古诗词

董元恺

望江南啜茶十咏

董元恺

茶坞胜,阳羡郁层峦。chá wù shèng,yáng xiàn yù céng luán。
月峡涧流生雀舌,石岩雾晓出龙团。yuè xiá jiàn liú shēng què shé,shí yán wù xiǎo chū lóng tuán。
仙掌片峰寒。xiān zhǎng piàn fēng hán。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶笋别,罗岕胜乌程。chá sǔn bié,luó jiè shèng wū chéng。
庙后结花垂绿脚,渚前分露种红英。miào hòu jié huā chuí lǜ jiǎo,zhǔ qián fēn lù zhǒng hóng yīng。
秀色带烟轻。xiù sè dài yān qīng。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶籯满,叶叶占先春。chá yíng mǎn,yè yè zhàn xiān chūn。
翠霭撷齐双鬓冷,青丝笼就两枪新。cuì ǎi xié qí shuāng bìn lěng,qīng sī lóng jiù liǎng qiāng xīn。
衣惹暗香尘。yī rě àn xiāng chén。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶舍小,石径卧云斜。chá shě xiǎo,shí jìng wò yún xié。
斑驳苔生青嶂影,婆娑树老绿阴遮。bān bó tái shēng qīng zhàng yǐng,pó suō shù lǎo lǜ yīn zhē。
竹里看煎茶。zhú lǐ kàn jiān chá。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶灶冷,溪鸟逐烟光。chá zào lěng,xī niǎo zhú yān guāng。
瑟瑟波沉霞脚碎,轻轻色泛乳花香。sè sè bō chén xiá jiǎo suì,qīng qīng sè fàn rǔ huā xiāng。
翠釜合先尝。cuì fǔ hé xiān cháng。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶焙暖,沆瀣碧波融。chá bèi nuǎn,hàng xiè bì bō róng。
编竹候随文武火,开缄叶里建城笼。biān zhú hòu suí wén wǔ huǒ,kāi jiān yè lǐ jiàn chéng lóng。
一纸隔春风。yī zhǐ gé chūn fēng。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶泉沸,第二擅中泠。chá quán fèi,dì èr shàn zhōng líng。
旋沫翻成鱼眼动,腾波声作老龙听。xuán mò fān chéng yú yǎn dòng,téng bō shēng zuò lǎo lóng tīng。
涧底觅樵青。jiàn dǐ mì qiáo qīng。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶瓯洁,碧碗醉春醪。chá ōu jié,bì wǎn zuì chūn láo。
翠影香浮卢氏碗,素瓷圆胜谢家窑。cuì yǐng xiāng fú lú shì wǎn,sù cí yuán shèng xiè jiā yáo。
丝柳拂长条。sī liǔ fú zhǎng tiáo。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶品绝,缀玉复含珠。chá pǐn jué,zhuì yù fù hán zhū。
三十绫文酬博士,两篇《茶录》问君谟。sān shí líng wén chóu bó shì,liǎng piān chá lù wèn jūn mó。
疏月下庭梧。shū yuè xià tíng wú。

望江南啜茶十咏

董元恺

茶候静,帘卷日初长。chá hòu jìng,lián juǎn rì chū zhǎng。
片甲味分蝉翼薄,丹丘阴益簟纹凉。piàn jiǎ wèi fēn chán yì báo,dān qiū yīn yì diàn wén liáng。
应唤醒羲皇。yīng huàn xǐng xī huáng。

望江南啜茶十咏

董元恺

红桥好,联骑出城闉。hóng qiáo hǎo,lián qí chū chéng yīn。
映日游丝萦曲径,扑天飞絮惹香尘。yìng rì yóu sī yíng qū jìng,pū tiān fēi xù rě xiāng chén。
胜地占芳辰。shèng dì zhàn fāng chén。

望江南啜茶十咏

董元恺

虹桥好,挈伴踏青游。hóng qiáo hǎo,qiè bàn tà qīng yóu。
紫陌骄嘶金勒马,碧波斜蘸绿杨楼。zǐ mò jiāo sī jīn lēi mǎ,bì bō xié zhàn lǜ yáng lóu。
高会尽风流。gāo huì jǐn fēng liú。

望江南啜茶十咏

董元恺

青墩好,别业号苍梧。qīng dūn hǎo,bié yè hào cāng wú。
万树浓荫含雾雨,满园空翠映菰蒲。wàn shù nóng yīn hán wù yǔ,mǎn yuán kōng cuì yìng gū pú。
一幅辋川图。yī fú wǎng chuān tú。

字字双欢情

董元恺

一枝容膝安复安。yī zhī róng xī ān fù ān。
金风玉露寒复寒。jīn fēng yù lù hán fù hán。
连呼侬字欢复欢。lián hū nóng zì huān fù huān。
欢情如月看复看。huān qíng rú yuè kàn fù kàn。

潇湘神·四女祠

董元恺

四女祠。sì nǚ cí。
四女祠。sì nǚ cí。
白发红颜未嫁时。bái fā hóng yán wèi jià shí。
但使宁亲成孝子,不愁天下少男儿。dàn shǐ níng qīn chéng xiào zi,bù chóu tiān xià shǎo nán ér。

潇湘神·四女祠

董元恺

杨柳枝。yáng liǔ zhī。
杨柳枝。yáng liǔ zhī。
碧瓦飘风散雨丝。bì wǎ piāo fēng sàn yǔ sī。
一树棠梨春社后,千年留得几行诗。yī shù táng lí chūn shè hòu,qiān nián liú dé jǐ xíng shī。

一叶落秋忆

董元恺

一叶落。yī yè luò。
伤漂泊。shāng piāo pō。
寸心万里阑干角。cùn xīn wàn lǐ lán gàn jiǎo。
天边望断鸿,枝头问灵鹊。tiān biān wàng duàn hóng,zhī tóu wèn líng què。
问灵鹊。wèn líng què。
几度浑如昨。jǐ dù hún rú zuó。

捣练子·和内寄原韵

董元恺

愁脉脉,水盈盈。chóu mài mài,shuǐ yíng yíng。
握手临歧无限情。wò shǒu lín qí wú xiàn qíng。
揾着啼痕双袖泪,笑从花里送郎行。wèn zhe tí hén shuāng xiù lèi,xiào cóng huā lǐ sòng láng xíng。

捣练子·和内寄原韵

董元恺

江树隔,岭云开。jiāng shù gé,lǐng yún kāi。
历尽东风未遣回。lì jǐn dōng fēng wèi qiǎn huí。
惆怅五更孤枕上,与卿刚在梦中来。chóu chàng wǔ gèng gū zhěn shàng,yǔ qīng gāng zài mèng zhōng lái。

捣练子·和内寄原韵

董元恺

消永夜,剔残缸。xiāo yǒng yè,tī cán gāng。
暖语分明向绮窗。nuǎn yǔ fēn míng xiàng qǐ chuāng。
留得别时千点泪,罗衣犹未浣春江。liú dé bié shí qiān diǎn lèi,luó yī yóu wèi huàn chūn jiāng。
4161234567»