古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和张文通寺丞寄鲜于子骏职方

强至

西州夫子善谈天,语入精微服四筵。xī zhōu fū zi shàn tán tiān,yǔ rù jīng wēi fú sì yán。
交分正论诗卷里,别愁忽到酒樽边。jiāo fēn zhèng lùn shī juǎn lǐ,bié chóu hū dào jiǔ zūn biān。
马冲雪片归梁苑,莺唤年芳忆渭川。mǎ chōng xuě piàn guī liáng yuàn,yīng huàn nián fāng yì wèi chuān。
盛事青云看接迹,衣冠乡里旧多贤。shèng shì qīng yún kàn jiē jì,yī guān xiāng lǐ jiù duō xián。

送陇州使君刘仲仪左藏赴治

强至

夹道浓香数里焚,随车和气一城薰。jiā dào nóng xiāng shù lǐ fén,suí chē hé qì yī chéng xūn。
兵民如见古循吏,文武兼能今使君。bīng mín rú jiàn gǔ xún lì,wén wǔ jiān néng jīn shǐ jūn。
冷射祠堂汧水月,晴飞郡阁陇山云。lěng shè cí táng qiān shuǐ yuè,qíng fēi jùn gé lǒng shān yún。
幕中知有才从事,樽俎清谈定喜闻。mù zhōng zhī yǒu cái cóng shì,zūn zǔ qīng tán dìng xǐ wén。

依韵和酬顺安使君王大观见寄之什

强至

苍鬓萧疏并曲台,北门笑口屡同开。cāng bìn xiāo shū bìng qū tái,běi mén xiào kǒu lǚ tóng kāi。
仲升投笔燕南去,王粲从军陕右来。zhòng shēng tóu bǐ yàn nán qù,wáng càn cóng jūn shǎn yòu lái。
月冷戍楼悲短笛,天寒戎幕赖深杯。yuè lěng shù lóu bēi duǎn dí,tiān hán róng mù lài shēn bēi。
更为后会知何地,终日思君首懒回。gèng wèi hòu huì zhī hé dì,zhōng rì sī jūn shǒu lǎn huí。

送人还阙

强至

谈笑三年陪主帅,文章二纪在公卿。tán xiào sān nián péi zhǔ shuài,wén zhāng èr jì zài gōng qīng。
莫辞别酒倾秦地,且听离歌唱渭城。mò cí bié jiǔ qīng qín dì,qiě tīng lí gē chàng wèi chéng。
鞍马入关侵腊尾,宫莺到阙破春声。ān mǎ rù guān qīn là wěi,gōng yīng dào quē pò chūn shēng。
朝廷拔擢贤才急,合有当涂荐姓名。cháo tíng bá zhuó xián cái jí,hé yǒu dāng tú jiàn xìng míng。

依韵和达守徐郎中见寄

强至

铙鼓鸣船送出都,中间不奉一行书。náo gǔ míng chuán sòng chū dōu,zhōng jiān bù fèng yī xíng shū。
荷公恩礼无时薄,接物襟怀似旧虚。hé gōng ēn lǐ wú shí báo,jiē wù jīn huái shì jiù xū。
久别近参元帅幕,相逢屡枉使君车。jiǔ bié jìn cān yuán shuài mù,xiāng féng lǚ wǎng shǐ jūn chē。
诗筒自附西来驿,那要烟波双鲤鱼。shī tǒng zì fù xī lái yì,nà yào yān bō shuāng lǐ yú。

依韵奉和经略司徒侍中寒食后池诗二首

强至

放怀吟笑艳阳天,谁似征西相国贤。fàng huái yín xiào yàn yáng tiān,shuí shì zhēng xī xiāng guó xián。
春酒丁宁终席满,风花点检几枝全。chūn jiǔ dīng níng zhōng xí mǎn,fēng huā diǎn jiǎn jǐ zhī quán。
柳间莺踏柔条软,池面鱼吹细浪圆。liǔ jiān yīng tà róu tiáo ruǎn,chí miàn yú chuī xì làng yuán。
东阁恨参宾客晚,五湖那暇忆渔船。dōng gé hèn cān bīn kè wǎn,wǔ hú nà xiá yì yú chuán。

依韵奉和经略司徒侍中寒食后池诗二首

强至

置酒高吟禁火天,主人勋德重韦贤。zhì jiǔ gāo yín jìn huǒ tiān,zhǔ rén xūn dé zhòng wéi xián。
庙朝论道看三入,樽俎谈兵已万全。miào cháo lùn dào kàn sān rù,zūn zǔ tán bīng yǐ wàn quán。
晓竹洗烟丛玉瘦,春池溅雨乱珠圆。xiǎo zhú xǐ yān cóng yù shòu,chūn chí jiàn yǔ luàn zhū yuán。
曲江壮观今芜没,不复红妆照客船。qū jiāng zhuàng guān jīn wú méi,bù fù hóng zhuāng zhào kè chuán。

南轩小桃盛开皆言群花未发而此独先之偶成短篇呈诸君

强至

紫萼红英细细装,新枝短短旧枝长。zǐ è hóng yīng xì xì zhuāng,xīn zhī duǎn duǎn jiù zhī zhǎng。
未经晓日谁言艳,可藉春风自有香。wèi jīng xiǎo rì shuí yán yàn,kě jí chūn fēng zì yǒu xiāng。
却恐折残妨把酒,若为遮住莫临墙。què kǒng zhé cán fáng bǎ jiǔ,ruò wèi zhē zhù mò lín qiáng。
关中气候由来晚,二月花开岂是忙。guān zhōng qì hòu yóu lái wǎn,èr yuè huā kāi qǐ shì máng。

长安春日感怀

强至

谁道关中节候迟,晴川二月并参差。shuí dào guān zhōng jié hòu chí,qíng chuān èr yuè bìng cān chà。
有期去燕寻归栋,不改新花发旧枝。yǒu qī qù yàn xún guī dòng,bù gǎi xīn huā fā jiù zhī。
宦路飘飖无定所,客颜憔悴异当时。huàn lù piāo yáo wú dìng suǒ,kè yán qiáo cuì yì dāng shí。
林花巢燕休相笑,揽照怀乡已自知。lín huā cháo yàn xiū xiāng xiào,lǎn zhào huái xiāng yǐ zì zhī。

保安杨公济书来问疾以诗答之

强至

青云意绪渐悠然,白昼昏昏懒欲眠。qīng yún yì xù jiàn yōu rán,bái zhòu hūn hūn lǎn yù mián。
诗搅肺肠来暇日,病驱腰脚入衰年。shī jiǎo fèi cháng lái xiá rì,bìng qū yāo jiǎo rù shuāi nián。
春来把酒犹能强,老去逢花祇漫怜。chūn lái bǎ jiǔ yóu néng qiáng,lǎo qù féng huā qí màn lián。
童稚情亲今好在,远烦问信到秦川。tóng zhì qíng qīn jīn hǎo zài,yuǎn fán wèn xìn dào qín chuān。

次韵答方晦之

强至

昔时英杰未伸时,胯下淮阴尚俯眉。xī shí yīng jié wèi shēn shí,kuà xià huái yīn shàng fǔ méi。
之子古心能自信,众人谤口不须疑。zhī zi gǔ xīn néng zì xìn,zhòng rén bàng kǒu bù xū yí。
讨论直取遗经本,芟剔宁容异说枝。tǎo lùn zhí qǔ yí jīng běn,shān tī níng róng yì shuō zhī。
圣世尊儒君富学,等闲危涕莫交洟。shèng shì zūn rú jūn fù xué,děng xián wēi tì mò jiāo tì。

依韵奉和经略司徒侍中清明兴庆池上之作

强至

后骑前驺拂晓晴,风光初转绣旗明。hòu qí qián zōu fú xiǎo qíng,fēng guāng chū zhuǎn xiù qí míng。
功名上相班春乐,谈笑西戎计日平。gōng míng shàng xiāng bān chūn lè,tán xiào xī róng jì rì píng。
烟际飞禽屏上见,水边游妓鉴中行。yān jì fēi qín píng shàng jiàn,shuǐ biān yóu jì jiàn zhōng xíng。
劝公急趁花时醉,宰席犹虚主意倾。quàn gōng jí chèn huā shí zuì,zǎi xí yóu xū zhǔ yì qīng。

春日兴庆池上作

强至

韦杜风光掠眼明,南山秀色入重城。wéi dù fēng guāng lüè yǎn míng,nán shān xiù sè rù zhòng chéng。
林端衮衮晴烟起,冰底溅溅乱水鸣。lín duān gǔn gǔn qíng yān qǐ,bīng dǐ jiàn jiàn luàn shuǐ míng。
载酒小舟聊晚泊,隔花幽鸟忽春声。zài jiǔ xiǎo zhōu liáo wǎn pō,gé huā yōu niǎo hū chūn shēng。
汉唐壮观今何在,惟有新蒲细草生。hàn táng zhuàng guān jīn hé zài,wéi yǒu xīn pú xì cǎo shēng。

奉和经略司徒侍中垂萝洞之什

强至

洞里流泉过几家,洞门一醉兴何赊。dòng lǐ liú quán guò jǐ jiā,dòng mén yī zuì xīng hé shē。
桐飘欲下题诗叶,桃笑犹存误客花。tóng piāo yù xià tí shī yè,táo xiào yóu cún wù kè huā。
清结晚阴堪宿鸟,绿牵春蔓拟藏蛇。qīng jié wǎn yīn kān sù niǎo,lǜ qiān chūn màn nǐ cáng shé。
相君宴喜缘宾乐,浐上谁人合姓车。xiāng jūn yàn xǐ yuán bīn lè,chǎn shàng shuí rén hé xìng chē。

和司徒侍中上巳会兴庆池韵

强至

荧煌台座隔魁三,喜对新诗见二南。yíng huáng tái zuò gé kuí sān,xǐ duì xīn shī jiàn èr nán。
好酒似听山鸟劝,落花真惜野蜂衔。hǎo jiǔ shì tīng shān niǎo quàn,luò huā zhēn xī yě fēng xián。
天光不断连春水,月影初来破夕岚。tiān guāng bù duàn lián chūn shuǐ,yuè yǐng chū lái pò xī lán。
红旆欲归珠履散,游人犹爱画船搀。hóng pèi yù guī zhū lǚ sàn,yóu rén yóu ài huà chuán chān。