古诗词

邻有张生者病革势不可救忽梦医人邓舜臣言万病圆如说服之遂安感而作诗

陈渊

医王脱超如蜕蝉,幻身变灭成飞烟。yī wáng tuō chāo rú tuì chán,huàn shēn biàn miè chéng fēi yān。
百年薪尽火犹传,直驱神马穷青天。bǎi nián xīn jǐn huǒ yóu chuán,zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān。
自从和扁不少延,冀北万疋今萧然。zì cóng hé biǎn bù shǎo yán,jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán。
挟方储药人摩肩,闲花野卉纷争妍。xié fāng chǔ yào rén mó jiān,xián huā yě huì fēn zhēng yán。
昨梦宵蝶正蹁跹,忽忽神遇高人前。zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān,hū hū shén yù gāo rén qián。
旧交量见意终圆,相顾眼笑如忘年。jiù jiāo liàng jiàn yì zhōng yuán,xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián。
因言疠疫兴哀怜,语我妙药醒沉绵。yīn yán lì yì xīng āi lián,yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián。
唯有岐婆世所贤,此物病极犹能痊。wéi yǒu qí pó shì suǒ xián,cǐ wù bìng jí yóu néng quán。
觉来揽衣视星躔,明月堕落遥山巅。jué lái lǎn yī shì xīng chán,míng yuè duò luò yáo shān diān。
挑灯草简便求旃,十粒入手收淮蠙。tiāo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān,shí lì rù shǒu shōu huái pín。
平明攻疾才下咽,顿活始信真天全。píng míng gōng jí cái xià yàn,dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán。
先生爱习不忍捐,尚念故国多凡缘。xiān shēng ài xí bù rěn juān,shàng niàn gù guó duō fán yuán。
只应造物相留连,闵此众万劫火煎。zhǐ yīng zào wù xiāng liú lián,mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān。
故令丹成犹未仙,妙畀神力司阴权。gù lìng dān chéng yóu wèi xiān,miào bì shén lì sī yīn quán。
世间愚术谋相先,不计性命徒论钱。shì jiān yú shù móu xiāng xiān,bù jì xìng mìng tú lùn qián。
谁能如公心不偏,此诗义直何当宣。shuí néng rú gōng xīn bù piān,cǐ shī yì zhí hé dāng xuān。
付与末俗惩轻悁。fù yǔ mò sú chéng qīng yuān。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

留别邓南夫四首

陈渊

昂昂劲气初无作,荡荡奇胸久息机。áng áng jìn qì chū wú zuò,dàng dàng qí xiōng jiǔ xī jī。
容我醉时开谠论,一轩明月夜忘归。róng wǒ zuì shí kāi dǎng lùn,yī xuān míng yuè yè wàng guī。

留别邓南夫四首

陈渊

有子才如汗血驹,新门高大可容车。yǒu zi cái rú hàn xuè jū,xīn mén gāo dà kě róng chē。
故应袖手藏深渺,怜我冰霜涉畏途。gù yīng xiù shǒu cáng shēn miǎo,lián wǒ bīng shuāng shè wèi tú。

留别邓南夫四首

陈渊

比余于玉有奇文,一落泥涂十二春。bǐ yú yú yù yǒu qí wén,yī luò ní tú shí èr chūn。
惭愧深知同鲍叔,尚言荆璞定逢人。cán kuì shēn zhī tóng bào shū,shàng yán jīng pú dìng féng rén。

和如愚思剑溪

陈渊

佳人经岁隔参辰,柳绿桃红奈远情。jiā rén jīng suì gé cān chén,liǔ lǜ táo hóng nài yuǎn qíng。
遥想玉楼春睡起,一江风日弄清明。yáo xiǎng yù lóu chūn shuì qǐ,yī jiāng fēng rì nòng qīng míng。

和子静三绝亭竹二首

陈渊

窗外度声风宛转,庭前舒影月分明。chuāng wài dù shēng fēng wǎn zhuǎn,tíng qián shū yǐng yuè fēn míng。
参横斗转情无尽,骨冷魂清梦不成。cān héng dòu zhuǎn qíng wú jǐn,gǔ lěng hún qīng mèng bù chéng。

和子静三绝亭竹二首

陈渊

霜雪岂能摧劲节,埃尘无复入虚怀。shuāng xuě qǐ néng cuī jìn jié,āi chén wú fù rù xū huái。
故应淡薄无人管,不是子猷谁复来。gù yīng dàn báo wú rén guǎn,bù shì zi yóu shuí fù lái。

和子静三绝渔父一首

陈渊

一声横笛起芦花,惊断天边雁字斜。yī shēng héng dí qǐ lú huā,jīng duàn tiān biān yàn zì xié。
白首饱谙鲈鳜美,未能连夜网游虾。bái shǒu bǎo ān lú guì měi,wèi néng lián yè wǎng yóu xiā。

舟中诵子静江上之作为和二绝

陈渊

月下长吟露湿衣,谪仙尝忆谢玄晖。yuè xià zhǎng yín lù shī yī,zhé xiān cháng yì xiè xuán huī。
澄江一句无今古,何似晴空独鸟飞。chéng jiāng yī jù wú jīn gǔ,hé shì qíng kōng dú niǎo fēi。

舟中诵子静江上之作为和二绝

陈渊

扁舟直与石相摩,得到平流幸已多。biǎn zhōu zhí yǔ shí xiāng mó,dé dào píng liú xìng yǐ duō。
夜泊寒潭风不定,更忧雷雨作惊波。yè pō hán tán fēng bù dìng,gèng yōu léi yǔ zuò jīng bō。

午睡怀安县风篁亭

陈渊

旌旗蔽野阶除寂,环佩鸣空枕簟凉。jīng qí bì yě jiē chú jì,huán pèi míng kōng zhěn diàn liáng。
梦断钧天知是想,一沟泉落乐声长。mèng duàn jūn tiān zhī shì xiǎng,yī gōu quán luò lè shēng zhǎng。

翁承事挽词五首

陈渊

徐行直视日如愚,律己齐家尽可书。xú xíng zhí shì rì rú yú,lǜ jǐ qí jiā jǐn kě shū。
九十一年由砥道,肯令荆棘敝衣裾。jiǔ shí yī nián yóu dǐ dào,kěn lìng jīng jí bì yī jū。

翁承事挽词五首

陈渊

不将尧舜等瞿昙,简语宁同卖菜添。bù jiāng yáo shùn děng qú tán,jiǎn yǔ níng tóng mài cài tiān。
惆怅老成无复见,一时流俗正清谈。chóu chàng lǎo chéng wú fù jiàn,yī shí liú sú zhèng qīng tán。

翁承事挽词五首

陈渊

苦语熏心不易忘,它时闻教我为详。kǔ yǔ xūn xīn bù yì wàng,tā shí wén jiào wǒ wèi xiáng。
须知令尹多仁术,寔自严君有义方。xū zhī lìng yǐn duō rén shù,shí zì yán jūn yǒu yì fāng。

翁承事挽词五首

陈渊

霜髯碧眼照华灯,夹道游人避履声。shuāng rán bì yǎn zhào huá dēng,jiā dào yóu rén bì lǚ shēng。
曾是元宵随步月,西风何忍见铭旌。céng shì yuán xiāo suí bù yuè,xī fēng hé rěn jiàn míng jīng。

翁承事挽词五首

陈渊

楼阁溪山两斗雄,中横千丈未雩龙。lóu gé xī shān liǎng dòu xióng,zhōng héng qiān zhàng wèi yú lóng。
当时令尹儿啼处,依旧东流绕七峰。dāng shí lìng yǐn ér tí chù,yī jiù dōng liú rào qī fēng。