古诗词

邻有张生者病革势不可救忽梦医人邓舜臣言万病圆如说服之遂安感而作诗

陈渊

医王脱超如蜕蝉,幻身变灭成飞烟。yī wáng tuō chāo rú tuì chán,huàn shēn biàn miè chéng fēi yān。
百年薪尽火犹传,直驱神马穷青天。bǎi nián xīn jǐn huǒ yóu chuán,zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān。
自从和扁不少延,冀北万疋今萧然。zì cóng hé biǎn bù shǎo yán,jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán。
挟方储药人摩肩,闲花野卉纷争妍。xié fāng chǔ yào rén mó jiān,xián huā yě huì fēn zhēng yán。
昨梦宵蝶正蹁跹,忽忽神遇高人前。zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān,hū hū shén yù gāo rén qián。
旧交量见意终圆,相顾眼笑如忘年。jiù jiāo liàng jiàn yì zhōng yuán,xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián。
因言疠疫兴哀怜,语我妙药醒沉绵。yīn yán lì yì xīng āi lián,yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián。
唯有岐婆世所贤,此物病极犹能痊。wéi yǒu qí pó shì suǒ xián,cǐ wù bìng jí yóu néng quán。
觉来揽衣视星躔,明月堕落遥山巅。jué lái lǎn yī shì xīng chán,míng yuè duò luò yáo shān diān。
挑灯草简便求旃,十粒入手收淮蠙。tiāo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān,shí lì rù shǒu shōu huái pín。
平明攻疾才下咽,顿活始信真天全。píng míng gōng jí cái xià yàn,dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán。
先生爱习不忍捐,尚念故国多凡缘。xiān shēng ài xí bù rěn juān,shàng niàn gù guó duō fán yuán。
只应造物相留连,闵此众万劫火煎。zhǐ yīng zào wù xiāng liú lián,mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān。
故令丹成犹未仙,妙畀神力司阴权。gù lìng dān chéng yóu wèi xiān,miào bì shén lì sī yīn quán。
世间愚术谋相先,不计性命徒论钱。shì jiān yú shù móu xiāng xiān,bù jì xìng mìng tú lùn qián。
谁能如公心不偏,此诗义直何当宣。shuí néng rú gōng xīn bù piān,cǐ shī yì zhí hé dāng xuān。
付与末俗惩轻悁。fù yǔ mò sú chéng qīng yuān。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

泊舟延平二绝

陈渊

野梅飘尽喜春归,又见溪桃片片飞。yě méi piāo jǐn xǐ chūn guī,yòu jiàn xī táo piàn piàn fēi。
醉卧暖风呼不醒,乱红无数点人衣。zuì wò nuǎn fēng hū bù xǐng,luàn hóng wú shù diǎn rén yī。

泊舟延平二绝

陈渊

星河不动水东流,夜影摇空逼钓舟。xīng hé bù dòng shuǐ dōng liú,yè yǐng yáo kōng bī diào zhōu。
梦破沧浪歌在耳,欲寻溪友向烟洲。mèng pò cāng làng gē zài ěr,yù xún xī yǒu xiàng yān zhōu。

赠别杨至游三首

陈渊

醉乡佳处许谁临,幸有匏尊可共斟。zuì xiāng jiā chù xǔ shuí lín,xìng yǒu páo zūn kě gòng zhēn。
要试从前宽窄量,但知空盏莫辞深。yào shì cóng qián kuān zhǎi liàng,dàn zhī kōng zhǎn mò cí shēn。

赠别杨至游三首

陈渊

和平简易是吾师,自有家风更问谁。hé píng jiǎn yì shì wú shī,zì yǒu jiā fēng gèng wèn shuí。
不是妙年狂气歇,可能从我独无疑。bù shì miào nián kuáng qì xiē,kě néng cóng wǒ dú wú yí。

赠别杨至游三首

陈渊

贪瞋痴尽即如如,究竟心源一法无。tān chēn chī jǐn jí rú rú,jiū jìng xīn yuán yī fǎ wú。
应悟濓溪真古佛,始知伊洛是醇儒。yīng wù lián xī zhēn gǔ fú,shǐ zhī yī luò shì chún rú。

书室独坐

陈渊

春入庭柯寸寸蓝,风檐孤坐怯轻衫。chūn rù tíng kē cùn cùn lán,fēng yán gū zuò qiè qīng shān。
青天白日从来好,柏树桃花子细参。qīng tiān bái rì cóng lái hǎo,bǎi shù táo huā zi xì cān。

自浦城放船下建安寄庞几先

陈渊

扁舟西下趁残阳,目断云边归雁行。biǎn zhōu xī xià chèn cán yáng,mù duàn yún biān guī yàn xíng。
短棹莫辞风浪恶,人间平地有羊肠。duǎn zhào mò cí fēng làng è,rén jiān píng dì yǒu yáng cháng。

自浦城放船下建安寄庞几先

陈渊

茅柴也解发清狂,仰看云天尽十觞。máo chái yě jiě fā qīng kuáng,yǎng kàn yún tiān jǐn shí shāng。
白首岁寒犹道路,自怜无意避风霜。bái shǒu suì hán yóu dào lù,zì lián wú yì bì fēng shuāng。

交溪静安院见许尉题壁次韵

陈渊

柱颐修剑上凌烟,自古功名亦偶然。zhù yí xiū jiàn shàng líng yān,zì gǔ gōng míng yì ǒu rán。
钟鼎山林俱不恶,一瓢吾欲尽馀年。zhōng dǐng shān lín jù bù è,yī piáo wú yù jǐn yú nián。

黄兵部生辰四首

陈渊

中朝人物竞推先,富贵前途看永年。zhōng cháo rén wù jìng tuī xiān,fù guì qián tú kàn yǒng nián。
九万里程飞正远,八千春干久弥坚。jiǔ wàn lǐ chéng fēi zhèng yuǎn,bā qiān chūn gàn jiǔ mí jiān。

黄兵部生辰四首

陈渊

南国初持使节回,斑衣仍把锦新裁。nán guó chū chí shǐ jié huí,bān yī réng bǎ jǐn xīn cái。
大椿更向萱堂祝,长到春来共寿杯。dà chūn gèng xiàng xuān táng zhù,zhǎng dào chūn lái gòng shòu bēi。

黄兵部生辰四首

陈渊

蚤岁飞荣应宿郎,至今鸡舌尚含香。zǎo suì fēi róng yīng sù láng,zhì jīn jī shé shàng hán xiāng。
未应驷马夸流俗,只为慈亲乐故乡。wèi yīng sì mǎ kuā liú sú,zhǐ wèi cí qīn lè gù xiāng。

黄兵部生辰四首

陈渊

地上泉流府库充,艰难天与岁时丰。dì shàng quán liú fǔ kù chōng,jiān nán tiān yǔ suì shí fēng。
他时若论关中漕,合数萧何第一功。tā shí ruò lùn guān zhōng cáo,hé shù xiāo hé dì yī gōng。

遁斋有感

陈渊

达士岂嫌祠灶请,虞人安可以旌招。dá shì qǐ xián cí zào qǐng,yú rén ān kě yǐ jīng zhāo。
由来不恋五斗粟,自是叩门胜折腰。yóu lái bù liàn wǔ dòu sù,zì shì kòu mén shèng zhé yāo。

戏题延平阁上

陈渊

黄昏欲去更凭栏,珍重银蟾照胆寒。huáng hūn yù qù gèng píng lán,zhēn zhòng yín chán zhào dǎn hán。
可是歌眉能系别,人间无此好溪山。kě shì gē méi néng xì bié,rén jiān wú cǐ hǎo xī shān。