古诗词

邻有张生者病革势不可救忽梦医人邓舜臣言万病圆如说服之遂安感而作诗

陈渊

医王脱超如蜕蝉,幻身变灭成飞烟。yī wáng tuō chāo rú tuì chán,huàn shēn biàn miè chéng fēi yān。
百年薪尽火犹传,直驱神马穷青天。bǎi nián xīn jǐn huǒ yóu chuán,zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān。
自从和扁不少延,冀北万疋今萧然。zì cóng hé biǎn bù shǎo yán,jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán。
挟方储药人摩肩,闲花野卉纷争妍。xié fāng chǔ yào rén mó jiān,xián huā yě huì fēn zhēng yán。
昨梦宵蝶正蹁跹,忽忽神遇高人前。zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān,hū hū shén yù gāo rén qián。
旧交量见意终圆,相顾眼笑如忘年。jiù jiāo liàng jiàn yì zhōng yuán,xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián。
因言疠疫兴哀怜,语我妙药醒沉绵。yīn yán lì yì xīng āi lián,yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián。
唯有岐婆世所贤,此物病极犹能痊。wéi yǒu qí pó shì suǒ xián,cǐ wù bìng jí yóu néng quán。
觉来揽衣视星躔,明月堕落遥山巅。jué lái lǎn yī shì xīng chán,míng yuè duò luò yáo shān diān。
挑灯草简便求旃,十粒入手收淮蠙。tiāo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān,shí lì rù shǒu shōu huái pín。
平明攻疾才下咽,顿活始信真天全。píng míng gōng jí cái xià yàn,dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán。
先生爱习不忍捐,尚念故国多凡缘。xiān shēng ài xí bù rěn juān,shàng niàn gù guó duō fán yuán。
只应造物相留连,闵此众万劫火煎。zhǐ yīng zào wù xiāng liú lián,mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān。
故令丹成犹未仙,妙畀神力司阴权。gù lìng dān chéng yóu wèi xiān,miào bì shén lì sī yīn quán。
世间愚术谋相先,不计性命徒论钱。shì jiān yú shù móu xiāng xiān,bù jì xìng mìng tú lùn qián。
谁能如公心不偏,此诗义直何当宣。shuí néng rú gōng xīn bù piān,cǐ shī yì zhí hé dāng xuān。
付与末俗惩轻悁。fù yǔ mò sú chéng qīng yuān。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

戏题延平阁上

陈渊

西风吹露湿峨冠,迥立三山二水间。xī fēng chuī lù shī é guān,jiǒng lì sān shān èr shuǐ jiān。
后夜江楼应殢酒,一钩残月与谁看。hòu yè jiāng lóu yīng tì jiǔ,yī gōu cán yuè yǔ shuí kàn。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

粥鱼斋鼓网蛛窠,古寺长廊客少过。zhōu yú zhāi gǔ wǎng zhū kē,gǔ sì zhǎng láng kè shǎo guò。
唯有一溪明月在,夜寒偏向断垣多。wéi yǒu yī xī míng yuè zài,yè hán piān xiàng duàn yuán duō。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

斜阳不到竹阴幽,小径萦纡傍碧流。xié yáng bù dào zhú yīn yōu,xiǎo jìng yíng yū bàng bì liú。
行到草深桥断处,却乘明月泛归舟。xíng dào cǎo shēn qiáo duàn chù,què chéng míng yuè fàn guī zhōu。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

它时樽酒对春风,夜雨霏霏抵晓钟。tā shí zūn jiǔ duì chūn fēng,yè yǔ fēi fēi dǐ xiǎo zhōng。
但说寻常往来地,岂知重到有丹枫。dàn shuō xún cháng wǎng lái dì,qǐ zhī zhòng dào yǒu dān fēng。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

太史溪头十里间,朝阳峰下水涵天。tài shǐ xī tóu shí lǐ jiān,cháo yáng fēng xià shuǐ hán tiān。
青鞋不踏红尘陌,梦断僧窗又一年。qīng xié bù tà hóng chén mò,mèng duàn sēng chuāng yòu yī nián。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

才疏不下孔北海,道广更师陈太丘。cái shū bù xià kǒng běi hǎi,dào guǎng gèng shī chén tài qiū。
世路风波无着处,却寻真隐得清游。shì lù fēng bō wú zhe chù,què xún zhēn yǐn dé qīng yóu。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

二妙胸中万顷宽,诗成千字海涛翻。èr miào xiōng zhōng wàn qǐng kuān,shī chéng qiān zì hǎi tāo fān。
已能共入渊骞室,自是同登李杜坛。yǐ néng gòng rù yuān qiān shì,zì shì tóng dēng lǐ dù tán。

小诗七首寄养蒙兼呈景骏

陈渊

晚交谁似两龚清,冰雪情怀独老成。wǎn jiāo shuí shì liǎng gōng qīng,bīng xuě qíng huái dú lǎo chéng。
扬秕在前容齿长,积薪居上看文鸣。yáng bǐ zài qián róng chǐ zhǎng,jī xīn jū shàng kàn wén míng。

三绝句寄几先

陈渊

阳明连络四支中,胃气由来处处通。yáng míng lián luò sì zhī zhōng,wèi qì yóu lái chù chù tōng。
但使黄婆能饱饭,客邪端的不须攻。dàn shǐ huáng pó néng bǎo fàn,kè xié duān de bù xū gōng。

三绝句寄几先

陈渊

冷暖平生既自知,是中无病欲谁医。lěng nuǎn píng shēng jì zì zhī,shì zhōng wú bìng yù shuí yī。
但思寒热从何得,未用长吟谴鬼诗。dàn sī hán rè cóng hé dé,wèi yòng zhǎng yín qiǎn guǐ shī。

三绝句寄几先

陈渊

敌犯东南夜垒惊,却防西北有奇兵。dí fàn dōng nán yè lěi jīng,què fáng xī běi yǒu qí bīng。
将军坚卧鼻雷吼,七国峥嵘次第平。jiāng jūn jiān wò bí léi hǒu,qī guó zhēng róng cì dì píng。

道出南浦见萧子庄十首

陈渊

雾压山城石径遥,笋舆乘月度溪桥。wù yā shān chéng shí jìng yáo,sǔn yú chéng yuè dù xī qiáo。
已投柳舍人方起,却访鳣堂市未嚣。yǐ tóu liǔ shě rén fāng qǐ,què fǎng zhān táng shì wèi xiāo。

道出南浦见萧子庄十首

陈渊

墙仞未容肩可及,豹斑时许管能窥。qiáng rèn wèi róng jiān kě jí,bào bān shí xǔ guǎn néng kuī。
相逢一笑无馀事,明月满怀心自知。xiāng féng yī xiào wú yú shì,míng yuè mǎn huái xīn zì zhī。

道出南浦见萧子庄十首

陈渊

雨丝收尽暮天凉,万窍号风酿晓霜。yǔ sī shōu jǐn mù tiān liáng,wàn qiào hào fēng niàng xiǎo shuāng。
待趁新晴出闽岭,夜谈还喜漏偏长。dài chèn xīn qíng chū mǐn lǐng,yè tán hái xǐ lòu piān zhǎng。

道出南浦见萧子庄十首

陈渊

平生交契独公深,岁晚那无裹饭心。píng shēng jiāo qì dú gōng shēn,suì wǎn nà wú guǒ fàn xīn。
白首它年林下约,此盟端的几时寻。bái shǒu tā nián lín xià yuē,cǐ méng duān de jǐ shí xún。