古诗词

题松涧徐氏馀庆集

林希逸

三派分来久,松高不计年。sān pài fēn lái jiǔ,sōng gāo bù jì nián。
扁题六大字,姓氏两魁躔。biǎn tí liù dà zì,xìng shì liǎng kuí chán。
太末韩曾记,中间稚更贤。tài mò hán céng jì,zhōng jiān zhì gèng xián。
为君期望远,声节要俱传。wèi jūn qī wàng yuǎn,shēng jié yào jù chuán。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

送新饶州陈教授

林希逸

学深行粹乡评美,三舍成名号胜流。xué shēn xíng cuì xiāng píng měi,sān shě chéng míng hào shèng liú。
定价盍归群玉府,横经暂访百花洲。dìng jià hé guī qún yù fǔ,héng jīng zàn fǎng bǎi huā zhōu。
湖山称侍亲行乐,岁月追思仆旧游。hú shān chēng shì qīn xíng lè,suì yuè zhuī sī pū jiù yóu。
台府诸贤皆具眼,相知应不待相求。tái fǔ zhū xián jiē jù yǎn,xiāng zhī yīng bù dài xiāng qiú。

寄题春谷工部自心田一首

林希逸

笔耕虽苦未逢年,解印归来且醉眠。bǐ gēng suī kǔ wèi féng nián,jiě yìn guī lái qiě zuì mián。
谁毁谁誉平眼界,我疆我理自心田。shuí huǐ shuí yù píng yǎn jiè,wǒ jiāng wǒ lǐ zì xīn tián。
庵无宝贝主长在,家有诗书种已传。ān wú bǎo bèi zhǔ zhǎng zài,jiā yǒu shī shū zhǒng yǐ chuán。
遥想个中梨枣熟,饱餐且作地行仙。yáo xiǎng gè zhōng lí zǎo shú,bǎo cān qiě zuò dì xíng xiān。

退老吟

林希逸

圣绝微言大义乖,六经犹幸出残灰。shèng jué wēi yán dà yì guāi,liù jīng yóu xìng chū cán huī。
知行大学工夫密,理欲先贤体贴来。zhī xíng dà xué gōng fū mì,lǐ yù xiān xián tǐ tiē lái。
岁晚筑场多识赐,早年陋巷屡空回。suì wǎn zhù chǎng duō shí cì,zǎo nián lòu xiàng lǚ kōng huí。
同门人尽师资远,退老西河只自哀。tóng mén rén jǐn shī zī yuǎn,tuì lǎo xī hé zhǐ zì āi。

读子厚李华释氏二碑作

林希逸

佛学纷纷半是非,若为疑议到昌黎。fú xué fēn fēn bàn shì fēi,ruò wèi yí yì dào chāng lí。
柳推性善碑南岳,华指心宗传左溪。liǔ tuī xìng shàn bēi nán yuè,huá zhǐ xīn zōng chuán zuǒ xī。
有诞有微须自别,或排或赞总非迷。yǒu dàn yǒu wēi xū zì bié,huò pái huò zàn zǒng fēi mí。
痴人但道书皆好,读得明时论易齐。chī rén dàn dào shū jiē hǎo,dú dé míng shí lùn yì qí。

吕洞宾生日

林希逸

瓣香知敬自童儿,梦得先生笔一枝。bàn xiāng zhī jìng zì tóng ér,mèng dé xiān shēng bǐ yī zhī。
老愧乏才疑索去,少曾耽句岂能奇。lǎo kuì fá cái yí suǒ qù,shǎo céng dān jù qǐ néng qí。
犹传薜荔图中像,那见榴皮壁上诗。yóu chuán bì lì tú zhōng xiàng,nà jiàn liú pí bì shàng shī。
此日殷勤加额拜,人间说是降生时。cǐ rì yīn qín jiā é bài,rén jiān shuō shì jiàng shēng shí。

得安溪书知义役义舟图册已成喜寄二首

林希逸

山邑煎熬百弊俱,就中二事最堪吁。shān yì jiān áo bǎi bì jù,jiù zhōng èr shì zuì kān xū。
小船有限家家占,役户难差处处无。xiǎo chuán yǒu xiàn jiā jiā zhàn,yì hù nán chà chù chù wú。
惭愧痴儿差解事,编排册子见成模。cán kuì chī ér chà jiě shì,biān pái cè zi jiàn chéng mó。
从今溪运均输去,朱记还闻遍十都。cóng jīn xī yùn jūn shū qù,zhū jì hái wén biàn shí dōu。

得安溪书知义役义舟图册已成喜寄二首

林希逸

邑苦如滩险渐夷,翁犹忉怛为怜儿。yì kǔ rú tān xiǎn jiàn yí,wēng yóu dāo dá wèi lián ér。
人生要有馀无尽,公事元非了是痴。rén shēng yào yǒu yú wú jǐn,gōng shì yuán fēi le shì chī。
二籍幸成吾所职,一毫自喜道之亏。èr jí xìng chéng wú suǒ zhí,yī háo zì xǐ dào zhī kuī。
药中最是醍醐毒,着眼看渠道好时。yào zhōng zuì shì tí hú dú,zhe yǎn kàn qú dào hǎo shí。

紫霄岩作

林希逸

紫霄闻久真奇胜,三友同游亦不凡。zǐ xiāo wén jiǔ zhēn qí shèng,sān yǒu tóng yóu yì bù fán。
满袖清风来缥缈,衔杯落日踞巉岩。mǎn xiù qīng fēng lái piāo miǎo,xián bēi luò rì jù chán yán。
客携老艾遗书至,僧诧沧浪古字镵。kè xié lǎo ài yí shū zhì,sēng chà cāng làng gǔ zì chán。
大小壶山俱翠碧,谷青平处见归帆。dà xiǎo hú shān jù cuì bì,gǔ qīng píng chù jiàn guī fān。

和平父游紫霄韵二首

林希逸

杉松夹径去犹远,桃竹随人强自支。shān sōng jiā jìng qù yóu yuǎn,táo zhú suí rén qiáng zì zhī。
水界平田疑刻画,烟笼远日状琉璃。shuǐ jiè píng tián yí kè huà,yān lóng yuǎn rì zhuàng liú lí。
何波为续游山记,好友先吟访古诗。hé bō wèi xù yóu shān jì,hǎo yǒu xiān yín fǎng gǔ shī。
清思如君真可爱,行须入赋万年枝。qīng sī rú jūn zhēn kě ài,xíng xū rù fù wàn nián zhī。

和平父游紫霄韵二首

林希逸

诸贤盛气趋华毂,一老闲吟乐考槃。zhū xián shèng qì qū huá gǔ,yī lǎo xián yín lè kǎo pán。
旧友醉乡只白堕,新衔散地号黄冠。jiù yǒu zuì xiāng zhǐ bái duò,xīn xián sàn dì hào huáng guān。
束刍已了林宗吊,孤石因陪子美看。shù chú yǐ le lín zōng diào,gū shí yīn péi zi měi kàn。
绝顶洪崖肩可拍,乘风何许觅还丹。jué dǐng hóng yá jiān kě pāi,chéng fēng hé xǔ mì hái dān。

送方潮州

林希逸

中朝人物久无俦,何不容渠侍璪旒。zhōng cháo rén wù jiǔ wú chóu,hé bù róng qú shì zǎo liú。
直疏勇干丹凤阙,敕书去管鳄鱼州。zhí shū yǒng gàn dān fèng quē,chì shū qù guǎn è yú zhōu。
名高北斗知相敌,吏问南宫莫苦留。míng gāo běi dòu zhī xiāng dí,lì wèn nán gōng mò kǔ liú。
召节鼎来宜略住,郡贫民病待公瘳。zhào jié dǐng lái yí lüè zhù,jùn pín mín bìng dài gōng chōu。

寄安溪

林希逸

书判可传今几录,就中亦有客先夸。shū pàn kě chuán jīn jǐ lù,jiù zhōng yì yǒu kè xiān kuā。
强宗理化知无薤,住处名香可当花。qiáng zōng lǐ huà zhī wú xiè,zhù chù míng xiāng kě dāng huā。
案牍正劳诗倚阁,扁题俱妙篆名家。àn dú zhèng láo shī yǐ gé,biǎn tí jù miào zhuàn míng jiā。
新来一事翁尤喜,看小孙吟寿阿爷。xīn lái yī shì wēng yóu xǐ,kàn xiǎo sūn yín shòu ā yé。

和山中后社韵一首

林希逸

君家文曜授翁诗,椿老还如窦有仪。jūn jiā wén yào shòu wēng shī,chūn lǎo hái rú dòu yǒu yí。
枕膝固应传已久,趋庭岂待问方知。zhěn xī gù yīng chuán yǐ jiǔ,qū tíng qǐ dài wèn fāng zhī。
山中香火留吟处,殿下云屏有隔时。shān zhōng xiāng huǒ liú yín chù,diàn xià yún píng yǒu gé shí。
愧我衰残谁伴侣,但寻莲社守禅规。kuì wǒ shuāi cán shuí bàn lǚ,dàn xún lián shè shǒu chán guī。

偶成

林希逸

老去溪干作钓翁,心闲无事与僧同。lǎo qù xī gàn zuò diào wēng,xīn xián wú shì yǔ sēng tóng。
梦回喜见晓窗白,旱久愁看暮岭红。mèng huí xǐ jiàn xiǎo chuāng bái,hàn jiǔ chóu kàn mù lǐng hóng。
案上旧书因暑废,樽中美酝为贫空。àn shàng jiù shū yīn shǔ fèi,zūn zhōng měi yùn wèi pín kōng。
不凡不圣伊谁会,别是吾侬那一通。bù fán bù shèng yī shuí huì,bié shì wú nóng nà yī tōng。

前日苦旱禾恐立槁今雨太多已穫者生芽未穫者欲烂因叹耕者之苦辄赋一首

林希逸

老守田畴正学耕,寻思一粒也难成。lǎo shǒu tián chóu zhèng xué gēng,xún sī yī lì yě nán chéng。
晴乾久叹头未下,雨过还忧耳渐生。qíng qián jiǔ tàn tóu wèi xià,yǔ guò hái yōu ěr jiàn shēng。
斗米三钱何日见,五风十雨望时平。dòu mǐ sān qián hé rì jiàn,wǔ fēng shí yǔ wàng shí píng。
村居饱饭犹难必,更敢痴迷望糁羹。cūn jū bǎo fàn yóu nán bì,gèng gǎn chī mí wàng sǎn gēng。