fú jiǔ zhuó huàn hé rén。
二年不见江南弟,九日空怜渭北身。èr nián bù jiàn jiāng nán dì,jiǔ rì kōng lián wèi běi shēn。
白发转多羞插帽,黄花漫好拟沾巾。bái fā zhuǎn duō xiū chā mào,huáng huā màn hǎo nǐ zhān jīn。
功名又逐秋风晚,惟有登高诗句新。gōng míng yòu zhú qiū fēng wǎn,wéi yǒu dēng gāo shī jù xīn。

离京兆日独里人叶舜举秘丞胡从道户曹远饯至长乐坂

强至

两经辟命住秦关,府罢东随相国还。liǎng jīng pì mìng zhù qín guān,fǔ bà dōng suí xiāng guó hái。
物态当时倾附后,人情今日有无间。wù tài dāng shí qīng fù hòu,rén qíng jīn rì yǒu wú jiān。
青门雨送归行色,白酒风吹上别颜。qīng mén yǔ sòng guī xíng sè,bái jiǔ fēng chuī shàng bié yán。
相见去留终不改,只应同里与南山。xiāng jiàn qù liú zhōng bù gǎi,zhǐ yīng tóng lǐ yǔ nán shān。

岳庙斋宫与崔伯宪都官王正甫殿丞饮别二君各以诗送行席上作短篇奉答

强至

乡人分散几流萍,长乐坡头已涕零。xiāng rén fēn sàn jǐ liú píng,zhǎng lè pō tóu yǐ tì líng。
太华相逢聊永日,故交渐少似残星。tài huá xiāng féng liáo yǒng rì,gù jiāo jiàn shǎo shì cán xīng。
别杯犹恨樽前缓,诗笔那容席上停。bié bēi yóu hèn zūn qián huǎn,shī bǐ nà róng xí shàng tíng。
车马东西从此隔,明朝惟见乱山青。chē mǎ dōng xī cóng cǐ gé,míng cháo wéi jiàn luàn shān qīng。

九月二十六日河上雪

强至

昨朝今日尽天风,九月长河雪片中。zuó cháo jīn rì jǐn tiān fēng,jiǔ yuè zhǎng hé xuě piàn zhōng。
云外谁偷榆荚种,人间自满菊花丛。yún wài shuí tōu yú jiá zhǒng,rén jiān zì mǎn jú huā cóng。
群阴已鼓先时勇,万井应愁卒岁穷。qún yīn yǐ gǔ xiān shí yǒng,wàn jǐng yīng chóu zú suì qióng。
亦欲蹇驴乘逸兴,灞桥何处觅诗翁。yì yù jiǎn lǘ chéng yì xīng,bà qiáo hé chù mì shī wēng。

依韵和判府司徒侍中雪霁登休逸台

强至

环台雪后从公登,四顾乾坤表里明。huán tái xuě hòu cóng gōng dēng,sì gù qián kūn biǎo lǐ míng。
粉水半消池日薄,玉枝相戛竹风清。fěn shuǐ bàn xiāo chí rì báo,yù zhī xiāng jiá zhú fēng qīng。
园林洒落人间世,樽酒逍遥物外情。yuán lín sǎ luò rén jiān shì,zūn jiǔ xiāo yáo wù wài qíng。
写景不须搜画笔,诗参化匠自天成。xiě jǐng bù xū sōu huà bǐ,shī cān huà jiàng zì tiān chéng。

依韵奉和判府司徒侍中壕林

强至

星榆落种还生地,营柳移根总傍壕。xīng yú luò zhǒng hái shēng dì,yíng liǔ yí gēn zǒng bàng háo。
夸父林稠宜较盛,太师垣峻敢争高。kuā fù lín chóu yí jiào shèng,tài shī yuán jùn gǎn zhēng gāo。
岁科充蠹疲民产,城守胜提壮士旄。suì kē chōng dù pí mín chǎn,chéng shǒu shèng tí zhuàng shì máo。
长与万家添外圉,邺人心结此思牢。zhǎng yǔ wàn jiā tiān wài yǔ,yè rén xīn jié cǐ sī láo。

留守司徒侍中宠示上巳属疾钧什谨依韵奉和

强至

上巳曾陪宴后池,风光一匝又花时。shàng sì céng péi yàn hòu chí,fēng guāng yī zā yòu huā shí。
当年簪履谁犹在,今日门墙独未离。dāng nián zān lǚ shuí yóu zài,jīn rì mén qiáng dú wèi lí。
步怯园林虽晚到,恩深草木已先知。bù qiè yuán lín suī wǎn dào,ēn shēn cǎo mù yǐ xiān zhī。
都人不省忧民病,只讶行春绣旆迟。dōu rén bù shěng yōu mín bìng,zhǐ yà xíng chūn xiù pèi chí。

和登金铜门

强至

高门缔构自何年,朱栱金铺丽目前。gāo mén dì gòu zì hé nián,zhū gǒng jīn pù lì mù qián。
楼上台光临暇日,座间凉气失炎天。lóu shàng tái guāng lín xiá rì,zuò jiān liáng qì shī yán tiān。
草涵宿雨浓如染,林曝晴曦燥欲然。cǎo hán sù yǔ nóng rú rǎn,lín pù qíng xī zào yù rán。
早晚定归黄閤去,剩移夏榻就风眠。zǎo wǎn dìng guī huáng gé qù,shèng yí xià tà jiù fēng mián。

某伏睹判府司徒侍中置酒宴客即时雪作谨成七言律诗一首上献

强至

相君东閤冒寒开,朔雪贪随乐事来。xiāng jūn dōng gé mào hán kāi,shuò xuě tān suí lè shì lái。
腊信未通先漏泄,台光欲近却迟回。là xìn wèi tōng xiān lòu xiè,tái guāng yù jìn què chí huí。
势轻漫拟凌歌袖,片小才能缀酒杯。shì qīng màn nǐ líng gē xiù,piàn xiǎo cái néng zhuì jiǔ bēi。
寂寞相如孤客在,定应授简属邹枚。jì mò xiāng rú gū kè zài,dìng yīng shòu jiǎn shǔ zōu méi。

某不度轻僭始以鄙句尘献判府安抚司徒侍中特屈威尊过赐宠和伏读荣荷谨成律诗一首代启上谢

强至

司马当年侍兔园,只摅秘思奉清樽。sī mǎ dāng nián shì tù yuán,zhǐ shū mì sī fèng qīng zūn。
岂如下客吟飞雪,继屈三公赐雅言。qǐ rú xià kè yín fēi xuě,jì qū sān gōng cì yǎ yán。
句揣物形虽有迹,笔镵天巧独无痕。jù chuāi wù xíng suī yǒu jì,bǐ chán tiān qiǎo dú wú hén。
岂惟一府夸荣玩,犹得他时耀子孙。qǐ wéi yī fǔ kuā róng wán,yóu dé tā shí yào zi sūn。

依韵奉和判府司徒侍中望宸閤雪后

强至

雪中气象但漫漫,雪后乾坤净好看。xuě zhōng qì xiàng dàn màn màn,xuě hòu qián kūn jìng hǎo kàn。
零落瑶林晴照里,参差银阙暮云端。líng luò yáo lín qíng zhào lǐ,cān chà yín quē mù yún duān。
疑开粉墨图新就,犹洒楼台笔未干。yí kāi fěn mò tú xīn jiù,yóu sǎ lóu tái bǐ wèi gàn。
万井都人蒙煦育,恩深不觉夜来寒。wàn jǐng dōu rén méng xù yù,ēn shēn bù jué yè lái hán。

再和

强至

公到层轩雪已残,萧林素节晓相看。gōng dào céng xuān xuě yǐ cán,xiāo lín sù jié xiǎo xiāng kàn。
山融爱日酥千点,地接顽云缟万端。shān róng ài rì sū qiān diǎn,dì jiē wán yún gǎo wàn duān。
曾有金樽开兔苑,况无铁甲戍桑干。céng yǒu jīn zūn kāi tù yuàn,kuàng wú tiě jiǎ shù sāng gàn。
清风落纸成佳句,身世浑疑在广寒。qīng fēng luò zhǐ chéng jiā jù,shēn shì hún yí zài guǎng hán。

春日送王明远

强至

马蹄乘兴急离秦,轻雪初消塞外尘。mǎ tí chéng xīng jí lí qín,qīng xuě chū xiāo sāi wài chén。
谈笑暂来趋幕府,文章犹记从车茵。tán xiào zàn lái qū mù fǔ,wén zhāng yóu jì cóng chē yīn。
雍雍妙画平边徼,衮衮清言服座人。yōng yōng miào huà píng biān jiǎo,gǔn gǔn qīng yán fú zuò rén。
诗句不须论别意,临岐探破故都春。shī jù bù xū lùn bié yì,lín qí tàn pò gù dōu chūn。

依韵奉和司徒侍中春阴席上

强至

未消残雪在墙阴,昼景昏昏似日沈。wèi xiāo cán xuě zài qiáng yīn,zhòu jǐng hūn hūn shì rì shěn。
土冻转愁花信远,天寒唯仗酒分深。tǔ dòng zhuǎn chóu huā xìn yuǎn,tiān hán wéi zhàng jiǔ fēn shēn。
笑谈四座相欢色,富贵三朝不动心。xiào tán sì zuò xiāng huān sè,fù guì sān cháo bù dòng xīn。
诗句一传人竞写,也应潜购到鸡林。shī jù yī chuán rén jìng xiě,yě yīng qián gòu dào jī lín。