古诗词

题松涧徐氏馀庆集

林希逸

三派分来久,松高不计年。sān pài fēn lái jiǔ,sōng gāo bù jì nián。
扁题六大字,姓氏两魁躔。biǎn tí liù dà zì,xìng shì liǎng kuí chán。
太末韩曾记,中间稚更贤。tài mò hán céng jì,zhōng jiān zhì gèng xián。
为君期望远,声节要俱传。wèi jūn qī wàng yuǎn,shēng jié yào jù chuán。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

即事

林希逸

旧留席帽知何在,秃鬓乌巾一任斜。jiù liú xí mào zhī hé zài,tū bìn wū jīn yī rèn xié。
病发相如空视草,梦迷太白谩生花。bìng fā xiāng rú kōng shì cǎo,mèng mí tài bái mán shēng huā。
古今来往三千载,文字消磨几百家。gǔ jīn lái wǎng sān qiān zài,wén zì xiāo mó jǐ bǎi jiā。
底为藏山痴作计,衰翁笔砚是生涯。dǐ wèi cáng shān chī zuò jì,shuāi wēng bǐ yàn shì shēng yá。

论文有感

林希逸

纷纷见解何差别,豪杰还须间世生。fēn fēn jiàn jiě hé chà bié,háo jié hái xū jiān shì shēng。
识在雷从起处起,文如泉但行当行。shí zài léi cóng qǐ chù qǐ,wén rú quán dàn xíng dāng xíng。
均为千载无双士,莫问三苏与二程。jūn wèi qiān zài wú shuāng shì,mò wèn sān sū yǔ èr chéng。
丹井红泉南谷老,似渠宗旨更难明。dān jǐng hóng quán nán gǔ lǎo,shì qú zōng zhǐ gèng nán míng。

寄题名登楼

林希逸

危檐飞处绿周遭,遥想凭栏似跨鳌。wēi yán fēi chù lǜ zhōu zāo,yáo xiǎng píng lán shì kuà áo。
取义两山名甚美,凌空百尺卧尤豪。qǔ yì liǎng shān míng shén měi,líng kōng bǎi chǐ wò yóu háo。
惊人姓字层层见,作圣功夫级级高。jīng rén xìng zì céng céng jiàn,zuò shèng gōng fū jí jí gāo。
直要襟怀如范老,岳阳楼上赋云涛。zhí yào jīn huái rú fàn lǎo,yuè yáng lóu shàng fù yún tāo。

贺李教授挂冠

林希逸

鹄袍未脱先谋隐,雅操如君世所难。gǔ páo wèi tuō xiān móu yǐn,yǎ cāo rú jūn shì suǒ nán。
甫拜衮龙怀敕牒,便寻神虎挂衣冠。fǔ bài gǔn lóng huái chì dié,biàn xún shén hǔ guà yī guān。
定应传入逸民去,更有文留后代看。dìng yīng chuán rù yì mín qù,gèng yǒu wén liú hòu dài kàn。
高卧东山还不稳,令人远笑谢公安。gāo wò dōng shān hái bù wěn,lìng rén yuǎn xiào xiè gōng ān。

后村为李教赋诗且以索和辄课二首

林希逸

莆在东南夸独盛,材如荆楚信多奇。pú zài dōng nán kuā dú shèng,cái rú jīng chǔ xìn duō qí。
为祥以德麟昭矣,增击何心凤去之。wèi xiáng yǐ dé lín zhāo yǐ,zēng jī hé xīn fèng qù zhī。
玄岂可嘲嗤范蔡,廉无敢溷慕随夷。xuán qǐ kě cháo chī fàn cài,lián wú gǎn hùn mù suí yí。
情知结束非时样,冷看人间半额眉。qíng zhī jié shù fēi shí yàng,lěng kàn rén jiān bàn é méi。

后村为李教赋诗且以索和辄课二首

林希逸

诸老赓吟如许富,一翁寒瘦岂能奇。zhū lǎo gēng yín rú xǔ fù,yī wēng hán shòu qǐ néng qí。
君为严郑其清矣,仆岂羊何敢和之。jūn wèi yán zhèng qí qīng yǐ,pū qǐ yáng hé gǎn hé zhī。
投匦疏高闻殿陛,入图赋妙遍蕃夷。tóu guǐ shū gāo wén diàn bì,rù tú fù miào biàn fān yí。
子云自许千年后,觌面何须彼俯眉。zi yún zì xǔ qiān nián hòu,dí miàn hé xū bǐ fǔ méi。

送刘元思倅三山

林希逸

碧玉峰前诏趣回,雅知金耀要清才。bì yù fēng qián zhào qù huí,yǎ zhī jīn yào yào qīng cái。
彯缨即盍班行去,岸帻还因便养来。piāo yīng jí hé bān xíng qù,àn zé hái yīn biàn yǎng lái。
丽句时应梦池草,安书日可到庭槐。lì jù shí yīng mèng chí cǎo,ān shū rì kě dào tíng huái。
府公况是深知己,引领同看禁苑梅。fǔ gōng kuàng shì shēn zhī jǐ,yǐn lǐng tóng kàn jìn yuàn méi。

和后村韵二首奉寄府判真司令听雨楼

林希逸

取放翁诗扁此楼,知君心企古名流。qǔ fàng wēng shī biǎn cǐ lóu,zhī jūn xīn qǐ gǔ míng liú。
苏吟韦句虽欣慕,樗记曾云不是由。sū yín wéi jù suī xīn mù,chū jì céng yún bù shì yóu。
大被长衾佳伯仲,高门素学尚姱修。dà bèi zhǎng qīn jiā bó zhòng,gāo mén sù xué shàng kuā xiū。
俱存无恙邹书训,此乐人间底处求。jù cún wú yàng zōu shū xùn,cǐ lè rén jiān dǐ chù qiú。

和后村韵二首奉寄府判真司令听雨楼

林希逸

祖学单传信有原,秤停一字自名轩。zǔ xué dān chuán xìn yǒu yuán,chèng tíng yī zì zì míng xuān。
肯令公愧太丘长,要似思为孔子孙。kěn lìng gōng kuì tài qiū zhǎng,yào shì sī wèi kǒng zi sūn。
知格格知须细认,有无无有果难言。zhī gé gé zhī xū xì rèn,yǒu wú wú yǒu guǒ nán yán。
读书记在门生老,愧有君家未报恩。dú shū jì zài mén shēng lǎo,kuì yǒu jūn jiā wèi bào ēn。

寄建安山长徐平父

林希逸

钓石摩挲久席珍,儒冠非误一朝伸。diào shí mó sā jiǔ xí zhēn,rú guān fēi wù yī cháo shēn。
修程鹏击三千里,次榜龙飞第二人。xiū chéng péng jī sān qiān lǐ,cì bǎng lóng fēi dì èr rén。
讲紫阳书聊倚席,纵青云靶早彯缨。jiǎng zǐ yáng shū liáo yǐ xí,zòng qīng yún bǎ zǎo piāo yīng。
十传先辈家声大,又喜中朝诵句新。shí chuán xiān bèi jiā shēng dà,yòu xǐ zhōng cháo sòng jù xīn。

年来朋友多称所交某公某卿为老师者因赋一首

林希逸

年来俗客似禅缁,开口人人王老师。nián lái sú kè shì chán zī,kāi kǒu rén rén wáng lǎo shī。
何处得鳞皆透网,谁家有米各经筛。hé chù dé lín jiē tòu wǎng,shuí jiā yǒu mǐ gè jīng shāi。
本无桀溺问奚自,刚道刘君胜自知。běn wú jié nì wèn xī zì,gāng dào liú jūn shèng zì zhī。
此语但能亏雅道,旁观冷眼为攒眉。cǐ yǔ dàn néng kuī yǎ dào,páng guān lěng yǎn wèi zǎn méi。

己巳元日二首

林希逸

诸祠谒后乡团拜,得健多惭造物怜。zhū cí yè hòu xiāng tuán bài,dé jiàn duō cán zào wù lián。
老去一毫无杂念,闲来六度见新年。lǎo qù yī háo wú zá niàn,xián lái liù dù jiàn xīn nián。
饭蔬老幼呼同席,记礼儿孙讲半篇。fàn shū lǎo yòu hū tóng xí,jì lǐ ér sūn jiǎng bàn piān。
此事此朝为例卷,清贫聊且守家传。cǐ shì cǐ cháo wèi lì juǎn,qīng pín liáo qiě shǒu jiā chuán。

己巳元日二首

林希逸

占年五子推壬子,端月三旬看上旬。zhàn nián wǔ zi tuī rén zi,duān yuè sān xún kàn shàng xún。
新把历书欢竟日,旧传谶度属今春。xīn bǎ lì shū huān jìng rì,jiù chuán chèn dù shǔ jīn chūn。
残生一饱无他念,半世多魔笑此身。cán shēng yī bǎo wú tā niàn,bàn shì duō mó xiào cǐ shēn。
清晓冠裳八十拜,老能强饭不输人。qīng xiǎo guān shang bā shí bài,lǎo néng qiáng fàn bù shū rén。

占岁

林希逸

秋田已歉期新岁,人道占书必有年。qiū tián yǐ qiàn qī xīn suì,rén dào zhàn shū bì yǒu nián。
料事每难凭者半,知几谁见吉之先。liào shì měi nán píng zhě bàn,zhī jǐ shuí jiàn jí zhī xiān。
米荒邻送荷包饭,铜泄市无纸裹钱。mǐ huāng lín sòng hé bāo fàn,tóng xiè shì wú zhǐ guǒ qián。
解使乡居长得稔,不妨吟钓老溪边。jiě shǐ xiāng jū zhǎng dé rěn,bù fáng yín diào lǎo xī biān。

老去

林希逸

老去人间念不生,旧来诗兴亦雕零。lǎo qù rén jiān niàn bù shēng,jiù lái shī xīng yì diāo líng。
故交可数半黄壤,邻舍相过多白丁。gù jiāo kě shù bàn huáng rǎng,lín shě xiāng guò duō bái dīng。
倚杖溪边看过鸟,焚香窗下守残经。yǐ zhàng xī biān kàn guò niǎo,fén xiāng chuāng xià shǒu cán jīng。
后村已病赓吟少,纵有牙弦孰与听。hòu cūn yǐ bìng gēng yín shǎo,zòng yǒu yá xián shú yǔ tīng。