古诗词

题松涧徐氏馀庆集

林希逸

三派分来久,松高不计年。sān pài fēn lái jiǔ,sōng gāo bù jì nián。
扁题六大字,姓氏两魁躔。biǎn tí liù dà zì,xìng shì liǎng kuí chán。
太末韩曾记,中间稚更贤。tài mò hán céng jì,zhōng jiān zhì gèng xián。
为君期望远,声节要俱传。wèi jūn qī wàng yuǎn,shēng jié yào jù chuán。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

自误

林希逸

老守平生自误书,人间事事付痴愚。lǎo shǒu píng shēng zì wù shū,rén jiān shì shì fù chī yú。
万缘已息心如石,一点能明腹有珠。wàn yuán yǐ xī xīn rú shí,yī diǎn néng míng fù yǒu zhū。
门外设罗只见雀,溪边买钓学为渔。mén wài shè luó zhǐ jiàn què,xī biān mǎi diào xué wèi yú。
生来虽欠封侯骨,未羡凌烟阁上图。shēng lái suī qiàn fēng hóu gǔ,wèi xiàn líng yān gé shàng tú。

穷理

林希逸

磨旋盖倚机谁悟,镜缺弦生意最深。mó xuán gài yǐ jī shuí wù,jìng quē xián shēng yì zuì shēn。
知历知星方识性,潜天潜地要非心。zhī lì zhī xīng fāng shí xìng,qián tiān qián dì yào fēi xīn。
山须鳌负诬仙圣,潮为鲸来误古今。shān xū áo fù wū xiān shèng,cháo wèi jīng lái wù gǔ jīn。
我不信书只自信,千年未必有知音。wǒ bù xìn shū zhǐ zì xìn,qiān nián wèi bì yǒu zhī yīn。

有感

林希逸

人间分有高卑在,世界嗟如缺减何。rén jiān fēn yǒu gāo bēi zài,shì jiè jiē rú quē jiǎn hé。
楚客骚吟小司命,杜翁诗诮寡嫦娥。chǔ kè sāo yín xiǎo sī mìng,dù wēng shī qiào guǎ cháng é。
拙知尊爵非吾有,贫为鳏居失助多。zhuō zhī zūn jué fēi wú yǒu,pín wèi guān jū shī zhù duō。
独坐蒲团守书卷,长年恰似病维摩。dú zuò pú tuán shǒu shū juǎn,zhǎng nián qià shì bìng wéi mó。

观物

林希逸

天旋底背东西日,月正河平昼夜潮。tiān xuán dǐ bèi dōng xī rì,yuè zhèng hé píng zhòu yè cháo。
空里华生空里灭,静中声起静中消。kōng lǐ huá shēng kōng lǐ miè,jìng zhōng shēng qǐ jìng zhōng xiāo。
移舟远浦疑山走,汲水清溪觉岸摇。yí zhōu yuǎn pǔ yí shān zǒu,jí shuǐ qīng xī jué àn yáo。
人世自迷颠倒见,达观何事不逍遥。rén shì zì mí diān dào jiàn,dá guān hé shì bù xiāo yáo。

痴人

林希逸

痴人多见算穷通,我亦痴人却耐穷。chī rén duō jiàn suàn qióng tōng,wǒ yì chī rén què nài qióng。
幸有读书闲日子,何曾问命老星翁。xìng yǒu dú shū xián rì zi,hé céng wèn mìng lǎo xīng wēng。
岂能忘世差无欲,纵似谈禅不落空。qǐ néng wàng shì chà wú yù,zòng shì tán chán bù luò kōng。
千载英豪皆可数,未知约略与谁同。qiān zài yīng háo jiē kě shù,wèi zhī yuē lüè yǔ shuí tóng。

和洪帅燕新进士

林希逸

涂抹年深满鬓星,招呼愧莫簉宾荣。tú mǒ nián shēn mǎn bìn xīng,zhāo hū kuì mò zào bīn róng。
龙门客趁新正宴,鹏路人看第一程。lóng mén kè chèn xīn zhèng yàn,péng lù rén kàn dì yī chéng。
七字如珠真好语,诸贤似玉要修名。qī zì rú zhū zhēn hǎo yǔ,zhū xián shì yù yào xiū míng。
樽前况有师模在,学得阳岩是德成。zūn qián kuàng yǒu shī mó zài,xué dé yáng yán shì dé chéng。

己巳元宵雨

林希逸

里社由来庆上元,常年鼓笛遍诸村。lǐ shè yóu lái qìng shàng yuán,cháng nián gǔ dí biàn zhū cūn。
缁黄香供人人冗,红白灯竿处处喧。zī huáng xiāng gōng rén rén rǒng,hóng bái dēng gān chù chù xuān。
积雨连朝寒可畏,祈天一念礼犹存。jī yǔ lián cháo hán kě wèi,qí tiān yī niàn lǐ yóu cún。
夜来见说柴炉少,清磬行时半闭门。yè lái jiàn shuō chái lú shǎo,qīng qìng xíng shí bàn bì mén。

诸侄约至黄檗因思前岁刘朔斋同宿约后村不至慨然有感

林希逸

黄檗山前古梵宫,早年屡宿此山中。huáng bò shān qián gǔ fàn gōng,zǎo nián lǚ sù cǐ shān zhōng。
猿啼十二峰前月,鹏送三千里外风。yuán tí shí èr fēng qián yuè,péng sòng sān qiān lǐ wài fēng。
日者共游因朔老,期而不至有樗翁。rì zhě gòng yóu yīn shuò lǎo,qī ér bù zhì yǒu chū wēng。
骑鲸人去相如病,更欲跻攀谁与同。qí jīng rén qù xiāng rú bìng,gèng yù jī pān shuí yǔ tóng。

送子晦宰南安

林希逸

送子南征爱子深,殷勤听取拙翁吟。sòng zi nán zhēng ài zi shēn,yīn qín tīng qǔ zhuō wēng yín。
为儒但有书堪信,试邑元无谱可寻。wèi rú dàn yǒu shū kān xìn,shì yì yuán wú pǔ kě xún。
民病盍知渠即我,郡贫应念昔非今。mín bìng hé zhī qú jí wǒ,jùn pín yīng niàn xī fēi jīn。
圣门絜矩真良法,彼此秤停要尽心。shèng mén jié jǔ zhēn liáng fǎ,bǐ cǐ chèng tíng yào jǐn xīn。

送子晦宰南安

林希逸

此邑曾为掾往还,昔云优易近雕残。cǐ yì céng wèi yuàn wǎng hái,xī yún yōu yì jìn diāo cán。
士嗟前辈风流远,吏苦专人月解难。shì jiē qián bèi fēng liú yuǎn,lì kǔ zhuān rén yuè jiě nán。
琴以道鸣宁择地,篙如手妙岂愁滩。qín yǐ dào míng níng zé dì,gāo rú shǒu miào qǐ chóu tān。
竹湖亲授侯心印,不比他时事上官。zhú hú qīn shòu hóu xīn yìn,bù bǐ tā shí shì shàng guān。

送子晦宰南安

林希逸

紫帽山前墨绶新,此行一喜异于人。zǐ mào shān qián mò shòu xīn,cǐ xíng yī xǐ yì yú rén。
公车荐口多诸老,便邑怡颜奉二亲。gōng chē jiàn kǒu duō zhū lǎo,biàn yì yí yán fèng èr qīn。
伯氏横经如共室,吾儿学制不为邻。bó shì héng jīng rú gòng shì,wú ér xué zhì bù wèi lín。
书邮见说无三舍,细大相规莫厌贫。shū yóu jiàn shuō wú sān shě,xì dà xiāng guī mò yàn pín。

读敬箴作

林希逸

先儒只此是单传,圣处初无别入门。xiān rú zhǐ cǐ shì dān chuán,shèng chù chū wú bié rù mén。
人与两仪三并立,天分万化一为元。rén yǔ liǎng yí sān bìng lì,tiān fēn wàn huà yī wèi yuán。
知无适处乐何喻,到放参时妙不存。zhī wú shì chù lè hé yù,dào fàng cān shí miào bù cún。
勿正勿忘真见解,此翁千载有名言。wù zhèng wù wàng zhēn jiàn jiě,cǐ wēng qiān zài yǒu míng yán。

隐几

林希逸

守定残书雪满头,眼前散尽好交游。shǒu dìng cán shū xuě mǎn tóu,yǎn qián sàn jǐn hǎo jiāo yóu。
重拈旧话无人会,纵有新知惹我愁。zhòng niān jiù huà wú rén huì,zòng yǒu xīn zhī rě wǒ chóu。
是圣是凡谁与辨,非心非物果何求。shì shèng shì fán shuí yǔ biàn,fēi xīn fēi wù guǒ hé qiú。
梦回隐几窗才白,远听林间唤雨鸠。mèng huí yǐn jǐ chuāng cái bái,yuǎn tīng lín jiān huàn yǔ jiū。

诗送鳍叟建安理曹

林希逸

能廉不患不能官,折狱偏劳是建安。néng lián bù huàn bù néng guān,zhé yù piān láo shì jiàn ān。
一掾虽微关涉大,三司分立应酬难。yī yuàn suī wēi guān shè dà,sān sī fēn lì yīng chóu nán。
平反送喜非徒养,叹息求生岂尚宽。píng fǎn sòng xǐ fēi tú yǎng,tàn xī qiú shēng qǐ shàng kuān。
积庆如翁须趾美,厚培福本称鹏抟。jī qìng rú wēng xū zhǐ měi,hòu péi fú běn chēng péng tuán。

次韵梯飙明府燕新进士一首

林希逸

领袖群英有钜儒,蓝袍端不负三馀。lǐng xiù qún yīng yǒu jù rú,lán páo duān bù fù sān yú。
开樽笑把杯相属,即席吟成锦不如。kāi zūn xiào bǎ bēi xiāng shǔ,jí xí yín chéng jǐn bù rú。
鹏化修程知翼健,凫归要地看纶除。péng huà xiū chéng zhī yì jiàn,fú guī yào dì kàn lún chú。
招呼意厚惭居僻,老怕冲寒驾犊车。zhāo hū yì hòu cán jū pì,lǎo pà chōng hán jià dú chē。