古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

陆游

桔槔引水绕荒畦,病卧蜗庐不厌低。jú gāo yǐn shuǐ rào huāng qí,bìng wò wō lú bù yàn dī。
小聚数家秋霭里,平波千顷夕阳西。xiǎo jù shù jiā qiū ǎi lǐ,píng bō qiān qǐng xī yáng xī。
亭皋草木犹葱茜,天上风云已惨凄。tíng gāo cǎo mù yóu cōng qiàn,tiān shàng fēng yún yǐ cǎn qī。
逋负如山炊米尽,终年枉是把锄犁。bū fù rú shān chuī mǐ jǐn,zhōng nián wǎng shì bǎ chú lí。

七月二十四日作

陆游

闲拂青铜一惘然,此生应老海云边。xián fú qīng tóng yī wǎng rán,cǐ shēng yīng lǎo hǎi yún biān。
凉飔入袂诗初就,幽鸟呼人梦不全。liáng sī rù mèi shī chū jiù,yōu niǎo hū rén mèng bù quán。
天上鹊归星渚冷,月中桂长露华鲜。tiān shàng què guī xīng zhǔ lěng,yuè zhōng guì zhǎng lù huá xiān。
射胡羽箭凋零尽,坐负心期四十年。shè hú yǔ jiàn diāo líng jǐn,zuò fù xīn qī sì shí nián。

枕上作时闻临海四明皆大水

陆游

抚枕时时犹叹欷,阨穷已极畏凶饥。fǔ zhěn shí shí yóu tàn xī,è qióng yǐ jí wèi xiōng jī。
雨声淅沥孤斋冷,客梦萧条万里归。yǔ shēng xī lì gū zhāi lěng,kè mèng xiāo tiáo wàn lǐ guī。
山邑风雷移蜃穴,海城水潦半民扉。shān yì fēng léi yí shèn xué,hǎi chéng shuǐ lǎo bàn mín fēi。
如云秋稼方相贺,一饱还忧与愿违。rú yún qiū jià fāng xiāng hè,yī bǎo hái yōu yǔ yuàn wéi。

书怀

陆游

漫道年来未极衰,穷途憔悴实难支。màn dào nián lái wèi jí shuāi,qióng tú qiáo cuì shí nán zhī。
半分臂减休文瘦,七尺躯存曼倩饥。bàn fēn bì jiǎn xiū wén shòu,qī chǐ qū cún màn qiàn jī。
尚忆青衫陪众隽,宁期白首负明时。shàng yì qīng shān péi zhòng juàn,níng qī bái shǒu fù míng shí。
悠然万里烟波兴,除却沙鸥总不知。yōu rán wàn lǐ yān bō xīng,chú què shā ōu zǒng bù zhī。

闲居自述

陆游

自许山翁懒是真,纷纷外物岂关身。zì xǔ shān wēng lǎn shì zhēn,fēn fēn wài wù qǐ guān shēn。
花如解笑还多事,石不能言最可人。huā rú jiě xiào hái duō shì,shí bù néng yán zuì kě rén。
净扫明窗凭素几,闲穿密竹岸乌巾。jìng sǎo míng chuāng píng sù jǐ,xián chuān mì zhú àn wū jīn。
残年自有青天管,便是无锥也未贫。cán nián zì yǒu qīng tiān guǎn,biàn shì wú zhuī yě wèi pín。

秋雨初霁试

陆游

墨入红丝点漆浓,闲将倦笔写秋容。mò rù hóng sī diǎn qī nóng,xián jiāng juàn bǐ xiě qiū róng。
雨声已断时闻滴,云气将归别起峰。yǔ shēng yǐ duàn shí wén dī,yún qì jiāng guī bié qǐ fēng。
斜日半穿临水竹,好风遥送隔城钟。xié rì bàn chuān lín shuǐ zhú,hǎo fēng yáo sòng gé chéng zhōng。
远游更动轻舟兴,太息何人解见从。yuǎn yóu gèng dòng qīng zhōu xīng,tài xī hé rén jiě jiàn cóng。

幽怀

陆游

苫茅架竹亦吾庐,病起幽怀得小摅。shān máo jià zhú yì wú lú,bìng qǐ yōu huái dé xiǎo shū。
爱酒已捐身外事,闭门犹读死前书。ài jiǔ yǐ juān shēn wài shì,bì mén yóu dú sǐ qián shū。
邻家人喜添新犊,小市奴归得早蔬。lín jiā rén xǐ tiān xīn dú,xiǎo shì nú guī dé zǎo shū。
但使身安岁中熟,敢辞老境落樵渔。dàn shǐ shēn ān suì zhōng shú,gǎn cí lǎo jìng luò qiáo yú。

秋夜示儿辈

陆游

吴下当时薄阿蒙,岂知垂老叹途穷。wú xià dāng shí báo ā méng,qǐ zhī chuí lǎo tàn tú qióng。
秋砧巷陌昏昏月,夜烛帘栊袅袅风。qiū zhēn xiàng mò hūn hūn yuè,yè zhú lián lóng niǎo niǎo fēng。
缩项鳊鱼收晚钓,长腰粳米出新砻。suō xiàng biān yú shōu wǎn diào,zhǎng yāo jīng mǐ chū xīn lóng。
儿曹幸可团栾语,忧患如山一笑空。ér cáo xìng kě tuán luán yǔ,yōu huàn rú shān yī xiào kōng。

七十二岁吟

陆游

七十人言自古稀,我今过二未全衰。qī shí rén yán zì gǔ xī,wǒ jīn guò èr wèi quán shuāi。
读书似走名场日,许国如骑战马时。dú shū shì zǒu míng chǎng rì,xǔ guó rú qí zhàn mǎ shí。
秋晚雁来空自感,夜阑酒尽不胜悲。qiū wǎn yàn lái kōng zì gǎn,yè lán jiǔ jǐn bù shèng bēi。
渭滨星霣逾千载,一表何人继出师。wèi bīn xīng yǔn yú qiān zài,yī biǎo hé rén jì chū shī。

秋晚

陆游

聚落萧条古埭东,芦藩蓬户卧衰翁。jù luò xiāo tiáo gǔ dài dōng,lú fān péng hù wò shuāi wēng。
井桐叶尽新霜后,衣杵声繁夕照中。jǐng tóng yè jǐn xīn shuāng hòu,yī chǔ shēng fán xī zhào zhōng。
身似败棋难复振,心如病木已中空。shēn shì bài qí nán fù zhèn,xīn rú bìng mù yǐ zhōng kōng。
村醪酸涩君无笑,也解灯前作脸红。cūn láo suān sè jūn wú xiào,yě jiě dēng qián zuò liǎn hóng。

九月二十八日五鼓起坐抽架上书得九域志泫然有感

陆游

一事无成老已成,不堪岁月又峥嵘。yī shì wú chéng lǎo yǐ chéng,bù kān suì yuè yòu zhēng róng。
愁生新雁寒初下,睡起残灯晓尚明。chóu shēng xīn yàn hán chū xià,shuì qǐ cán dēng xiǎo shàng míng。
天地何由容丑虏,功名正恐属书生。tiān dì hé yóu róng chǒu lǔ,gōng míng zhèng kǒng shǔ shū shēng。
行年七十初心在,偶展舆图泪自倾。xíng nián qī shí chū xīn zài,ǒu zhǎn yú tú lèi zì qīng。

自嘲

陆游

身见绍兴初改元,百罹敢料至今存。shēn jiàn shào xīng chū gǎi yuán,bǎi lí gǎn liào zhì jīn cún。
生涯破碎馀龙具,学问荒唐守兔园。shēng yá pò suì yú lóng jù,xué wèn huāng táng shǒu tù yuán。
独立未除还笏气,馀生犹待阖棺论。dú lì wèi chú hái hù qì,yú shēng yóu dài hé guān lùn。
北窗灯暗霜风恶,且置孤愁近酒樽。běi chuāng dēng àn shuāng fēng è,qiě zhì gū chóu jìn jiǔ zūn。

作梦

陆游

作梦今逾七十年,平生怀抱尚依然。zuò mèng jīn yú qī shí nián,píng shēng huái bào shàng yī rán。
结茅杜曲桑麻地,觅句灞桥风雪天。jié máo dù qū sāng má dì,mì jù bà qiáo fēng xuě tiān。
骠骑向来求作佛,淮南末路望登仙。biāo qí xiàng lái qiú zuò fú,huái nán mò lù wàng dēng xiān。
世间妄想何穷尽,输与山翁一醉眠。shì jiān wàng xiǎng hé qióng jǐn,shū yǔ shān wēng yī zuì mián。

夜坐

陆游

杳杳霜钟十里声,娟娟江月半窗明。yǎo yǎo shuāng zhōng shí lǐ shēng,juān juān jiāng yuè bàn chuāng míng。
陈编欲绝犹堪读,微火相依更有情。chén biān yù jué yóu kān dú,wēi huǒ xiāng yī gèng yǒu qíng。
九曲烟云新散吏,百年铅椠老诸生。jiǔ qū yān yún xīn sàn lì,bǎi nián qiān qiàn lǎo zhū shēng。
颓然待旦君无笑,尚胜闻鸡赋早行。tuí rán dài dàn jūn wú xiào,shàng shèng wén jī fù zǎo xíng。

龟堂独坐遣闷二首

陆游

发已凋疏齿已摇,高谈谁与慰无聊。fā yǐ diāo shū chǐ yǐ yáo,gāo tán shuí yǔ wèi wú liáo。
苦心虽呕何由出,病骨非谗亦自销。kǔ xīn suī ǒu hé yóu chū,bìng gǔ fēi chán yì zì xiāo。
玉雪细尘烹瑞草,烟脂小把斸灵苗。yù xuě xì chén pēng ruì cǎo,yān zhī xiǎo bǎ zhǔ líng miáo。
贺公吴语吾能似,太息遗魂不可招。hè gōng wú yǔ wú néng shì,tài xī yí hún bù kě zhāo。