古诗词

题松涧徐氏馀庆集

林希逸

三派分来久,松高不计年。sān pài fēn lái jiǔ,sōng gāo bù jì nián。
扁题六大字,姓氏两魁躔。biǎn tí liù dà zì,xìng shì liǎng kuí chán。
太末韩曾记,中间稚更贤。tài mò hán céng jì,zhōng jiān zhì gèng xián。
为君期望远,声节要俱传。wèi jūn qī wàng yuǎn,shēng jié yào jù chuán。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

十九日作

林希逸

霜残已报春消息,未见篱边蓓蕾黄。shuāng cán yǐ bào chūn xiāo xī,wèi jiàn lí biān bèi lěi huáng。
爱菊苦迟今十日,漉巾须作后重阳。ài jú kǔ chí jīn shí rì,lù jīn xū zuò hòu zhòng yáng。
酒知圣处何妨醉,药纵仙方不用尝。jiǔ zhī shèng chù hé fáng zuì,yào zòng xiān fāng bù yòng cháng。
拍手自歌儿和我,别无曲调只沧浪。pāi shǒu zì gē ér hé wǒ,bié wú qū diào zhǐ cāng làng。

偶题

林希逸

钓鱼矶畔赋沧浪,不是狂夫老更狂。diào yú jī pàn fù cāng làng,bù shì kuáng fū lǎo gèng kuáng。
心是罢参僧养病,身如拣退卒还乡。xīn shì bà cān sēng yǎng bìng,shēn rú jiǎn tuì zú hái xiāng。
谈玄近喜儿差进,得酒先邀弟共尝。tán xuán jìn xǐ ér chà jìn,dé jiǔ xiān yāo dì gòng cháng。
遮眼有书时掩卷,小窗趺坐自焚香。zhē yǎn yǒu shū shí yǎn juǎn,xiǎo chuāng fū zuò zì fén xiāng。

送赵兴化

林希逸

壶山虽好俗难平,新下车来有异声。hú shān suī hǎo sú nán píng,xīn xià chē lái yǒu yì shēng。
得乳雏均心恻怛,害群羊去听神明。dé rǔ chú jūn xīn cè dá,hài qún yáng qù tīng shén míng。
永丰陂上碑遗爱,德礼堂中实称名。yǒng fēng bēi shàng bēi yí ài,dé lǐ táng zhōng shí chēng míng。
执别溪干情可耐,公家资相老门生。zhí bié xī gàn qíng kě nài,gōng jiā zī xiāng lǎo mén shēng。

潮阳赵秋惟乂作新廨成以景阳扁之谓阳岩尝历此官也余既为作二隶古因赋唐律一首

林希逸

画栋危梁喜落成,主人高致著新名。huà dòng wēi liáng xǐ luò chéng,zhǔ rén gāo zhì zhù xīn míng。
义存必葺规模远,贤要思齐慕尚清。yì cún bì qì guī mó yuǎn,xián yào sī qí mù shàng qīng。
丹笔平反真养志,绿绨催趣看登瀛。dān bǐ píng fǎn zhēn yǎng zhì,lǜ tí cuī qù kàn dēng yíng。
阳岩住处今君住,料得夸张遍凤城。yáng yán zhù chù jīn jūn zhù,liào dé kuā zhāng biàn fèng chéng。

豨冻宜酒以皮为之入口爽而色可爱客以山谷醒酒冰比之余谓冰鳞物也其性寒比之玉狸又不莹戏成一首

林希逸

豚膏鼎化元非胾,切入金盘得许清。tún gāo dǐng huà yuán fēi zì,qiè rù jīn pán dé xǔ qīng。
鳞雪性寒空细缕,狸霜糟重欠通明。lín xuě xìng hán kōng xì lǚ,lí shuāng zāo zhòng qiàn tōng míng。
渠嗟不遇黄山谷,我爱浑如碧水晶。qú jiē bù yù huáng shān gǔ,wǒ ài hún rú bì shuǐ jīng。
醉后不妨冰著齿,最宜人是味温平。zuì hòu bù fáng bīng zhù chǐ,zuì yí rén shì wèi wēn píng。

和后村书窗韵四首

林希逸

尊知笼愚笑火驰,人间翻覆任纷披。zūn zhī lóng yú xiào huǒ chí,rén jiān fān fù rèn fēn pī。
偷桃儿羡侏儒粟,辟谷翁怀博浪椎。tōu táo ér xiàn zhū rú sù,pì gǔ wēng huái bó làng chuí。
座下固知师也谚,门前却叹凤兮衰。zuò xià gù zhī shī yě yàn,mén qián què tàn fèng xī shuāi。
世无齐物庄夫子,那得渠侬一问之。shì wú qí wù zhuāng fū zi,nà dé qú nóng yī wèn zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

乍可轮生角莫驰,蓑衣好在不妨披。zhà kě lún shēng jiǎo mò chí,suō yī hǎo zài bù fáng pī。
相寻日月急如箭,休笑尘埃钝似椎。xiāng xún rì yuè jí rú jiàn,xiū xiào chén āi dùn shì chuí。
老去诗篇多感慨,古来书卷几兴衰。lǎo qù shī piān duō gǎn kǎi,gǔ lái shū juǎn jǐ xīng shuāi。
箪瓢乐处虽难会,却是知之亦好之。dān piáo lè chù suī nán huì,què shì zhī zhī yì hǎo zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

痴人如马系犹驰,我有心经喜自披。chī rén rú mǎ xì yóu chí,wǒ yǒu xīn jīng xǐ zì pī。
解使伏戎仇李石,何如瞠视友桃椎。jiě shǐ fú róng chóu lǐ shí,hé rú chēng shì yǒu táo chuí。
老怀只付一杯足,壮气浑如再鼓衰。lǎo huái zhǐ fù yī bēi zú,zhuàng qì hún rú zài gǔ shuāi。
得失到头堪献笑,纵令有道莫求之。dé shī dào tóu kān xiàn xiào,zòng lìng yǒu dào mò qiú zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

有馀宁要厥闻驰,架上书多已懒披。yǒu yú níng yào jué wén chí,jià shàng shū duō yǐ lǎn pī。
学养丹须明鼎灶,要参禅莫怕钳椎。xué yǎng dān xū míng dǐng zào,yào cān chán mò pà qián chuí。
痴心浪说诗穷达,冷眼闲看世盛衰。chī xīn làng shuō shī qióng dá,lěng yǎn xián kàn shì shèng shuāi。
千古纷纷皆梦事,道难行矣却知之。qiān gǔ fēn fēn jiē mèng shì,dào nán xíng yǐ què zhī zhī。

再和磨字韵谢后村以余评新稿见寄

林希逸

持荷苦口辞宫锦,伐木多情忆钓蓑。chí hé kǔ kǒu cí gōng jǐn,fá mù duō qíng yì diào suō。
童子无言堪问答,武公虽圣更嗟磨。tóng zi wú yán kān wèn dá,wǔ gōng suī shèng gèng jiē mó。
禅宗尚别偏中正,圣处犹分清任和。chán zōng shàng bié piān zhōng zhèng,shèng chù yóu fēn qīng rèn hé。
吟苦正求人订正,柴门何幸许相过。yín kǔ zhèng qiú rén dìng zhèng,chái mén hé xìng xǔ xiāng guò。

至日再和磨字韵一首

林希逸

长边久息追风骑,散地闲披钓月蓑。zhǎng biān jiǔ xī zhuī fēng qí,sàn dì xián pī diào yuè suō。
锁谏忠劳多叔达,铜光谐谑绝新磨。suǒ jiàn zhōng láo duō shū dá,tóng guāng xié xuè jué xīn mó。
笙镛尚閟须终岁,圭币将陈待始和。shēng yōng shàng bì xū zhōng suì,guī bì jiāng chén dài shǐ hé。
老太平时逢此日,负暄檐下看云过。lǎo tài píng shí féng cǐ rì,fù xuān yán xià kàn yún guò。

即事

林希逸

寒林叶尽见巢乌,独坐闲吟自引须。hán lín yè jǐn jiàn cháo wū,dú zuò xián yín zì yǐn xū。
万劫总如萍聚散,一身几见树荣枯。wàn jié zǒng rú píng jù sàn,yī shēn jǐ jiàn shù róng kū。
昨日明日算不尽,先天后天易本无。zuó rì míng rì suàn bù jǐn,xiān tiān hòu tiān yì běn wú。
事有难言长隐几,何人曾识我非吾。shì yǒu nán yán zhǎng yǐn jǐ,hé rén céng shí wǒ fēi wú。

与友人论文偶作

林希逸

坡翁好语嗟难读,介甫新经苦尚同。pō wēng hǎo yǔ jiē nán dú,jiè fǔ xīn jīng kǔ shàng tóng。
举世笑时韩自喜,无人爱处陆云工。jǔ shì xiào shí hán zì xǐ,wú rén ài chù lù yún gōng。
能奇却怕翻空病,得妙还须苦学功。néng qí què pà fān kōng bìng,dé miào hái xū kǔ xué gōng。
旦暮烟霞千百态,伊谁巧似老天公。dàn mù yān xiá qiān bǎi tài,yī shuí qiǎo shì lǎo tiān gōng。

信缘

林希逸

尘世情知事不然,生涯漫浪只随缘。chén shì qíng zhī shì bù rán,shēng yá màn làng zhǐ suí yuán。
闹蓝身入从初误,逆境魔多向老便。nào lán shēn rù cóng chū wù,nì jìng mó duō xiàng lǎo biàn。
未肯羡人升白日,不妨存我送残年。wèi kěn xiàn rén shēng bái rì,bù fáng cún wǒ sòng cán nián。
声名官职俱何有,枉见匆匆发似绵。shēng míng guān zhí jù hé yǒu,wǎng jiàn cōng cōng fā shì mián。

晓起即事

林希逸

千古宗传有正音,纷纷俗学误人深。qiān gǔ zōng chuán yǒu zhèng yīn,fēn fēn sú xué wù rén shēn。
痴生佛说成魔说,见彻尘心即道心。chī shēng fú shuō chéng mó shuō,jiàn chè chén xīn jí dào xīn。
老眼惯看棋世界,浮生难恋隙光阴。lǎo yǎn guàn kàn qí shì jiè,fú shēng nán liàn xì guāng yīn。
凡情圣解凭谁诘,独坐蒲团只自吟。fán qíng shèng jiě píng shuí jí,dú zuò pú tuán zhǐ zì yín。