古诗词

秋娘曲京师菊部杜云红善秦声奏技中和园为怨众所排转徙塞外予独因之有漂泊之感为作此曲

黄节

九城歌管呕哑喧,一月不踏中和园。jiǔ chéng gē guǎn ǒu yǎ xuān,yī yuè bù tà zhōng hé yuán。
秋娘妙曲众弗贵,世间美恶宁足论。qiū niáng miào qū zhòng fú guì,shì jiān měi è níng zú lùn。
春宵深雪对桦烛,沉吟为作秋娘曲。chūn xiāo shēn xuě duì huà zhú,chén yín wèi zuò qiū niáng qū。
信是无聊亦有涯,漫引秋思入弦轴。xìn shì wú liáo yì yǒu yá,màn yǐn qiū sī rù xián zhóu。
浣花有女出津沽,垂髫出上红氍毹。huàn huā yǒu nǚ chū jīn gū,chuí tiáo chū shàng hóng qú shū。
向人妮妮儿女语,清于调舌黄莺雏。xiàng rén nī nī ér nǚ yǔ,qīng yú diào shé huáng yīng chú。
四岁能歌弱能舞,穆曹为师幼孤苦。sì suì néng gē ruò néng wǔ,mù cáo wèi shī yòu gū kǔ。
学成肯向泣春风,自有惊人人未许。xué chéng kěn xiàng qì chūn fēng,zì yǒu jīng rén rén wèi xǔ。
转徙张垣复上京,渐令燕赵闻其名。zhuǎn xǐ zhāng yuán fù shàng jīng,jiàn lìng yàn zhào wén qí míng。
时流为纂云红集,翻作梨园断肠声。shí liú wèi zuǎn yún hóng jí,fān zuò lí yuán duàn cháng shēng。
秦声直继陇西沉,已使龟年泪沾颔。qín shēng zhí jì lǒng xī chén,yǐ shǐ guī nián lèi zhān hàn。
掩抑初如猿狖鸣,倏若微风动葭菼。yǎn yì chū rú yuán yòu míng,shū ruò wēi fēng dòng jiā tǎn。
本来秦声恶激刺,转折抑扬易伤气。běn lái qín shēng è jī cì,zhuǎn zhé yì yáng yì shāng qì。
敛气四弦断复连,浮云柳絮随天地。liǎn qì sì xián duàn fù lián,fú yún liǔ xù suí tiān dì。
当其抗歌方上场,喧啾百鸟孤凤凰。dāng qí kàng gē fāng shàng chǎng,xuān jiū bǎi niǎo gū fèng huáng。
座中有客辄三叹,念奴能勿愁诸郎。zuò zhōng yǒu kè zhé sān tàn,niàn nú néng wù chóu zhū láng。
绝技谁知天果吝,朝月欢娱暗生叹。jué jì shuí zhī tiān guǒ lìn,cháo yuè huān yú àn shēng tàn。
回头不采山上蘼,遂至人间有恩怨。huí tóu bù cǎi shān shàng mí,suì zhì rén jiān yǒu ēn yuàn。
蛾眉谣诼渐纷纭,昔日丝桐今日焚。é méi yáo zhuó jiàn fēn yún,xī rì sī tóng jīn rì fén。
四筵顾曲谁相藉,夜半巾车去五云。sì yán gù qū shuí xiāng jí,yè bàn jīn chē qù wǔ yún。
是时寒柝摧残腊,旧苑沉沉马馺馺。shì shí hán tuò cuī cán là,jiù yuàn chén chén mǎ sà sà。
一客听歌犯雪行,蜡尽弦僵重呜唈。yī kè tīng gē fàn xuě xíng,là jǐn xián jiāng zhòng wū yì。
我来宣南垂五年,看花日日相流连。wǒ lái xuān nán chuí wǔ nián,kàn huā rì rì xiāng liú lián。
自从南归送诸大,独行不到寒葭前。zì cóng nán guī sòng zhū dà,dú xíng bù dào hán jiā qián。
剩与歌扬日再过,坐使景光疾如驮。shèng yǔ gē yáng rì zài guò,zuò shǐ jǐng guāng jí rú tuó。
今朝忽动羁旅心,谓善歌者无知音。jīn cháo hū dòng jī lǚ xīn,wèi shàn gē zhě wú zhī yīn。
秋娘如此亦飘泊,城南春树将成阴。qiū niáng rú cǐ yì piāo pō,chéng nán chūn shù jiāng chéng yīn。
猜您喜欢

病中

黄节

病怯奇寒起更慵,夜来风雪满吴淞。bìng qiè qí hán qǐ gèng yōng,yè lái fēng xuě mǎn wú sōng。
残炉烬落光初蜕,小阁窗疏冷未缝。cán lú jìn luò guāng chū tuì,xiǎo gé chuāng shū lěng wèi fèng。
百计安心殊亦误,有身为患适何从。bǎi jì ān xīn shū yì wù,yǒu shēn wèi huàn shì hé cóng。
萧条归梦催年事,卧听江船报晓钟。xiāo tiáo guī mèng cuī nián shì,wò tīng jiāng chuán bào xiǎo zhōng。

南归治装箧中得亡儿旧函

黄节

风飘残雪沪江干,忆汝家山骨未寒。fēng piāo cán xuě hù jiāng gàn,yì rǔ jiā shān gǔ wèi hán。
万里沧波无梦到,一缄尘迹隔年看。wàn lǐ cāng bō wú mèng dào,yī jiān chén jì gé nián kàn。
只馀母妹平安语,信有诗书付托难。zhǐ yú mǔ mèi píng ān yǔ,xìn yǒu shī shū fù tuō nán。
谁谓北征愁杜子,瘦妻痴女尚为欢。shuí wèi běi zhēng chóu dù zi,shòu qī chī nǚ shàng wèi huān。

海夜

黄节

又去吴淞作海行,万流回首只凄清。yòu qù wú sōng zuò hǎi xíng,wàn liú huí shǒu zhǐ qī qīng。
樯灯倒照鲛人出,天幕低张鱼火明。qiáng dēng dào zhào jiāo rén chū,tiān mù dī zhāng yú huǒ míng。
远客一舟同契阔,归航三日过零丁。yuǎn kè yī zhōu tóng qì kuò,guī háng sān rì guò líng dīng。
逢山便就帆师问,不报东南近有兵。féng shān biàn jiù fān shī wèn,bù bào dōng nán jìn yǒu bīng。

二月十二日过新汀屈翁山先生故里,望泣墓亭,吊马头岭,铸兵残灶。屈氏子孙出示先生遗像,谨题二首

黄节

式闾过里独彷徨,尽日追寻到此乡。shì lǘ guò lǐ dú páng huáng,jǐn rì zhuī xún dào cǐ xiāng。
一族义声存废灶,孤臣词赋痛浮湘。yī zú yì shēng cún fèi zào,gū chén cí fù tòng fú xiāng。
更谁真意紬诗外,不减春阴过夕阳。gèng shuí zhēn yì chóu shī wài,bù jiǎn chūn yīn guò xī yáng。
我愧长沙能作赋,摄衣来拜道援堂。wǒ kuì zhǎng shā néng zuò fù,shè yī lái bài dào yuán táng。

二月十二日过新汀屈翁山先生故里,望泣墓亭,吊马头岭,铸兵残灶。屈氏子孙出示先生遗像,谨题二首

黄节

西北经营似有无,荒原草木待昭苏。xī běi jīng yíng shì yǒu wú,huāng yuán cǎo mù dài zhāo sū。
事难语世终多佚,名已从僧且易芜。shì nán yǔ shì zhōng duō yì,míng yǐ cóng sēng qiě yì wú。
著述尚闻传大岭,丛残曾见落三吴。zhù shù shàng wén chuán dà lǐng,cóng cán céng jiàn luò sān wú。
载凭遗像殷殷祝,自有精心在八区。zài píng yí xiàng yīn yīn zhù,zì yǒu jīng xīn zài bā qū。

北郭展墓

黄节

清明北郭多车马,归客依依起向晨。qīng míng běi guō duō chē mǎ,guī kè yī yī qǐ xiàng chén。
原草渐生回烧日,水禽初变有莺春。yuán cǎo jiàn shēng huí shāo rì,shuǐ qín chū biàn yǒu yīng chūn。
青山原是伤心地,白骨曾为上冢人。qīng shān yuán shì shāng xīn dì,bái gǔ céng wèi shàng zhǒng rén。
四尺崇封宁不识,仆夫犹为辟荆榛。sì chǐ chóng fēng níng bù shí,pū fū yóu wèi pì jīng zhēn。

晚渡珠江岸侧未归

黄节

烟城历历傍舟移,来处回看日向炊。yān chéng lì lì bàng zhōu yí,lái chù huí kàn rì xiàng chuī。
高树翳蝉含雨涩,晚潮随月上江迟。gāo shù yì chán hán yǔ sè,wǎn cháo suí yuè shàng jiāng chí。
侧身我尚酬形影,即景诗难免乱噫。cè shēn wǒ shàng chóu xíng yǐng,jí jǐng shī nán miǎn luàn yī。
损性却缘情未了,欲归何故立多时。sǔn xìng què yuán qíng wèi le,yù guī hé gù lì duō shí。

七月初六日赴沪海上大风

黄节

舵楼时起浪千重,自摄心魂惝恍中。duò lóu shí qǐ làng qiān zhòng,zì shè xīn hún chǎng huǎng zhōng。
飘泊正如秋一叶,寻常经见海多风。piāo pō zhèng rú qiū yī yè,xún cháng jīng jiàn hǎi duō fēng。
高帆鸟翼呜呜黑,落日鱼涎拍拍红。gāo fān niǎo yì wū wū hēi,luò rì yú xián pāi pāi hóng。
坐叹狂流垂未息,送人无那与俱东。zuò tàn kuáng liú chuí wèi xī,sòng rén wú nà yǔ jù dōng。

初到杭州宿三潭晓起望湖

黄节

照眼西湖今始过,晓钟真奈不眠何。zhào yǎn xī hú jīn shǐ guò,xiǎo zhōng zhēn nài bù mián hé。
断虹带雨生初日,森柳排山覆晚荷。duàn hóng dài yǔ shēng chū rì,sēn liǔ pái shān fù wǎn hé。
浅水蓬莱行再见,两堤菱芡已无多。qiǎn shuǐ péng lái xíng zài jiàn,liǎng dī líng qiàn yǐ wú duō。
平时梦想江山处,不独伤心唤渡河。píng shí mèng xiǎng jiāng shān chù,bù dú shāng xīn huàn dù hé。

南屏谒张苍水墓

黄节

斜日南屏溯岸行,疏疏堤柳不胜情。xié rì nán píng sù àn xíng,shū shū dī liǔ bù shèng qíng。
一湖山色分明好,两姓碑题俯仰生。yī hú shān sè fēn míng hǎo,liǎng xìng bēi tí fǔ yǎng shēng。
酒气浃坟秋醊祭,烛光摇树鸟悲鸣。jiǔ qì jiā fén qiū zhuì jì,zhú guāng yáo shù niǎo bēi míng。
彷徨一再临风拜,为告冰槎集刻成。páng huáng yī zài lín fēng bài,wèi gào bīng chá jí kè chéng。

岳坟

黄节

中原十载拜祠堂,不及西湖山更苍。zhōng yuán shí zài bài cí táng,bù jí xī hú shān gèng cāng。
大汉天声垂断绝,万方兵气此潜藏。dà hàn tiān shēng chuí duàn jué,wàn fāng bīng qì cǐ qián cáng。
双坟晚蟀鸣乌石,一市秋茶说岳王。shuāng fén wǎn shuài míng wū shí,yī shì qiū chá shuō yuè wáng。
独有匹夫凭吊去,从来忠愤使人伤。dú yǒu pǐ fū píng diào qù,cóng lái zhōng fèn shǐ rén shāng。

题孤山放鹤亭

黄节

欲寻冈阜更威夷,一水周堂梅万枝。yù xún gāng fù gèng wēi yí,yī shuǐ zhōu táng méi wàn zhī。
天与湖山纳遗句,死无封禅美清时。tiān yǔ hú shān nà yí jù,sǐ wú fēng chán měi qīng shí。
青黄漫惜沟中断,丹雘争怜湖上祠。qīng huáng màn xī gōu zhōng duàn,dān wò zhēng lián hú shàng cí。
等是茂陵身后态,愧君临命一题诗。děng shì mào líng shēn hòu tài,kuì jūn lín mìng yī tí shī。

过灵隐寺见洪杨劫后遗迹

黄节

一峰迎日满清晖,绿瓦红墙委断扉。yī fēng yíng rì mǎn qīng huī,lǜ wǎ hóng qiáng wěi duàn fēi。
去劫百年犹未复,烂泥诸佛竟谁皈。qù jié bǎi nián yóu wèi fù,làn ní zhū fú jìng shuí guī。
古无创业残文教,水欲分湖涌翠微。gǔ wú chuàng yè cán wén jiào,shuǐ yù fēn hú yǒng cuì wēi。
曾为敕题金碧榜,空山无罪亦招非。céng wèi chì tí jīn bì bǎng,kōng shān wú zuì yì zhāo fēi。

登六和塔

黄节

登临已落咸淳后,北望劳劳此际情。dēng lín yǐ luò xián chún hòu,běi wàng láo láo cǐ jì qíng。
吴越坐分秋一色,江湖来与海相争。wú yuè zuò fēn qiū yī sè,jiāng hú lái yǔ hǎi xiāng zhēng。
早枫着叶黄于水,晚柘抽条绿到城。zǎo fēng zhe yè huáng yú shuǐ,wǎn zhè chōu tiáo lǜ dào chéng。
谁向十三州一问,天边惟有塔铃声。shuí xiàng shí sān zhōu yī wèn,tiān biān wéi yǒu tǎ líng shēng。

别西湖兼呈西溪长何庚生丈

黄节

名地阅人谁是主,眼前风景足怀宽。míng dì yuè rén shuí shì zhǔ,yǎn qián fēng jǐng zú huái kuān。
初秋野菊城根晚,一雨湖菱桨尾寒。chū qiū yě jú chéng gēn wǎn,yī yǔ hú líng jiǎng wěi hán。
息壤且寻他日约,好山频为去时看。xī rǎng qiě xún tā rì yuē,hǎo shān pín wèi qù shí kàn。
送人十里雷峰塔,留与西溪旧长官。sòng rén shí lǐ léi fēng tǎ,liú yǔ xī xī jiù zhǎng guān。