古诗词

曲阿后湖用颜延年三月三日侍游韵赠吉渭厓先生

永瑆

发岁徂南征,江路纡上游。fā suì cú nán zhēng,jiāng lù yū shàng yóu。
俶装被霜雪,驾言发皇州。chù zhuāng bèi shuāng xuě,jià yán fā huáng zhōu。
历览岱峄阳,涉乱淮湖流。lì lǎn dài yì yáng,shè luàn huái hú liú。
飞云傍转毂,皓魄随行舟。fēi yún bàng zhuǎn gǔ,hào pò suí xíng zhōu。
观涛海门出,采华京口浮。guān tāo hǎi mén chū,cǎi huá jīng kǒu fú。
潺湲弄湖水,棽丽扬翠斿。chán yuán nòng hú shuǐ,shēn lì yáng cuì yóu。
阅军战舰罢,击汰棹女讴。yuè jūn zhàn jiàn bà,jī tài zhào nǚ ōu。
侧闻东海神,具礼倾十州。cè wén dōng hǎi shén,jù lǐ qīng shí zhōu。
嘉哉静姝子,不字非其畴。jiā zāi jìng shū zi,bù zì fēi qí chóu。
翩翩金马彦,养疾栖林丘。piān piān jīn mǎ yàn,yǎng jí qī lín qiū。
相逢话离索,迨此东风柔。xiāng féng huà lí suǒ,dài cǐ dōng fēng róu。

永瑆

清宗室,高宗十一子。乾隆五十四年封成亲王。嘉庆四年,一度在军机处行走,总理户部三库,旋以与定制不合,罢。工书法,闻明董其昌以三指握笔悬腕作书,乃广其说,作《拨镫法》推论书旨。书迹合刻为《诒晋斋帖》。卒谥哲。有《诒晋斋集》。 永瑆的作品>>

猜您喜欢

韩太傅祠

永瑆

弱龄诵古策,意本嗜韩诗。ruò líng sòng gǔ cè,yì běn shì hán shī。
《外传》数万言,逸事赅信疑。wài chuán shù wàn yán,yì shì gāi xìn yí。
昔者仲尼徒,一本乃百支。xī zhě zhòng ní tú,yī běn nǎi bǎi zhī。
祖龙炀为烟,遗老伏余黎。zǔ lóng yáng wèi yān,yí lǎo fú yú lí。
汉兴稍收拾,厥初人异师。hàn xīng shāo shōu shí,jué chū rén yì shī。
师异虽纷纭,渊源各能持。shī yì suī fēn yún,yuān yuán gè néng chí。
太傅尤卓然,方当文景时。tài fù yóu zhuó rán,fāng dāng wén jǐng shí。
黄老芥青紫,抱经如不知。huáng lǎo jiè qīng zǐ,bào jīng rú bù zhī。
下马肃修容,再拜三间祠。xià mǎ sù xiū róng,zài bài sān jiān cí。
陟彼授经台,低徊步难移。zhì bǐ shòu jīng tái,dī huái bù nán yí。
《小宛》之四章,慨彼日月斯。xiǎo wǎn zhī sì zhāng,kǎi bǐ rì yuè sī。
太傅阐其旨,切切作箴规。tài fù chǎn qí zhǐ,qiè qiè zuò zhēn guī。
苟能日益慎,完如金城基。gǒu néng rì yì shèn,wán rú jīn chéng jī。
六语奥而简,夙昔服膺之。liù yǔ ào ér jiǎn,sù xī fú yīng zhī。
修能迄无谓,出门颜忸怩。xiū néng qì wú wèi,chū mén yán niǔ ní。

叹菊

永瑆

千山凛严宵,众木落清晓。qiān shān lǐn yán xiāo,zhòng mù luò qīng xiǎo。
我行木兰中,满目秋事老。wǒ xíng mù lán zhōng,mǎn mù qiū shì lǎo。
忆我寓舍菊,阶砌旧缭绕。yì wǒ yù shě jú,jiē qì jiù liáo rào。
或能凌霜风,及归遂幽讨。huò néng líng shuāng fēng,jí guī suì yōu tǎo。
寒窗暂凭藉,短彗急洒扫。hán chuāng zàn píng jí,duǎn huì jí sǎ sǎo。
而何一怅意,委地竟衰槁。ér hé yī chàng yì,wěi dì jìng shuāi gǎo。
枝梢助憔悴,姿格失窈窕。zhī shāo zhù qiáo cuì,zī gé shī yǎo tiǎo。
闹蜂远扬去,吟虫近萦抱。nào fēng yuǎn yáng qù,yín chóng jìn yíng bào。
谁云冥情思,只是触烦恼。shuí yún míng qíng sī,zhǐ shì chù fán nǎo。
万物固代谢,菁英焉可保。wàn wù gù dài xiè,jīng yīng yān kě bǎo。
留连自怆恻,毋乃乖达道。liú lián zì chuàng cè,wú nǎi guāi dá dào。
顾念手亲栽,胡能首轻掉。gù niàn shǒu qīn zāi,hú néng shǒu qīng diào。
虽乏靓妆艳,庶期素襟表。suī fá jìng zhuāng yàn,shù qī sù jīn biǎo。
赋质良苦薄,一荣如过鸟。fù zhì liáng kǔ báo,yī róng rú guò niǎo。
使我兴欲索,胡为剧潦倒。shǐ wǒ xīng yù suǒ,hú wèi jù lǎo dào。
明晨舍之归,策马意悄悄。míng chén shě zhī guī,cè mǎ yì qiāo qiāo。

崖口同朱石君先生作

永瑆

双崖豁苍穹,万仞削壁直。shuāng yá huō cāng qióng,wàn rèn xuē bì zhí。
将将象积石,左右屹如植。jiāng jiāng xiàng jī shí,zuǒ yòu yì rú zhí。
疏峰镇其甍,仍岩卫其阈。shū fēng zhèn qí méng,réng yán wèi qí yù。
阊阖何其衢,虎豹守其塞。chāng hé hé qí qú,hǔ bào shǒu qí sāi。
攀愁猿猱足,过穷飞鸟翼。pān chóu yuán náo zú,guò qióng fēi niǎo yì。
老藤束阽危,怪松出劖刻。lǎo téng shù diàn wēi,guài sōng chū chán kè。
太古无登降,莓苔厚黝黑。tài gǔ wú dēng jiàng,méi tái hòu yǒu hēi。
崖阳荣灵草,素霜莫能蚀。yá yáng róng líng cǎo,sù shuāng mò néng shí。
崖阴处山鬼,皦日安得仄。yá yīn chù shān guǐ,jiǎo rì ān dé zè。
哨门轧关键,百宝气屯逼。shào mén yà guān jiàn,bǎi bǎo qì tún bī。
龟山横西南,伊孙中抑淢。guī shān héng xī nán,yī sūn zhōng yì yù。
理无生使独,意惊见所域。lǐ wú shēng shǐ dú,yì jīng jiàn suǒ yù。
含晖娱已极,蕴真赏何亟。hán huī yú yǐ jí,yùn zhēn shǎng hé jí。
从猎兰台英,敬尔载笔职。cóng liè lán tái yīng,jìng ěr zài bǐ zhí。
不见燕然铭,千载无变泐。bù jiàn yàn rán míng,qiān zài wú biàn lè。

自题画梅

永瑆

苍苍暮景翻归鸦,玉房掣锁玉绳斜。cāng cāng mù jǐng fān guī yā,yù fáng chè suǒ yù shéng xié。
春愁浩荡不可说,东溟皓魄照寒花。chūn chóu hào dàng bù kě shuō,dōng míng hào pò zhào hán huā。
罗浮仙人翠鸾车,水苍锵然戛冲牙。luó fú xiān rén cuì luán chē,shuǐ cāng qiāng rán jiá chōng yá。
飞云乱絮相交加,大庾嵯峨阻且遐。fēi yún luàn xù xiāng jiāo jiā,dà yǔ cuó é zǔ qiě xiá。
江城入破听不得,策杖矫首还归家。jiāng chéng rù pò tīng bù dé,cè zhàng jiǎo shǒu hái guī jiā。
雪如春愁乱如麻,芳草漠漠生天涯。xuě rú chūn chóu luàn rú má,fāng cǎo mò mò shēng tiān yá。

隗嚣碗歌

永瑆

隗嚣故宫碗数枚,秦州山农锄出者。kuí xiāo gù gōng wǎn shù méi,qín zhōu shān nóng chú chū zhě。
杜老吟时殿已空,悠悠忽复千年也。dù lǎo yín shí diàn yǐ kōng,yōu yōu hū fù qiān nián yě。
白水真人老兵事,得陇望蜀心犹且。bái shuǐ zhēn rén lǎo bīng shì,dé lǒng wàng shǔ xīn yóu qiě。
飘灯小雪照题诗,磨墨阿瞒台上瓦。piāo dēng xiǎo xuě zhào tí shī,mó mò ā mán tái shàng wǎ。

望松歌

永瑆

连冈叠巘何嶕峣,万松怫郁翻云涛。lián gāng dié yǎn hé jiāo yáo,wàn sōng fú yù fān yún tāo。
中有一松特矫出,高张华盖撑秋霄。zhōng yǒu yī sōng tè jiǎo chū,gāo zhāng huá gài chēng qiū xiāo。
华盖层层天泬寥,激景太半明纤豪。huá gài céng céng tiān jué liáo,jī jǐng tài bàn míng xiān háo。
如开玉女窗,引手攀招摇。rú kāi yù nǚ chuāng,yǐn shǒu pān zhāo yáo。
又如悬黎之履,照灼璇宫朝。yòu rú xuán lí zhī lǚ,zhào zhuó xuán gōng cháo。
绛节不动刚风饕。jiàng jié bù dòng gāng fēng tāo。
宝鬘璎珞交煜爚,离娄目夺珠幢标。bǎo mán yīng luò jiāo yù yuè,lí lóu mù duó zhū chuáng biāo。
帝车龙角,方魁曲杓。dì chē lóng jiǎo,fāng kuí qū biāo。
轩轩孔鬣,翩翩凤翘。xuān xuān kǒng liè,piān piān fèng qiào。
蓬莱海水若不浅,日桑月桂枝叶行相轇。péng lái hǎi shuǐ ruò bù qiǎn,rì sāng yuè guì zhī yè xíng xiāng jiāo。
问年乃在循蜚疏,仡泰古始,颠秦踬汉,草木儿孙曹。wèn nián nǎi zài xún fēi shū,gē tài gǔ shǐ,diān qín zhì hàn,cǎo mù ér sūn cáo。
其下当有偓佺之辈,羡门之曹。qí xià dāng yǒu wò quán zhī bèi,xiàn mén zhī cáo。
拍肩把袂群游邀,寒麟臛鹿苍梧醪。pāi jiān bǎ mèi qún yóu yāo,hán lín huò lù cāng wú láo。
欲往从之山甚高,侧身西望心烦劳。yù wǎng cóng zhī shān shén gāo,cè shēn xī wàng xīn fán láo。

题汉西岳华山碑

永瑆

汉家西岳华山碑,世间两本此第一。hàn jiā xī yuè huá shān bēi,shì jiān liǎng běn cǐ dì yī。
商丘巡抚之所藏,秀水检讨有题笔。shāng qiū xún fǔ zhī suǒ cáng,xiù shuǐ jiǎn tǎo yǒu tí bǐ。
吁嗟魏公四字印,亦欲遐传守毋失。xū jiē wèi gōng sì zì yìn,yì yù xiá chuán shǒu wú shī。
谁能老饥抱文字,茧纸犹向人间出。shuí néng lǎo jī bào wén zì,jiǎn zhǐ yóu xiàng rén jiān chū。
自秦登山诵略兴,两京文章富石墨。zì qín dēng shān sòng lüè xīng,liǎng jīng wén zhāng fù shí mò。
峄碑虽焚枣木模,岱碑云亡内司刻。yì bēi suī fén zǎo mù mó,dài bēi yún wáng nèi sī kè。
太华极天应井鬼,少昊所治秦所国。tài huá jí tiān yīng jǐng guǐ,shǎo hào suǒ zhì qín suǒ guó。
徒闻遗璧镐池君,不见臣斯与臣德。tú wén yí bì gǎo chí jūn,bù jiàn chén sī yǔ chén dé。
茫茫万古此石存,岌岌溟翻老沙泐。máng máng wàn gǔ cǐ shí cún,jí jí míng fān lǎo shā lè。
拓本绝少传已难,赑屃又遭媚子踣。tuò běn jué shǎo chuán yǐ nán,bì xì yòu zāo mèi zi bó。
达官当时势绝伦,古物一文钱不直。dá guān dāng shí shì jué lún,gǔ wù yī wén qián bù zhí。
我曾再拜金天墓,大碣荒莎风雨蚀。wǒ céng zài bài jīn tiān mù,dà jié huāng shā fēng yǔ shí。
此碑忽复曳长绳,能不兴怀同叹息。cǐ bēi hū fù yè zhǎng shéng,néng bù xīng huái tóng tàn xī。
文云汉兴绍前制,《虞典》《周官》稽警跸。wén yún hàn xīng shào qián zhì,yú diǎn zhōu guān jī jǐng bì。
孝武之世庙貌隆,特起尊严閟宫侐。xiào wǔ zhī shì miào mào lóng,tè qǐ zūn yán bì gōng xù。
门曰望仙宫集灵,志荒意惑长生术。mén yuē wàng xiān gōng jí líng,zhì huāng yì huò zhǎng shēng shù。
欲就鹑首相酌斟,遂呼天神来博塞。yù jiù chún shǒu xiāng zhuó zhēn,suì hū tiān shén lái bó sāi。
国祚中阙祀事衰,太守能贤重修职。guó zuò zhōng quē sì shì shuāi,tài shǒu néng xián zhòng xiū zhí。
朝端昏弃旷明禋,稍稍规模率钱力。cháo duān hūn qì kuàng míng yīn,shāo shāo guī mó lǜ qián lì。
延熹至今浩千年,十字之外无缺佚。yán xī zhì jīn hào qiān nián,shí zì zhī wài wú quē yì。
重如元云垂下天,轻若风斤得其质。zhòng rú yuán yún chuí xià tiān,qīng ruò fēng jīn dé qí zhì。
素蛾一片中秋中,泰折层成北郊北。sù é yī piàn zhōng qiū zhōng,tài zhé céng chéng běi jiāo běi。
黄河之水星宿来,蛟掷龙腾相逼仄。huáng hé zhī shuǐ xīng sù lái,jiāo zhì lóng téng xiāng bī zè。
商盘鲁壶在崇坫,琼草金芝上仙植。shāng pán lǔ hú zài chóng diàn,qióng cǎo jīn zhī shàng xiān zhí。
如华万仞绝攀援,人间纸笔书不得。rú huá wàn rèn jué pān yuán,rén jiān zhǐ bǐ shū bù dé。
法书迥可日月垂,其人岂必中郎实。fǎ shū jiǒng kě rì yuè chuí,qí rén qǐ bì zhōng láng shí。
察书市石无了期,又于徐赵为蚹翼。chá shū shì shí wú le qī,yòu yú xú zhào wèi fù yì。
小儒舌举耻阙疑,大抵纷纷决以臆。xiǎo rú shé jǔ chǐ quē yí,dà dǐ fēn fēn jué yǐ yì。
我生两手悬钝椎,握管僵如蓍在扐。wǒ shēng liǎng shǒu xuán dùn chuí,wò guǎn jiāng rú shī zài lè。
傍通二篆贯八分,少年卤莽谓可必。bàng tōng èr zhuàn guàn bā fēn,shǎo nián lǔ mǎng wèi kě bì。
阙里宫墙两拜瞻,强复低徊史与乙。quē lǐ gōng qiáng liǎng bài zhān,qiáng fù dī huái shǐ yǔ yǐ。
忽然季子见《韶箾》,何止欧阳坐旬日。hū rán jì zi jiàn sháo shuò,hé zhǐ ōu yáng zuò xún rì。
秀水修撰诗七言,商丘侍读金十镒。xiù shuǐ xiū zhuàn shī qī yán,shāng qiū shì dú jīn shí yì。
风流坐映康熙朝,不愧绸书在石室。fēng liú zuò yìng kāng xī cháo,bù kuì chóu shū zài shí shì。

联辉楼侍诸先生小饮

永瑆

我有一园花,婉娈相窈窕。wǒ yǒu yī yuán huā,wǎn luán xiāng yǎo tiǎo。
春风一披拂,去日常不少。chūn fēng yī pī fú,qù rì cháng bù shǎo。
羸马长安游,红尘令人老。léi mǎ zhǎng ān yóu,hóng chén lìng rén lǎo。
魏其身治具,晨起自洒扫。wèi qí shēn zhì jù,chén qǐ zì sǎ sǎo。
贵人骄不来,既来苦不早。guì rén jiāo bù lái,jì lái kǔ bù zǎo。
失意杯酒间,毛羽安能保。shī yì bēi jiǔ jiān,máo yǔ ān néng bǎo。
不如同心人,欢言结崇抱。bù rú tóng xīn rén,huān yán jié chóng bào。
君如欲看花,及此颜色好。jūn rú yù kàn huā,jí cǐ yán sè hǎo。

送稚存先生给假还里

永瑆

一杯酒,相情亲,人生安得无故人。yī bēi jiǔ,xiāng qíng qīn,rén shēng ān dé wú gù rén。
相情亲,一杯酒,故人那得无分手。xiāng qíng qīn,yī bēi jiǔ,gù rén nà dé wú fēn shǒu。
去年春寒花未开,谷人先生摇艇走。qù nián chūn hán huā wèi kāi,gǔ rén xiān shēng yáo tǐng zǒu。
庭虚情满思念深,一日何尝不在口。tíng xū qíng mǎn sī niàn shēn,yī rì hé cháng bù zài kǒu。
君无吴君膳羞恋,白云更不烦搔首。jūn wú wú jūn shàn xiū liàn,bái yún gèng bù fán sāo shǒu。
英年幕府辟才贤,博学宫端冠师友。yīng nián mù fǔ pì cái xián,bó xué gōng duān guān shī yǒu。
信知综迹半风尘,未遽容颜全老丑。xìn zhī zōng jì bàn fēng chén,wèi jù róng yán quán lǎo chǒu。
何为匆匆卷装去,邂逅无由折杨柳。hé wèi cōng cōng juǎn zhuāng qù,xiè hòu wú yóu zhé yáng liǔ。
君言令弟罢微员,昨接家书溘颓朽。jūn yán lìng dì bà wēi yuán,zuó jiē jiā shū kè tuí xiǔ。
寒冗幸禄恩何酬,期功在官颜孔厚。hán rǒng xìng lù ēn hé chóu,qī gōng zài guān yán kǒng hòu。
双凫乘雁足江湖,密筱疏松合箕帚。shuāng fú chéng yàn zú jiāng hú,mì xiǎo shū sōng hé jī zhǒu。
闭门须多著书日,况今年才四十九。bì mén xū duō zhù shū rì,kuàng jīn nián cái sì shí jiǔ。
古来良士不文章,世上枯坟竟谁某。gǔ lái liáng shì bù wén zhāng,shì shàng kū fén jìng shuí mǒu。
鸰原尽急归亦得,温树无言意非偶。líng yuán jǐn jí guī yì dé,wēn shù wú yán yì fēi ǒu。
锡泉甘甘不吾负,到及新茶绿如韭。xī quán gān gān bù wú fù,dào jí xīn chá lǜ rú jiǔ。
但恐吴君解笑人,此行已落春花后。dàn kǒng wú jūn jiě xiào rén,cǐ xíng yǐ luò chūn huā hòu。

题近香楼

永瑆

四坐且莫喧,听我说此楼。sì zuò qiě mò xuān,tīng wǒ shuō cǐ lóu。
清华旧里东北头,兴替甲子今三周。qīng huá jiù lǐ dōng běi tóu,xīng tì jiǎ zi jīn sān zhōu。
丹棱沜边万泉出,贵家往往分清流。dān léng pàn biān wàn quán chū,guì jiā wǎng wǎng fēn qīng liú。
米园李园最森爽,其余琐琐营林丘。mǐ yuán lǐ yuán zuì sēn shuǎng,qí yú suǒ suǒ yíng lín qiū。
千金大石卧野色,一夕小苑来边愁。qiān jīn dà shí wò yě sè,yī xī xiǎo yuàn lái biān chóu。
内城有窟竟饮马,春草无场堪击球。nèi chéng yǒu kū jìng yǐn mǎ,chūn cǎo wú chǎng kān jī qiú。
天地变化太平见,八极闲暇无烦忧。tiān dì biàn huà tài píng jiàn,bā jí xián xiá wú fán yōu。
长白索公坐内阁,堂封实户轻王侯。zhǎng bái suǒ gōng zuò nèi gé,táng fēng shí hù qīng wáng hóu。
安知进宅事良有,但说旋马心诚羞。ān zhī jìn zhái shì liáng yǒu,dàn shuō xuán mǎ xīn chéng xiū。
春明胜夺董宇定,金陵记掩王龛州。chūn míng shèng duó dǒng yǔ dìng,jīn líng jì yǎn wáng kān zhōu。
圣人诰诫出深厚,《孝经》四字垂琳璆。shèng rén gào jiè chū shēn hòu,xiào jīng sì zì chuí lín qiú。
保全委曲国体大,宠赂太甚民言浮。bǎo quán wěi qū guó tǐ dà,chǒng lù tài shén mín yán fú。
相公犹嫌起无地,掌武苦欲名常留。xiāng gōng yóu xián qǐ wú dì,zhǎng wǔ kǔ yù míng cháng liú。
荷花空对石矶冷,燕子亦知帘幕收。hé huā kōng duì shí jī lěng,yàn zi yì zhī lián mù shōu。
南斋旧辈话恩遇,宪皇特诏登瀛州。nán zhāi jiù bèi huà ēn yù,xiàn huáng tè zhào dēng yíng zhōu。
宫壶赐沾艳侍从,集贤改榜崇儒修。gōng hú cì zhān yàn shì cóng,jí xián gǎi bǎng chóng rú xiū。
城南羸骖念奔走,苑东广厦教番休。chéng nán léi cān niàn bēn zǒu,yuàn dōng guǎng shà jiào fān xiū。
蠹书一变华膴色,布被却向单寒求。dù shū yī biàn huá hū sè,bù bèi què xiàng dān hán qiú。
及开书房置师傅,遂许名儒来息游。jí kāi shū fáng zhì shī fù,suì xǔ míng rú lái xī yóu。
李躬由来擅年学,苏秦不得千春秋。lǐ gōng yóu lái shàn nián xué,sū qín bù dé qiān chūn qiū。
繄余苦忆几老宿,草野本色酣岩幽。yī yú kǔ yì jǐ lǎo sù,cǎo yě běn sè hān yán yōu。
朱门蓬户底差别,黄发青镫心尚犹。zhū mén péng hù dǐ chà bié,huáng fā qīng dèng xīn shàng yóu。
寅入申归事不废,五休十浣私得谋。yín rù shēn guī shì bù fèi,wǔ xiū shí huàn sī dé móu。
恩波深长曷有极,表宁清贵真无俦。ēn bō shēn zhǎng hé yǒu jí,biǎo níng qīng guì zhēn wú chóu。
虽然崇抱在铜钵,不惭通讲歌银舟。suī rán chóng bào zài tóng bō,bù cán tōng jiǎng gē yín zhōu。
有时退食散情性,旧醅小榼相绸缪。yǒu shí tuì shí sàn qíng xìng,jiù pēi xiǎo kē xiāng chóu móu。
每携一味对咀嚼,肯复兼旬孤唱酬。měi xié yī wèi duì jǔ jué,kěn fù jiān xún gū chàng chóu。
葛山宫师九十二,硕果高映天南陬。gé shān gōng shī jiǔ shí èr,shuò guǒ gāo yìng tiān nán zōu。
曾描八友作图画,昔也艳艳今悠悠。céng miáo bā yǒu zuò tú huà,xī yě yàn yàn jīn yōu yōu。
而我书房四十载,抱孙屡及师门投。ér wǒ shū fáng sì shí zài,bào sūn lǚ jí shī mén tóu。
藏心故实说难了,满眼新欢来更稠。cáng xīn gù shí shuō nán le,mǎn yǎn xīn huān lái gèng chóu。
溪声树色工阅客,楼上光阴如传邮。xī shēng shù sè gōng yuè kè,lóu shàng guāng yīn rú chuán yóu。

天平山

永瑆

天平山上先贤祠,万石林立留人衣。tiān píng shān shàng xiān xián cí,wàn shí lín lì liú rén yī。
祠前草木合恭敬,况是古荆连理枝。cí qián cǎo mù hé gōng jìng,kuàng shì gǔ jīng lián lǐ zhī。
黄莺高下引空曲,翠壁往复工蔽亏。huáng yīng gāo xià yǐn kōng qū,cuì bì wǎng fù gōng bì kuī。
当头忽见太湖白,春风渺渺无津涯。dāng tóu hū jiàn tài hú bái,chūn fēng miǎo miǎo wú jīn yá。

沧浪亭

永瑆

沧浪亭子枕石湖,宋贤遗迹俱荒芜。cāng làng tíng zi zhěn shí hú,sòng xián yí jì jù huāng wú。
杨花轻轻鱼作队,蒲叶短短凫将雏。yáng huā qīng qīng yú zuò duì,pú yè duǎn duǎn fú jiāng chú。
薄游城南趁佳日,烟景稍旷笙歌疏。báo yóu chéng nán chèn jiā rì,yān jǐng shāo kuàng shēng gē shū。
欧公诗话自千古,衡剂未肯分梅苏。ōu gōng shī huà zì qiān gǔ,héng jì wèi kěn fēn méi sū。

观潮小引

永瑆

海风卷云入车箱,白波一线起东方。hǎi fēng juǎn yún rù chē xiāng,bái bō yī xiàn qǐ dōng fāng。
须臾雪涛万丈强,震霆倏过澄江光。xū yú xuě tāo wàn zhàng qiáng,zhèn tíng shū guò chéng jiāng guāng。
来如战酣去如忘,天地动定非可常。lái rú zhàn hān qù rú wàng,tiān dì dòng dìng fēi kě cháng。
端居未始观物变,小知笑彼图南翔。duān jū wèi shǐ guān wù biàn,xiǎo zhī xiào bǐ tú nán xiáng。

自怡其二

永瑆

世未稀真鉴,吾惟取自怡。shì wèi xī zhēn jiàn,wú wéi qǔ zì yí。
粗材贪拨闷,暮景厌徇知。cū cái tān bō mèn,mù jǐng yàn xùn zhī。
服散行移晷,焚香坐阅时。fú sàn xíng yí guǐ,fén xiāng zuò yuè shí。
八方求道后,无限夕阳迟。bā fāng qiú dào hòu,wú xiàn xī yáng chí。

扬州杂咏

永瑆

【其一】
竹西路径水边楼,邗上春波翠碧流。zhú xī lù jìng shuǐ biān lóu,hán shàng chūn bō cuì bì liú。
二月东风吹不断,梅花如雪到扬州。èr yuè dōng fēng chuī bù duàn,méi huā rú xuě dào yáng zhōu。
【其二】
日丽朱扉金兽镮,华严经出义熙闲。rì lì zhū fēi jīn shòu huán,huá yán jīng chū yì xī xián。
犹思太傅风流在,手把围棋赌墅还。yóu sī tài fù fēng liú zài,shǒu bǎ wéi qí dǔ shù hái。
【其三】
复磴层谿枕蜀冈,遥青近碧郁相望。fù dèng céng xī zhěn shǔ gāng,yáo qīng jìn bì yù xiāng wàng。
只因郡是欧阳守,江上青山到画堂。zhǐ yīn jùn shì ōu yáng shǒu,jiāng shàng qīng shān dào huà táng。
【其四】
修禊城西春水清,红桥不见石桥横。xiū xì chéng xī chūn shuǐ qīng,hóng qiáo bù jiàn shí qiáo héng。
风帘双燕寻常换,不记当年崔伯亭。fēng lián shuāng yàn xún cháng huàn,bù jì dāng nián cuī bó tíng。
【其五】
维扬丝管日纷纷,月夜箫声不可闻。wéi yáng sī guǎn rì fēn fēn,yuè yè xiāo shēng bù kě wén。
一赋芜城已悽怆,人间更有杜司勋。yī fù wú chéng yǐ qī chuàng,rén jiān gèng yǒu dù sī xūn。
【其六】
广陵立马意如何,横槊家风尔独多。guǎng líng lì mǎ yì rú hé,héng shuò jiā fēng ěr dú duō。
派步寒潮终自落,赋诗台上有悲歌。pài bù hán cháo zhōng zì luò,fù shī tái shàng yǒu bēi gē。
【其七】
欲访江都小五台,但寻磬响过河来。yù fǎng jiāng dōu xiǎo wǔ tái,dàn xún qìng xiǎng guò hé lái。
吴僧漫问能诗未,且看庭前绿萼梅。wú sēng màn wèn néng shī wèi,qiě kàn tíng qián lǜ è méi。
【其八】
琼树花零大业年,更无宫苑颔云烟。qióng shù huā líng dà yè nián,gèng wú gōng yuàn hàn yún yān。
如何一夕江都梦,不到雷塘数亩田。rú hé yī xī jiāng dōu mèng,bù dào léi táng shù mǔ tián。
3012